Phiền phức thì cũng không sao, cô và Hoắc Nam Châu mới bắt đầu yêu nhau, tuy không muốn thừa nhận nhưng cô cũng biết trong lòng mình vẫn rất thích ở bên Hoắc Nam Châu. Chỉ là… như vậy thì cô thực sự lo lắng cho sự an nguy của Hoắc Nam Châu. Nghĩ đến đây, cô gái nhỏ liền nhíu chặt mày.
Khoảng bốn giờ chiều, Nguyễn Kiều nhận được điện thoại từ Lâm Vũ Tuyên, liền đưa Lâm Vũ Tuyên đi tìm Kỷ Khinh Hoài. Chuyện của Lâm Vũ Tuyên không thể tách khỏi người quản lý, người quản lý thấy Lâm Vũ Tuyên bị cướp mất vai diễn, trong lòng không vui, cũng muốn Lâm Vũ Tuyên nương nhờ kim chủ. Bây giờ sự việc bại lộ, lại biết được sau lưng Lâm Vũ Tuyên còn có Nguyễn Kiều và Hoắc Nam Châu, lúc Lâm Vũ Tuyên đệ đơn chấm dứt hợp đồng thì không dám chậm trễ chút nào.
Ngồi trong xe, Lâm Vũ Tuyên đã nhiều lần cảm ơn Nguyễn Kiều và Hoắc Nam Châu, sau đó nhớ đến tin tức vừa nhận được: “Lúc tôi đến công ty thì nghe lễ tân nói, Nguyễn Phỉ đã đến công ty bọn họ. Nghe nói là vẫn chưa từ bỏ ý định làm minh tinh nhưng Hách Minh Trạch tự lo còn không xong, căn bản không muốn để ý đến cô ta, cô ta chỉ còn cách tìm đến Thiên Ảnh.”
Nguyễn Kiều nghe xong cũng hơi bất ngờ: “Cô ta đúng là không biết xấu hổ mà.”
“Ừ. Cô có xem tin tức không? Gần đây hợp đồng của Nguyễn Thị liên tục có vấn đề, nợ một khoản nợ lớn. Nguyễn Phỉ cô ta đoán là cũng biết dựa vào Nguyễn Thị không được nữa rồi, lại thấy giới giải trí kiếm tiền nhanh. Dù sao thì scandal cũng là đỏ mà. Nghe nói cô ta vừa đến Thiên Ảnh đã tiếp xúc với một chương trình tạp kỹ gây nhau rất nổi tiếng, ê-kíp chương trình đã đưa cho cô ta không ít tiền.”
Lâm Vũ Tuyên nói đến chuyện này, trên mặt lộ ra vẻ kỳ lạ. Đến khi xe dừng lại, cô ta hạ giọng nói: “Ảnh hậu Du Sương cũng ở đó.”
Nguyễn Kiều: “…”
Du Sương à, cô quen.
Chưa kể đến bộ phim kinh dị hợp tác với Phương Hiểu Phong, trước đây Du Sương đã từng hợp tác với nguyên chủ, lúc trả lời phỏng vấn đã hạ thấp nguyên chủ một cách không thương tiếc, thẳng thắn nói diễn xuất không ra gì. Cái miệng của Du Sương này nói lý không tha người, có gì nói nấy, nghe nói bình thường ghét nhất những kẻ giả tạo, cuối cùng thì bạn trai trước của cô ta đã tìm được một người thứ ba, mà người thứ ba kia lại là một đóa hoa sen trắng chính hiệu.
Trong lòng Nguyễn Kiều tính toán xem chương trình tạp kỹ này lên sóng lúc nào, chắc chắn cô phải dành thời gian xem. Đúng lúc này, Kỷ Khinh Hoài gọi điện thoại tới, Nguyễn Kiều vừa nghe máy, anh ta liền hỏi: “Hai người đang ở đâu rồi? Du Sương và người quản lý của cô ta đến văn phòng làm việc rồi, chỉ đích danh tìm Đại sư Nguyễn giải quyết nỗi khổ.”
Nguyễn Kiều: “…”
Du Sương và trợ lý nhỏ ngồi trên ghế sofa trong văn phòng làm việc của Kỷ Khinh Hoài, người trước mặc một chiếc váy dài màu sắc sặc sỡ. Màu đỏ không khiến cô nàng trông già đi, ngược lại càng tôn lên vẻ kiều diễm của ảnh hậu. Nhưng sắc mặt của Du Sương thực sự không được đẹp lắm, người phụ nữ ngồi trên ghế sofa, biểu cảm dưới lớp kính râm và khẩu trang có chút ngượng ngùng.