Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 199



 

Điều quan trọng nhất là, Hướng Tình luôn có cảm giác rằng biểu hiện của Lộ Tranh trong chuyện này vẫn luôn quá mức bị động, hoàn toàn không giống kiểu chủ động, thẳng thắn như Khâu Sĩ Lỗi. Cậu ta theo đuổi một ai đó thì sẽ liên tục thể hiện, ba lần năm lượt rồi trực tiếp tỏ tình, sau đó đường hoàng tiến tới một mối quan hệ chính thức.

 

Theo lý thuyết, sự do dự và rụt rè này đáng lẽ phải là một điểm trừ, dù sao thì một người đàn ông cứ chần chừ mãi như vậy, thật sự rất dễ khiến người ta mất kiên nhẫn.

 

Nhưng mỗi khi Hướng Tình chạm phải ánh mắt của Lộ Tranh khi anh nhìn cô, cô luôn nhớ đến câu nói nổi tiếng của Salinger: "Yêu là muốn chạm vào nhưng lại rụt tay về." Chính vì trân trọng quá mức, nên mới sợ được sợ mất. Chính vì quá xem trọng, nên mới trở nên lưỡng lự, tiến thoái lưỡng nan, dậm chân tại chỗ.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Nhưng, dù hiểu rõ điều đó, tình yêu vẫn cần được chứng minh.

 

Lộ Tranh là kiểu người luôn lạnh lùng, luôn kiềm chế, luôn im lặng, đến mức ngay cả tình yêu của anh cũng dường như có khoảng cách.

 

Điều đó khiến cô không thể không tự hỏi anh có biết ghen không, anh có thể mất kiểm soát không, anh có thể xúc động như bất kỳ người đàn ông nào khác khi yêu không.

 

Và nếu có, thì khi đó, anh sẽ trông như thế nào?

 

Cô muốn nhìn thấy.

 

Kỳ quân sự cuối cùng cũng kết thúc.

 

Suốt một tháng trời, ngoại trừ vài ngày mưa khiến buổi huấn luyện được đổi thành những buổi nghe giảng trong hội trường, còn lại dù là ban ngày hay ban đêm, tất cả đều phải hoạt động không ngừng nghỉ. Có thể nói, ngay cả đám sinh viên đại học tràn đầy năng lượng này cũng bị vắt kiệt sức lực.

 

Vậy nên, khi buổi duyệt binh kết thúc, các huấn luyện viên rời đi, sự căng thẳng bỗng chốc thả lỏng, khiến mọi người đột nhiên có chút không quen.

 

Đặc biệt là sau khi kết thúc kỳ quân sự, kỳ nghỉ Quốc khánh liền đến ngay sau đó, kéo dài một khoảng thời gian khá lâu. Cảm giác quá rảnh rỗi khiến ai cũng như có một bãi cỏ mọc um tùm trong lòng, không thể ngồi yên được nữa. Vì vậy, lớp trưởng nam thay mặt các nam sinh đến bàn bạc với Thiến Thiến: "Hay là tổ chức một hoạt động gì đó?"

 

Dù nói rằng trong kỳ quân sự, mọi người cũng đã ở bên nhau suốt ngày, nhưng phần lớn thời gian đều bị huấn luyện viên áp chế, không thể nào thoải mái như khi cùng nhau đi chơi được.

 

Giờ đã có thời gian rảnh, đương nhiên đám con trai muốn tìm cơ hội tiếp xúc gần hơn với các bạn nữ trong lớp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nhưng các nữ sinh lại không mấy hứng thú. Lý do rất đơn giản: cả lớp có hơn ba mươi người, mà chỉ có sáu nam sinh. Ngoại trừ Khâu Sĩ Lỗi, những người còn lại đều không đạt tiêu chuẩn của các cô gái. Đến ngay cả lớp trưởng nam có vẻ khá nhất trong đám cũng chỉ được coi là "tốt nhất trong số những lựa chọn tệ", không có gì đặc biệt hấp dẫn.

 

Hơn nữa, Khâu Sĩ Lỗi đã đặt mục tiêu rất rõ ràng, ngay từ đầu đã chọn Hướng Tình. Nếu không theo đuổi được cô, cậu ta cũng sẽ không hạ tiêu chuẩn để chọn ai khác trong lớp, chắc chắn sẽ tìm kiếm bên ngoài. Bạn gái của cậu ta, ít nhất cũng phải ngang ngửa với Hướng Tình, nếu không, e rằng cậu ta sẽ không chịu nổi áp lực từ chính bản thân mình.

 

Chỉ riêng điểm này đã đủ để loại bỏ toàn bộ nữ sinh trong lớp ra khỏi danh sách, ngay cả Thiến Thiến cũng không muốn tranh giành.

 

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, không chỉ nam sinh cần một buổi đi chơi, mà nữ sinh cũng vậy. Ai mà chưa từng bị giáo viên cấp ba "vẽ bánh" rằng lên đại học sẽ được tự do, có thể thoải mái chơi bời, hẹn hò mà không bị cấm đoán? Đối với những tân sinh viên còn đang háo hức khám phá thế giới, đây chính là giai đoạn dễ nảy sinh tâm tư nhất, cũng rất cần những hoạt động xã giao chất lượng.

 

Cuối cùng, để tranh cử chức lớp trưởng chính thức trong đợt bầu cử sắp tới, Thiến Thiến—lớp trưởng nữ tạm thời đã bỏ ra không ít công sức để để liên hệ với một lớp bên khoa Cơ khí, tổ chức một buổi liên hoan kết bạn giữa hai bên.

 

Điều đặc biệt là, cơ cấu nhân sự của lớp khoa Cơ khí này gần như hoàn toàn trái ngược với lớp của Hướng Tình, bên đó có tổng cộng ba mươi sinh viên, nhưng chỉ có bốn nữ sinh, còn lại hai mươi sáu nam sinh đều cao lớn, chân dài, nhìn qua đã thấy vô cùng rắn rỏi. Trong số đó, thậm chí có hai người từng xuất hiện trên trang tỏ tình của trường.

 

Hai bên nhanh chóng tìm thấy điểm chung, lập tức thống nhất kế hoạch sơ bộ. Nếu không ai phản đối, bước tiếp theo sẽ là bàn bạc về địa điểm tổ chức và cách chia sẻ chi phí.

 

"Tôi có thể không tham gia không?" Sau khi nhận được thông báo trong nhóm lớp, Hướng Tình chán nản giơ tay xin miễn.

 

Chưa đợi người khởi xướng sự kiện là Thiến Thiến lên tiếng, bạn học Hà và bạn học Trương đã đồng thanh phản đối: "Không được!"

 

"Tại sao?"

 

"Còn tại sao nữa? Cậu là 'gương mặt đại diện' của lớp chúng ta mà. Nếu cậu không đi, rất có thể hai anh chàng đẹp trai bên kia cũng không đến nữa, vậy thì tụi này còn mong chờ gì nữa?"

 

"…" Câu trả lời thực tế đến mức không thể phản bác.

 

Vậy là, vì tâm trạng của hơn ba mươi nữ sinh trong lớp, cuối cùng Hướng Tình vẫn bị kéo vào buổi giao lưu này.