Lùi một bước mà nói, nếu không thể xử lý toàn bộ sát khí, thì có thể tạm thời phong ấn lại, ý tưởng này thực ra là do Hướng Hồng Ngư truyền cảm hứng cho anh. Mặc dù trước đây khi tranh luận với Thường Minh, anh tỏ ra không mấy tán thành phương pháp phong ấn, nhưng khi không còn cách nào khác, đó vẫn là lựa chọn duy nhất.
Nhiều khi không phải là không muốn xử lý, mà là không thể.
Thế nên, cũng đành phải giao lại cho thời gian. Nếu sau này họ không giải quyết được, thì cũng chỉ có thể để lại phiền phức cho hậu thế.
Giống như con người thời kỳ đầu xử lý rác thải, cũng chỉ là tìm một chỗ, đào một cái hố rồi chôn lấp. Ai cũng biết cách đó có hại, nhưng vẫn còn tốt hơn là để rác tràn lan khắp nơi.
Nhưng dù vậy, để hoàn thành kế hoạch của Lộ Tranh, vẫn còn rất nhiều khó khăn chồng chất.
Đầu tiên là bước quan trọng nhất: làm sao để sát khí tự động tụ tập lại? Bởi vì sát khí sinh ra một cách hỗn loạn, và con người không thể kiểm soát nó hoàn toàn, hay nói cách khác, nếu có thể kiểm soát sát khí đến mức này, thì Lộ Tranh đã không phải vắt óc suy nghĩ cách xử lý nữa.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vì vậy, anh đành chấp nhận một phương án tạm thời, chọn xử lý trước những luồng sát khí đã gắn liền với khí vận của con người.
Sát khí vốn khó kiểm soát, nhưng con người thì lại dễ dàng hơn nhiều.
Còn cách khiến họ chủ động hướng về nơi do anh chỉ định thì càng đơn giản—sát khí luôn bị hút về nơi có sát khí mạnh hơn. Giống như trước đây, cả anh và Hướng Hồng Ngư đều có thể vô tình thu hút sát khí từ xung quanh.
Vậy nên, chỉ cần nơi đó có đủ sát khí, tự nhiên sẽ có vô số sát khí khác kéo đến.
Và thế là, công viên chủ đề huyền bí ra đời. So với những địa điểm khác, công viên giải trí rõ ràng có lợi thế lớn về lưu lượng khách. Dù là ai đi nữa, đến công viên chơi một lần cũng không gây sự chú ý.
Tuy nhiên, trong quá trình thực hiện kế hoạch này, anh đã gặp không ít trắc trở.
Ví dụ như ban đầu, Lộ Tranh dự định lấy chính mình làm "trận nhãn" của công viên, tức là hạt nhân hấp dẫn sát khí tụ tập về. Dù gì anh cũng có thể chất đặc biệt, trời sinh đã có thể thu hút sát khí, không chỉ hiệu quả cao mà sát khí một khi vào cơ thể anh thì sẽ không gây ảnh hưởng nhiều đến môi trường xung quanh.
Ngoại trừ việc bản thân anh phải chịu đau đớn, thì có thể nói đây là một phương án "xanh sạch đẹp" vô cùng hoàn hảo.
Dù sao, trước khi gặp Hướng Tình, anh cũng chưa từng nghĩ mình có thể thực sự giải quyết được vấn đề trên người. Nếu đã vậy, tận dụng khả năng đó một cách tối đa cũng xem như không uổng phí kiếp này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tất nhiên, sau này suy nghĩ của anh đã thay đổi. Nhưng khi ấy, lại xuất hiện một hung thần bản sát là Hướng Hồng Ngư, lúc đó anh lại nghĩ có thể dùng cô ấy làm trận nhãn thay thế. Điều này dù có phần khó kiểm soát hơn, nhưng hiệu quả mang lại thì không khác gì.
Nhưng sau đó, Hướng Tình chỉ ra rằng trong chuyện này người bị Hướng Hồng Ngư chiếm đoạt thân xác cũng chỉ là nạn nhân, và cô ấy mới là người vô tội nhất. Kế hoạch của Lộ Tranh một lần nữa bị đổ bể, buộc anh phải tiếp tục tìm kiếm phương án thay thế.
Cũng vì vậy mà công viên chủ đề huyền bí này đã bị trì hoãn suốt bao lâu, mãi đến hôm nay mới có thể khai trương.
"Vậy bây giờ anh đã tìm ra giải pháp rồi?" Hướng Tình tò mò hỏi. "Làm thế nào vậy?"
"Đưa em đi gặp một người, rồi em sẽ biết." Lộ Tranh cố tình giữ bí mật.
Hướng Tình nhìn anh một cái. Lộ Tranh dường như lúc nào cũng mặc đồ trang trọng, hôm nay cũng không ngoại lệ. Bộ vest ôm sát cơ thể, càng làm nổi bật khí chất anh tuấn của anh. Dù trang phục này có phần không hợp với khung cảnh xung quanh, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp hút hồn không thể chối từ.
Từ góc độ của Hướng Tình, cô có thể nhìn rõ khuôn mặt với những đường nét sắc bén và quai hàm của anh, từng đường nét như thể được bàn tay tạo hóa cẩn thận khắc họa, dưới ánh lửa rực rỡ phản chiếu xung quanh, càng tỏa ra sức hút nguy hiểm c.h.ế.t người.
"Em nhìn gì vậy?" Lộ Tranh bỗng nhiên quay đầu lại.
Tim Hướng Tình đột nhiên đập mạnh, cô hoảng hốt quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Phải mất một lúc lâu, nhịp tim hỗn loạn của cô mới dần dần ổn định lại. Nhưng rồi ánh mắt cô lại không kìm được mà rơi trên người Lộ Tranh. Thật kỳ lạ, hôm nay Lộ Tranh dường như có một sức hút đặc biệt, từng cử động nhỏ cũng có thể khơi dậy cảm xúc trong lòng cô.
Hướng Tình mải mê suy nghĩ, hoàn toàn không nhận ra họ đã đi qua những đâu, càng không nhận ra rằng Lộ Tranh đã dừng bước, khiến cô đ.â.m sầm vào lưng anh.
"Ưm…" Lộ Tranh vẫn đang nắm tay cô, cú va chạm khiến cô giống như đang tựa sát vào anh trong một tư thế vô cùng thân mật.
Ngay khoảnh khắc đó, cô đột nhiên ngửi thấy hương thơm nhàn nhạt trên người Lộ Tranh, có lẽ là mùi còn sót lại của nước giặt vải, tựa như cơn gió mát lành mùa hạ, pha lẫn chút hương hoa không rõ tên, bị nhiệt độ cơ thể anh làm lan tỏa nhẹ nhàng trong không khí.
Mùi hương và hơi ấm này cùng nhau tạo thành một không gian vô hình nhưng đầy bí ẩn, tạm thời bao bọc lấy Hướng Tình.