Bầu trời biên giới phía Bắc xám xịt, nặng trĩu như sắp đổ sập xuống. Gió rít từng cơn, mang theo hơi lạnh thấu xương và mùi tanh nồng của máu. Ngụy Ly đứng trên vọng lâu cao nhất của thành Ải Bắc, quan sát doanh trại của quân Hung Nô trải dài như vô tận dưới chân thành. Lửa trại bập bùng, tiếng vó ngựa hí vang, tiếng người Hung Nô gầm gừ như bầy sói đói, tất cả tạo nên một bức tranh chiến tranh đầy c.h.ế.t chóc.
"Quân Hung Nô quả nhiên có quy mô lớn hơn chúng ta dự đoán." Phó tướng Trương Hổ, một người đàn ông vạm vỡ với khuôn mặt đầy sẹo, đứng cạnh Ngụy Ly, giọng nói trầm khàn. "Xem ra lần này chúng muốn đánh chiếm Ải Bắc bằng mọi giá."
Ngụy Ly gật đầu, ánh mắt kiên định: "Chúng ta không thể để chúng vượt qua Ải Bắc. Nơi này là tuyến phòng thủ cuối cùng, nếu Ải Bắc thất thủ, thì dân lành phía sau sẽ gặp nguy hiểm."
Trương Hổ siết chặt nắm đấm: "Thuộc hạ sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để bảo vệ Ải Bắc."
Ngụy Ly vỗ vai Trương Hổ: "Ta tin ngươi. Nhưng chúng ta không thể chỉ dựa vào lòng dũng cảm. Chúng ta phải có chiến lược, phải có kế hoạch."
Trong những ngày trước đó, Ngụy Ly đã không ngừng nghiên cứu địa hình, tìm hiểu về chiến thuật của quân Hung Nô. Hắn biết rằng, quân Hung Nô giỏi cưỡi ngựa b.ắ.n cung, thường sử dụng chiến thuật du kích, đánh nhanh rút gọn. Để đối phó với chúng, cần phải dụ chúng vào bẫy, tiêu hao lực lượng của chúng, rồi mới có thể phản công.
"Trương Hổ, ngươi hãy bố trí quân lính, tăng cường phòng thủ các cổng thành." Ngụy Ly ra lệnh. "Đặc biệt chú ý đến cổng phía Đông, có lẽ chúng sẽ tấn công mạnh nhất ở đó."
Ngụy Ly nhìn về phía doanh trại của quân Hung Nô, ánh mắt đầy suy tư. Hắn biết rằng, cuộc chiến này sẽ không hề dễ dàng, nhưng hắn không hề sợ hãi. Hắn đã sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách, để bảo vệ Ải Bắc, để bảo vệ dân lành.
Đêm xuống, bầu trời trở nên tối đen như mực. Gió rít mạnh hơn, mang theo tiếng hú dài của sói. Quân Hung Nô bắt đầu di chuyển, tiếng vó ngựa vang vọng khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Bọn chúng đến rồi!" Một người lính canh trên vọng lâu hét lớn.
Ngụy Ly siết chặt thanh kiếm trong tay, ra lệnh: "Chuẩn bị chiến đấu!"
Tiếng trống trận vang lên, thúc giục tinh thần chiến đấu của quân lính. Ai nấy đều cầm vũ khí, đứng vào vị trí chiến đấu, sẵn sàng nghênh chiến.
Quân Hung Nô ồ ạt tấn công, từ bốn phía xông lên như ong vỡ tổ. Chúng b.ắ.n tên như mưa, gào thét ầm ĩ, khí thế ngút trời.
Quân lính Thiên Khương cũng không hề kém cạnh, chúng b.ắ.n trả quyết liệt, dùng cung tên, đá tảng, dầu sôi để chống trả quân Hung Nô.
Cuộc chiến diễn ra vô cùng ác liệt, tiếng gươm giáo va chạm, tiếng người la hét, tiếng ngựa hí vang vọng khắp nơi. Máu đổ xuống như mưa, nhuộm đỏ cả mặt đất.
Ngụy Ly trực tiếp chỉ huy quân lính chiến đấu ở cổng phía Đông, nơi quân Hung Nô tấn công mạnh nhất. Hắn xông pha trận mạc, c.h.é.m g.i.ế.c không ngừng, động viên tinh thần chiến đấu của quân lính.
"Giết!" Ngụy Ly hét lớn, vung kiếm c.h.é.m gục một tên Hung Nô. "Không được lùi bước! Phải bảo vệ Ải Bắc!"
Quân lính Thiên Khương được Ngụy Ly khích lệ, chiến đấu dũng cảm hơn. Họ hợp sức lại, đánh tan nhiều đợt tấn công của quân Hung Nô.