Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 159



 

Ngược lại, Long Chấn Quốc và Phùng Tuyết Phi dù gì cũng đã từng nuôi dạy Hướng Hồng Ngư, hơn nữa ít nhất bề ngoài, cô ta chưa từng có vấn đề gì. Dù hung sát giữ lại toàn bộ trí nhớ mà chuyển sinh, nhưng nó vẫn chọn giả làm một cô con gái hoàn hảo khiến họ tự hào, đủ thấy sự giáo d.ụ.c của họ cũng không hề kém.

 

Bây giờ Hướng Hồng Ngư đã tỉnh lại, không còn là một người thực vật bất động nữa. Dù có thể thuê người chăm sóc, nhưng việc để cô ta ở lại Trường Ninh Tự mãi cũng không phải chuyện hợp lý.

 

Nếu Long Chấn Quốc và Phùng Tuyết Phi đồng ý, họ có thể đưa cô ta về nhà.

 

Sau khi nhận được điện thoại, cả hai vội vã chạy đến. Khi nhìn thấy Hướng Hồng Ngư hiện tại, họ vừa kinh ngạc, vừa đau lòng.

 

Thật ra, về sau họ cũng đã dần nhận ra rằng, Hướng Hồng Ngư không hoàn toàn là đứa con gái ngoan ngoãn đơn thuần như họ từng nghĩ. Dường như cô ta có một bộ mặt khác mà họ chưa từng biết đến. Nhưng dù sao cô ta cũng là đứa trẻ do họ nuôi nấng từ nhỏ, mà họ lại không hề hay biết gì về sự tồn tại của Hung Sát, nên khi thấy con gái mình ra nông nỗi này, đương nhiên họ không thể làm ngơ.

 

Nhưng trước khi bàn bạc với Trường Ninh Tự về chuyện đưa cô ta đi, Long Chấn Quốc và Phùng Tuyết Phi vẫn hỏi qua ý kiến của Hướng Tình.

 

"Tôi không có ý kiến gì." Hướng Tình nói, "Chuyện giữa tôi và cô ta, đã xóa sạch nợ nần. Giờ cô ta thế này, rất cần người chăm sóc, tôi gọi hai người đến đây, chính là vì điều này."

 

Cô không thể tự mình chăm sóc đối phương, nhưng đối với Hướng Hồng Ngư bây giờ, cô cảm thấy mình cũng có một phần trách nhiệm.

 

Sự hiểu chuyện của Hướng Tình khiến Long Chấn Quốc và Phùng Tuyết Phi thở phào nhẹ nhõm. Họ nhanh chóng thu xếp, rồi đưa Hướng Hồng Ngư về nhà.

 

"Kỳ thực…" Khi tiễn họ ra cổng, Hướng Tình có chút do dự, nhưng rồi vẫn mở miệng nói: "Nếu hai người cũng thấy không vấn đề gì, có thể đổi cho cô ấy một cái tên mới."

 

Cô nhìn cô gái vẫn đang ngồi trên xe lăn, tò mò quan sát thế giới xung quanh, khẽ nói, "Coi như là một cuộc sống mới đi."

 

Phùng Tuyết Phi và Long Chấn Quốc nhìn nhau, cảm thấy đề nghị này cũng không tệ.

 

Họ cũng hy vọng có thể phân biệt rõ cô con gái bây giờ và cô con gái trước kia.

 

Còn về cái tên mới, Hướng Tình không hỏi.

 

Dù gì, cái tên "Hồng Ngư" vốn là do Hướng Quân Minh cố tình sắp đặt, bây giờ hãy để cặp vợ chồng này tự quyết định đặt tên cho cô gái trước mặt họ.

 

Dõi mắt nhìn theo chiếc xe của nhà họ Long rời đi, Hướng Tình vừa quay đầu lại thì bất chợt phát hiện có người đang lặng lẽ quan sát từ xa.

 

Hơn nữa, đó còn là một gương mặt quen thuộc.

 

Nhận thấy ánh mắt của cô, Thường Minh khẽ khựng lại, rồi lập tức định quay người rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Hướng Tình có chút ngạc nhiên khi thấy anh xuất hiện, nhưng cũng không đến mức quá bất ngờ.

 

Anh ta chắc cũng đã nghe tin Hướng Hồng Ngư tỉnh lại nên mới đặc biệt đến đây. Dù biết rằng Hung Sát đã bị tiêu diệt, người tỉnh lại đã trở thành một con người khác, anh cũng không thể cứ thế mà dứt khoát buông bỏ, chí ít cũng phải đến nhìn một lần.

 

Nhưng cũng giống như cô và Lộ Tranh, Thường Minh chọn cách không đến gần quấy rầy. Anh ta chỉ đứng từ xa quan sát. Hành động này đủ để chứng minh anh vẫn luôn tỉnh táo và kiềm chế.

 

Thế nhưng, chính vì như vậy, lại càng khiến người ta có cảm giác, mấy tháng không gặp, anh ta đã thay đổi rất nhiều.

 

Hướng Tình có một cảm giác kỳ lạ. Giờ phút này, nếu chỉ xét về khí chất, Thường Minh lại có phần giống với Lộ Tranh mà cô từng gặp lần đầu trong tiệc sinh nhật mười tám tuổi.

 

Dáng người gầy gò, gương mặt lạnh lùng, khí chất xa cách và trầm lặng, tất cả đều rất giống.

 

Điều này khiến cô bất giác sinh ra một chút thương cảm đối với anh ta.

 

Cô bỗng quay sang Lộ Tranh nói: "Con búp bê sứ đó, anh còn giữ không?"

 

"Ừ." Lộ Tranh gật đầu, mở ngăn bí mật dưới xe lăn, lấy ra con búp bê sứ rồi đưa cho cô. Không cần Hướng Tình nói, anh đã đoán được ý định của cô, mỉm cười: "Đi đi."

 

Hướng Tình nhận lấy, nhìn anh một chút, rồi nhanh chóng đuổi theo hướng Thường Minh đang rời đi.

 

Thường Minh không đi nhanh. Nhận thấy Hướng Tình tiến lại gần, anh dừng bước, xoay người lại, lặng lẽ nhìn cô.

 

Vốn dĩ anh đã ít nói, bây giờ lại càng chìm trong im lặng.

 

Hướng Tình đi đến trước mặt anh, không vòng vo, trực tiếp đưa hai tay ra, đưa con búp bê sứ cho anh: "Cái này, cho anh."

 

Ánh mắt của Thường Minh khẽ động, đôi môi mỏng mím chặt, cả cơ thể cũng hơi căng thẳng.

 

Không biết Lộ Tranh đã làm gì trong khoảng thời gian này, nhưng con búp bê sứ này đã không còn cảm giác tà dị như trước nữa. Ngay cả luồng huyết quang trên bề mặt cũng đã được xóa bỏ gần hết, trông chẳng khác gì một món đồ cũ kỹ, mờ nhạt. Nhưng Thường Minh vẫn nhận ra nó ngay lập tức.

 

Con búp bê từng có liên kết sinh mệnh với Hướng Hồng Ngư, bị Khổ Thích dùng để khống chế cô ấy. Trước đây, anh đã từng muốn giữ nó lại, nhưng bị Lộ Tranh từ chối.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Giờ phút này, anh do dự một lúc, cuối cùng vẫn đưa tay nhận lấy, siết chặt trong lòng bàn tay.