Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 125



 

Từ tận đáy lòng, Hướng Tình thật sự không muốn đồng ý. Vì khí vận của cô cũng có hạn, càng mở rộng lá chắn, thời gian duy trì càng ngắn, cô còn phải giữ lại một phần để phòng bất trắc, thật sự không còn dư lực để cứu người.

 

Nhưng… những người này trông thật t.h.ả.m hại, từng người bị sát khí ép đến đường cùng, bất cứ lúc nào cũng có thể gục xuống. Nếu vì cô từ chối mà họ c.h.ế.t ngay trước mắt mình, Hướng Tình lại cảm thấy không đành lòng.

 

Đây không phải một cuốn tiểu thuyết, mà là một thế giới thực sự.

 

Những con người ở đây cũng là những sinh mạng chân thực.

 

Nhưng cứ thế mở rộng lá chắn để chứa thêm người thì không ổn. Không chỉ một, hai người, mà lần này gần như một nửa giới huyền học đều kéo đến, ít nhất cũng vài trăm người. Cô cứu được một, thì những người sau cũng sẽ ùn ùn kéo tới, đến lúc đó, cô còn cứu hay không?

 

Hướng Tình theo bản năng đưa mắt tìm kiếm vị trí của Lộ Tranh.

 

Ngay cả trong môi trường này, Lộ Tranh vẫn vô cùng nổi bật. Không chỉ vì anh đang ngồi xe lăn, mà còn vì thực lực của anh, dù so với những tiền bối tóc bạc râu dài cũng không hề kém cạnh, huống chi anh còn có một con rồng khí vận cực kỳ ngầu.

 

Thượng Thanh phái vẫn còn các tiền bối khác, nên Lộ Tranh không cần phân tâm bảo vệ đệ tử, có thể chuyên tâm đối phó với hung sát.

 

Nhưng cách chiến đấu của anh cũng khiến người ta lo lắng. Vì bùa chú, đạo pháp các loại, ở chỗ anh chỉ là thứ phụ trợ, thật sự phát huy tác dụng vẫn là bản thân anh, dù muốn hay không, trong môi trường này, sát khí cứ tự động chui vào cơ thể anh.

 

Bây giờ anh có vẻ như vẫn còn dư sức, nhưng có thể duy trì được bao lâu?

 

Hướng Tình nhíu mày, dưới áp lực này, bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng.

 

Cô lấy điện thoại ra, gọi cho Lộ Tranh.

 

May mắn thay, dù nơi này nhìn có vẻ rất huyền bí, nhưng ánh sáng của khoa học và văn minh hiện đại vẫn chiếu rọi đến khu rừng gần thành Diệp này, điện thoại vẫn có sóng!

 

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Lộ Tranh rõ ràng cũng hơi ngớ người.

 

Nhưng anh nhanh chóng phản ứng lại, vừa ném phù chú vừa lấy điện thoại ra.

 

"Tiếp tục như thế này không ổn." Tình huống cấp bách, Hướng Tình cũng không vòng vo, vừa kết nối cuộc gọi liền nói ngay: "Cứ kéo dài, tình hình bên này chỉ càng lúc càng tệ thôi."

 

"Bên em thế nào?" Lộ Tranh vội hỏi.

 

"Tôi vẫn ổn." Hướng Tình hạ giọng nói, "Nhưng lá chắn đã mở ra rồi, có người muốn vào tránh nạn."

 

"Không được!" Lộ Tranh lập tức từ chối, "Có một sẽ có hai, em không thể bảo vệ hết họ được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Hướng Tình thở dài: "Tôi biết, nhưng không thể trơ mắt nhìn họ…"

 

"Hướng Tình." Lộ Tranh trầm giọng ngắt lời cô, đây là lần đầu tiên anh gọi tên cô với giọng điệu nghiêm túc như vậy. "Em không cứu được họ đâu."

 

"Nghe tôi nói, tôi có một ý tưởng." Hướng Tình vội vàng nói. "Bây giờ mọi người đều đang phân tâm bảo vệ đệ tử của mình, bên các anh đ.á.n.h cũng rất khó khăn. Nếu cứ kéo dài, không chỉ bọn tôi chịu không nổi, mà các anh cũng vậy."

 

"Vậy nên tôi nghĩ, hay là tôi dựng một lá chắn phòng hộ đủ lớn để bảo vệ toàn bộ các đệ tử bình thường, như vậy các anh có thể tập trung tấn công, giải quyết nhanh gọn. Anh thấy có khả thi không?"

 

Lời từ chối đã đến bên miệng, nhưng Lộ Tranh khẽ khựng lại, cuối cùng vẫn cau mày nói: "Có thể thử một lần."

 

Anh biết Hướng Tình không phải kiểu người chỉ ngồi yên chờ được bảo vệ. Cô không chỉ chủ động mà còn có khả năng tự bảo vệ mình.

 

Anh có thể tin tưởng cô.

 

Đã quyết định, Lộ Tranh không chần chừ thêm, dặn dò: "Tôi sẽ đi bàn bạc với những người khác. Em lùi ra sát rìa trận pháp trước đi. Lớp trận trong cùng là do chúng ta cùng bố trí, em biết cách vận hành nó. Như thế này, em dựa lưng vào đại trận, có thể chỉ cần mở nửa lá chắn, tiết kiệm sức lực."

 

"Được, tôi hiểu rồi." Hướng Tình gật đầu, điều này cô chưa nghĩ tới, lập tức đồng ý, sau đó nói thêm, "Anh cũng cẩn thận một chút."

 

Cô c.ắ.n môi, cuối cùng vẫn không nói ra câu "đừng liều mạng quá". Giờ phút này, ai mà không đang liều mạng chứ?

 

"Biết rồi, vậy tôi cúp máy trước." Lộ Tranh nói.

 

"Khoan đã!" Đúng lúc này, Hướng Tình bỗng nhiên lóe lên một suy nghĩ, lập tức lên tiếng: "Tôi cứ có cảm giác… sát khí đặc biệt nhắm vào tôi. Anh nghĩ xem, nó thực sự không còn lý trí, chỉ còn bản năng thôi sao?"

 

Cô không chắc chắn, nhưng nhắc Lộ Tranh một tiếng cũng không có hại gì.

 

Quả thật đây là điều Lộ Tranh chưa để ý đến, bởi vì bị sát khí công kích là chuyện anh đã quá quen thuộc…

 

Tuy nhiên, nếu thật sự là như vậy, có lý trí hay không có lý trí sẽ dẫn đến hai cách ứng phó hoàn toàn khác nhau. Anh khẽ cười, thấp giọng nói: "Đây là một thông tin quan trọng, tôi sẽ thử dò xét nó."

 

Một lá chắn phòng hộ khổng lồ hình bán nguyệt, màu vàng kim, được dựng lên ở một góc của trận pháp.

 

Trước ngày hôm nay, Hướng Tình gần như chưa từng tiếp xúc với giới huyền học, cũng không ai biết cô là ai. Nhưng giờ khắc này, tất cả những người đang nấp sau lớp phòng hộ đầy cảm giác an toàn ấy đều đã ghi nhớ cái tên này.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Sau hôm nay, cô chắc chắn sẽ danh chấn bốn phương, trở thành một trong những nhân tài xuất sắc của thế hệ trẻ.