Cô im lặng kéo bạn học Trương lùi lại hai bước, tránh khỏi một bóng ma nữ mặc đồ trắng vừa xuất hiện ngay trước mặt họ.
Dù vậy, một luồng gió lạnh thấu xương vẫn thổi qua mặt hai người, khiến bạn học Trương run b.ắ.n lên, giọng nói cũng run theo: "Sợ quá… Hướng Tình, cậu không thấy sợ sao?"
Hướng Tình rơi vào trầm mặc.
Nỗi sợ hãi của con người đến từ sự mơ hồ không biết rõ, nhưng một khi đã tiếp xúc với thế giới huyền học, hiểu rằng trên đời này không có ma quỷ, chỉ có các loại "khí" khác nhau, thì cô rất khó để thực sự nhập tâm vào những câu chuyện ma quái nữa.
"Mọi người đừng hoảng loạn!" Đúng lúc này, phía trước bỗng có người lớn tiếng hô lên.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Giọng nói quá đỗi vang dội, tràn đầy khí lực, đến mức bầu không khí u ám xung quanh dường như cũng bị xua tan bớt.
Mọi người ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy người vừa lên tiếng chính là chàng trai đẹp trai lúc trước từng khoe rằng mình có vé nội bộ, không cần trả tiền vẫn có thể vào chơi.
Hướng Tình nhớ người này tên là Du Tử Thanh, bạn cùng phòng Hà còn từng bình luận rằng cái tên này rất giống tên nam chính trong tiểu thuyết. Giờ phút này, khi cậu ta đứng ra vào thời khắc quan trọng, quả thực có vài phần phong thái của nhân vật chính.
Du Tử Thanh dáng người cao ráo, trong tình huống này cũng là lợi thế. Dù không có sân khấu, chỉ cần mọi người ngẩng đầu lên cũng có thể dễ dàng nhìn thấy cậu ta. "Tôi đã tìm hiểu trước khi đến đây rồi, công viên giải trí này có tính tự do rất cao, cũng có rất nhiều nhiệm vụ phụ. Những người bạn không thấy đâu nữa, có lẽ là đã bị cuốn vào nhiệm vụ phụ rồi. Nếu chúng ta tiếp tục đi, có thể sẽ gặp lại họ, đừng lo lắng."
Nghe vậy, mọi người đều nhẹ nhõm hơn hẳn.
Cũng đúng, đây chỉ là một công viên giải trí, chứ không phải âm tào địa phủ thật, làm sao có thể khiến người ta biến mất chứ?
"Vậy chúng ta làm gì bây giờ?"
Trước khi vào đây, mọi người chỉ nghe nói đây là một công viên giải trí theo chủ đề kinh dị, nhưng không ngờ lại chân thực đến mức này. Nghĩ đến việc còn phải ở lại đây không biết bao lâu, ai nấy đều cảm thấy bất an.
Trong hoàn cảnh này, Du Tử Thanh mới lên tiếng định hướng đương nhiên trở thành chỗ dựa cho cả nhóm.
"Chúng ta cứ làm theo lời thuyết minh, ngoan ngoãn che giấu thân phận, làm theo nhiệm vụ chính là được." Cậu ta nói, "Người đông quá lộ liễu, tốt nhất chia thành từng nhóm ba bốn người, như vậy có thể hỗ trợ nhau, cũng bớt sợ hãi hơn."
Nghe đến hai chữ "bớt sợ," có người bật cười, bầu không khí cũng nhờ đó mà dịu đi một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bên cạnh Du Tử Thanh vẫn còn mấy nam sinh khác, cậu ta nhanh chóng chia nhóm, đảm bảo mỗi nhóm đều có ít nhất một nam sinh.
Nhìn cảnh này, Hướng Tình không khỏi nhướn mày.
Giỏi thật đấy, đến giờ mà còn nhớ phải kết nhóm nam nữ sao? Đúng là không quên mục tiêu ban đầu nhỉ!
Cô không có ý kiến gì, cho đến khi… Du Tử Thanh phân nhóm xong cho những người khác, rồi đi về phía nhóm của cô.
Thật ra, không ít người muốn được vào nhóm của cậu ta, bởi vì cậu ta rõ ràng là người đáng tin cậy nhất trong số họ. Ngoại trừ bạn học Trương, có lẽ ai cũng cảm thấy đi chung với cậu ta sẽ an toàn hơn.
Vì thế, khi cậu ta vừa động, ánh mắt mọi người cũng theo đó đổ dồn về phía cậu ta.
Thấy Hướng Tình đứng ở đó, có người bừng tỉnh ngộ, cũng có người thầm ghen tị, nhưng không ai nói gì ra mặt. Du Tử Thanh chính là một trong hai nam sinh khoa cơ khí từng xuất hiện trên "bức tường tỏ tình" của trường, người còn lại thì ngay từ đầu đã bị dọa nhảy xuống ven đường mất rồi. Đối tượng của cậu ta là Hướng Tình, điều này trong mắt nhiều người là chuyện đương nhiên.
Nhưng, sự thật lại không giống với những gì mà mọi người tưởng tượng, kể cả Hướng Tình.
Khi Du Tử Thanh đứng trước cô, cậu ta lại cung kính chào: "Hướng tiểu thư." Sau đó, cậu ta nói tiếp: "Không ngờ lại gặp cô ở đây, thật đúng là trùng hợp. Công viên này khá đặc biệt, chắc cô cũng nhìn ra rồi nhỉ? Không biết vị cao nhân nào lại…"
Cách nói này, rõ ràng không giống giọng điệu của một người đang nói chuyện với người mình thầm thích, nhất là câu sau còn có dấu hiệu chạm đến lĩnh vực huyền học.
Hướng Tình đoán có lẽ cậu ta cũng là một đệ tử bình thường của giới huyền học mà cô từng gặp qua nhưng không nhớ rõ, nên vội vàng ho nhẹ một tiếng, cắt ngang lời cậu ta: "Chào bạn học Du, tiếp theo phải làm phiền bạn rồi."
Du Tử Thanh khựng lại, nhìn cô, rồi nhìn sang bạn học Trương đang gần như đang bám dính lấy cô, rồi hơi ngừng một chút, lúc này mới nhận ra ở đây còn có một "người bình thường." Bạn đồng hành của Hướng Tình dường như không biết thân phận thật của cô, vậy thì lời cậu ta vừa nói có hơi không cẩn thận rồi.
"À, ờ, được." Cậu ta lúng túng đáp lời, không dám nói gì thêm.
May mắn là bạn học Trương giờ này đang mải thích nghi với bầu không khí nơi đây, hoặc cũng có thể là đang muốn giữ hình tượng trước trai đẹp, nên đã buông tay khỏi Hướng Tình, thậm chí còn chỉnh trang lại quần áo.
"Chúng ta đi thôi, mọi người đều đi hết rồi." Hướng Tình nói.
Ba người từ từ bước tiếp.