Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 115



 

Cơn đau ở cánh tay đã giảm bớt, các ngón tay Hướng Tình linh hoạt rà soát các tấm bùa, chọn ra những lá có sát thương mạnh nhất, nắm chặt trong tay.

 

Đúng lúc cô định tiếp tục tiến lên, một cơn choáng váng bất ngờ ập đến, trước mắt tối sầm, sức lực trong cơ thể dường như bị rút cạn trong nháy mắt. Cơ thể mềm nhũn, cô ngã chúi về phía trước.

 

"Xoẹt—" Tiếng vải bị rạch vang lên, đó là âm thanh của lưỡi d.a.o x.é to.ạc lớp áo sau lưng.

 

Tim Hướng Tình đập mạnh một nhịp, cú ngã này vậy mà lại giúp cô tránh được nhát d.a.o đ.â.m từ phía sau!

 

Chính là lúc này! Hướng Tình dồn hết sức lực còn lại, siết chặt những tấm bùa trong tay, rồi lập tức ném toàn bộ về phía sau!

 

Trên người Hướng Tình có mang theo trâm hoa quỷ sơn và bùa hộ thân, nên những thủ đoạn huyền thuật rất khó có hiệu quả với cô. Nhưng khi bị luồng sóng xung kích hất văng trước đó, cơ thể cô đã bị thương. Chắc chắn Hướng Hồng Ngư cũng nhìn thấy điều này, và hiểu rằng chỉ có tấn công vật lý mới có thể gây tổn thương cho cô.

 

Vật thể bị vỡ lúc nãy có lẽ là một món đồ trang trí trong hành lang, Hướng Hồng Ngư đã cố dùng nó để tấn công cô, nhưng lại bị khí vận cẩm lý giúp cô né tránh. Nếu muốn đảm bảo ra tay trúng mục tiêu, cô ta chỉ còn một cách duy nhất là đích thân ra trận.

 

Vậy nên, giờ phút này, Hướng Hồng Ngư chắc chắn đang ở ngay sau lưng cô, khoảng cách gần đến thế, lại nhiều tấm bùa như vậy, nhất định sẽ có một lá đ.á.n.h trúng cô ta!

 

Dù nghĩ vậy, nhưng chỉ đến khi nghe thấy tiếng nổ sau lưng, kèm theo một tiếng rên khẽ, xác nhận rằng Hướng Hồng Ngư đã trúng đòn, Hướng Tình mới thực sự thả lỏng hơi thở.

 

Cảm giác như đã trôi qua rất lâu, nhưng thực tế, tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt.

 

Vậy nên, khi sự căng thẳng vừa buông lỏng, Hướng Tình mới chậm chạp nhận ra rằng, lúc này cơ thể cô hoàn toàn không còn chút sức lực nào, đang đổ nhào về phía trước. Mà ngay trên mặt đất phía trước cô chính là đống mảnh vỡ còn lại của vật thể vừa bị đập nát, không rõ là bình hoa hay chậu cây.

 

"Xít..." Hướng Tình khẽ hít một hơi lạnh, chỉ vì tưởng tượng ra cơn đau sắp ập đến mà nhíu mày, vô thức nhắm chặt mắt lại.

 

Nhưng cơn đau dự đoán không hề xuất hiện. Trước khi cô chạm đất, một lực cản bất ngờ đã chặn lại đà ngã của cô.

 

Hướng Tình sững sờ, không nhịn được đưa tay sờ thử, cảm thấy vật đỡ cô vừa mềm vừa rắn chắc, xúc cảm vô cùng đặc biệt.

 

Sờ mấy cái, cô mới đột ngột giật mình, nhận ra mình đang chạm vào thứ gì…

 

Là một đôi chân. Một đôi chân đang ngồi trên xe lăn.

 

"Khụ..." Lộ Tranh không nhịn được ho khan một tiếng.

 

Tuy rằng anh phải ngồi xe lăn, nhưng hai chân vẫn còn cảm giác, hơn nữa vì ít vận động nên thậm chí còn nhạy cảm hơn người thường. Giờ phút này bị Hướng Tình sờ soạng lung tung, đương nhiên có chút xấu hổ.

 

Nhưng lúc này không phải lúc để nghĩ đến chuyện đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lộ Tranh vẫn luôn để ý đến cô, vì vậy mới có thể kịp thời phát hiện hành động của cô, điều khiển xe lăn chạy đến. Nhưng cũng vì đến quá gấp, anh chưa kịp phanh lại, chỉ có thể vội vàng đưa tay ra, mạnh mẽ đỡ lấy cô, kết quả là cả hai người bị chiếc xe lăn đang lao nhanh cuốn theo.

 

Sau một khoảnh khắc lơ lửng trong không trung, cơ thể Hướng Tình hơi trầm xuống, cuối cùng ngồi vững trên thứ mà cô vừa sờ qua lúc nãy. Đùi của Lộ Tranh.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Hướng Tình: "..."

 

Mặt cô lập tức đỏ bừng, suýt nữa quên mất mình vẫn đang trong tình thế nguy hiểm.

 

May mà Lộ Tranh không quên. Một tay anh giữ chặt bùa chú, tay còn lại cầm kiếm gỗ đào, nhân lúc Hướng Hồng Ngư bị những tấm bùa của Hướng Tình làm vướng chân, anh tung ra liên tiếp mấy đòn tấn công trong khoảnh khắc.

 

Hướng Hồng Ngư không thể chống đỡ nổi, buộc phải vội vã lùi sang hướng khác.

 

Có lẽ cô ta đã sắp xếp sẵn đường rút lui, đợi đến khi Lộ Tranh dừng xe lại, quay đầu nhìn thì đã không còn bóng dáng cô ta đâu nữa.

 

Dưới ánh sáng lập lòe của bùa lửa, hành lang vắng lặng trống không.

 

"Hụt rồi." Lộ Tranh thu lại bùa tấn công trong tay, có chút tiếc nuối.

 

Anh vừa mở miệng, Hướng Tình như bừng tỉnh từ trong cơn mê, lập tức bật dậy khỏi đùi anh, thậm chí nhảy lùi ra xa ba bước.

 

Mặt cô nóng bừng, đến mức cảm giác như đầu óc cũng bị nướng chín, chỉ còn lại những suy nghĩ hỗn loạn, lung tung hiện lên trong đầu.

 

Chạy xe lăn xông thẳng vào trận, quá ngầu, cảm giác lại còn rất đã nữa... hơn nữa, đùi của Lộ Tranh hình như rất săn chắc? Không phải anh ấy bị liệt sao? Sao lại có vẻ như vẫn còn cơ bắp?... Còn cả sức tay nữa, hình như vừa rồi anh ấy nhấc bổng mình lên rất nhẹ nhàng...

 

Dừng lại! Ngừng suy nghĩ ngay lập tức!

 

Hướng Tình, rốt cuộc mày đang nghĩ gì vậy hả?!

 

Cô lập tức giơ tay lên, không chút lưu tình, tự vỗ vào đầu mình.

 

Thấy cô đột nhiên tự đập đầu mình, Lộ Tranh không chịu nổi nữa, vội vàng mở miệng chuyển chủ đề: "Mọi người gần như đã rời đi hết rồi, chúng ta cũng ra ngoài trước đi."

 

Hướng Tình như được đại xá, lập tức gật đầu phụ họa: "Đúng, ở đây nguy hiểm quá, mau ra ngoài thôi."

 

Rồi không đợi Lộ Tranh phản ứng, cô đã nhanh chóng đi trước.

 

...