Thiên Hạ Của Ta, Tim Người Cũng Thế nữ tôn

Chương 20



chiến thắng, nhưng cái giá phải trả quá đắt. Vô số binh sĩ và dân thường đã hy sinh, và quan trọng hơn, Nghiêu Khinh Hàn đã mất đi Ngụy Ly, người nàng yêu thương nhất.

Kinh thành được tái thiết, nhưng Điện Càn Thanh lại trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Nghiêu Khinh Hàn thu mình trong công việc, dường như muốn quên đi nỗi đau mất mát. Nàng ngày đêm xem xét tấu chương, đưa ra những quyết định quan trọng, cố gắng vực dậy đất nước sau chiến tranh.

Tuy nhiên, đêm xuống, khi chỉ còn một mình, nỗi đau lại ùa về, gặm nhấm tâm can Nghiêu Khinh Hàn. Nàng thường xuyên đến Tĩnh Tâm Các, nơi Ngụy Ly từng bị giam cầm, ngồi lặng lẽ hàng giờ, nhớ lại những kỷ niệm giữa hai người.

"Ngươi đã hứa sẽ bên cạnh ta, cùng ta xây dựng Thiên Khương." Nghiêu Khinh Hàn thì thầm, nước mắt lăn dài trên má. "Tại sao ngươi lại bỏ ta mà đi?"

Nỗi đau mất Ngụy Ly dường như đã nhấn chìm Nghiêu Khinh Hàn, khiến nàng trở nên cô độc và lạnh lùng hơn bao giờ hết. Các quan đại thần lo lắng cho tình trạng của Nữ hoàng, nhưng không ai dám đến gần nàng, bởi họ cảm nhận được sự đau khổ tột cùng mà nàng đang phải gánh chịu.

Trong khi đó, hậu cung cũng trở nên yên ắng hơn. Các phu quân trước đây từng tranh giành sự sủng ái của Nghiêu Khinh Hàn, nay đều im lặng, không dám hó hé. Họ biết rằng, trong lòng Nữ hoàng chỉ có hình bóng của Ngụy Ly, và không ai có thể thay thế được vị trí của hắn.

Một ngày nọ, Diệp Thanh, người bạn thân của Ngụy Ly, đến gặp Nghiêu Khinh Hàn. Anh ta biết rằng, Nữ hoàng đang rất đau khổ, và anh ta muốn giúp nàng vượt qua giai đoạn khó khăn này.

"Bẩm Nữ hoàng, thần có một việc muốn tâu." Diệp Thanh nói.

"Ngươi cứ nói." Nghiêu Khinh Hàn đáp, giọng điệu mệt mỏi.

"Thần biết rằng, Nữ hoàng đang rất đau buồn vì sự ra đi của Ngụy Ly." Diệp Thanh nói. "Nhưng thần tin rằng, Ngụy Ly sẽ không muốn Nữ hoàng phải đau khổ như vậy. Hắn sẽ muốn Nữ hoàng tiếp tục cai trị Thiên Khương, xây dựng một tương lai tươi sáng cho đất nước."

"Ngươi nói đúng." Nghiêu Khinh Hàn đáp. "Ta biết rằng, ta không thể cứ mãi chìm đắm trong đau khổ. Ta phải tiếp tục sống, phải tiếp tục chiến đấu, vì Ngụy Ly, vì Thiên Khương."

"Vậy thì xin Nữ hoàng hãy đứng lên, hãy vực dậy tinh thần, và tiếp tục cai trị Thiên Khương." Diệp Thanh nói. "Thần và tất cả các quan đại thần sẽ luôn ủng hộ người."

Nghiêu Khinh Hàn nhìn Diệp Thanh, trong lòng cảm thấy biết ơn. Nàng biết rằng, nàng không đơn độc, vẫn còn có những người tin tưởng và yêu thương nàng.

"Cảm ơn ngươi." Nghiêu Khinh Hàn nói. "Ta sẽ không phụ lòng tin tưởng của ngươi."

Nghiêu Khinh Hàn bắt đầu thay đổi. Nàng dành nhiều thời gian hơn cho công việc, tiếp xúc với dân chúng, và lắng nghe ý kiến của các quan đại thần. Nàng cố gắng học hỏi từ những sai lầm trong quá khứ, và đưa ra những quyết định sáng suốt hơn.

Dần dần, Thiên Khương bắt đầu hồi phục sau chiến tranh. Kinh tế phát triển, đời sống của người dân được cải thiện, và triều đình trở nên ổn định hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tuy nhiên, nỗi đau mất Ngụy Ly vẫn không hề nguôi ngoai trong lòng Nghiêu Khinh Hàn. Nàng vẫn thường xuyên đến Tĩnh Tâm Các, nhớ lại những kỷ niệm giữa hai người.

Một ngày nọ, Nghiêu Khinh Hàn đến Tĩnh Tâm Các, và tìm thấy một chiếc hộp gỗ nhỏ trên bàn. Nàng mở chiếc hộp ra, và nhìn thấy một bức thư bên trong.

"Đây là…?" Nghiêu Khinh Hàn lẩm bẩm.

Nàng mở bức thư ra, và đọc những dòng chữ quen thuộc.

"Khinh Hàn,

Nếu nàng đọc được bức thư này, thì có lẽ ta đã không còn trên cõi đời này nữa. Ta xin lỗi vì đã không thể thực hiện lời hứa sẽ bên cạnh nàng, cùng nàng xây dựng Thiên Khương.

Nhưng nàng đừng buồn, đừng đau khổ. Hãy nhớ rằng, ta luôn yêu nàng, và ta sẽ luôn dõi theo nàng từ trên cao.

Hãy tiếp tục cai trị Thiên Khương, xây dựng một tương lai tươi sáng cho đất nước. Hãy sống thật hạnh phúc, và đừng bao giờ quên ta.

Ta yêu nàng.

Ngụy Ly."

Nghiêu Khinh Hàn đọc xong bức thư, nước mắt tuôn rơi. Nàng ôm bức thư vào lòng, khóc nức nở.

"Ta sẽ không quên ngươi." Nghiêu Khinh Hàn thì thầm. "Ta sẽ sống thật hạnh phúc, và ta sẽ xây dựng một Thiên Khương hùng mạnh, như ngươi mong muốn."

Nghiêu Khinh Hàn quyết định, nàng sẽ không bao giờ kết hôn nữa. Nàng sẽ dành cả cuộc đời mình để cai trị Thiên Khương, và tưởng nhớ về Ngụy Ly.

Nàng trở thành một Nữ hoàng vĩ đại, được dân chúng yêu mến và kính trọng. Nàng đã mang lại hòa bình, thịnh vượng và hạnh phúc cho Thiên Khương.

Và trong lòng nàng, hình bóng của Ngụy Ly sẽ mãi mãi tồn tại, như một ngôi sao sáng, soi đường chỉ lối cho nàng trên con đường phía trước.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com