Hôm nay, Lộ Tranh lái xe vào khuôn viên trường và đậu ngay dưới ký túc xá. Nhưng vì mọi người đều đã ra ngoài chơi, xung quanh chẳng có ai, bầu không khí yên tĩnh đến lạ.
Không lâu sau, Hướng Tình quay trở lại. Lộ Tranh khởi động xe, từ từ rời khỏi trường. Trong lúc đó, anh dùng khóe mắt cũng nhận ra Hướng Tình đang nhìn mình bằng ánh mắt có chút kỳ lạ. Cảm giác có gì đó không ổn, anh không nhịn được mà hỏi: "Sao vậy?"
"Ừm, không có gì." Cô trả lời qua loa, nhưng thực ra vừa nghĩ ra một chuyện muốn hỏi, bèn nói tiếp: "À đúng rồi, anh có biết chỗ nào trong thành phố có linh khí dồi dào không?"
Lộ Tranh quả thật biết. "Ngoại thành thì có nhiều chỗ như vậy, nhưng trong thành phố thì chỉ có Vườn Thực Vật thôi."
"Vườn Thực Vật à..." Hướng Tình chìm vào suy nghĩ.
Lộ Tranh nhìn cô, hỏi: "Sao tự nhiên em lại cần tìm nơi như thế?"
"À, vì mấy cây nhân sâm em trồng dường như đã bắt đầu sinh ra ‘khí’. Dù chưa chắc có thể gọi là linh thảo, nhưng em nghĩ có thể thử trồng thêm loại khác. Nếu tìm được một nơi có phong thủy tốt, cộng thêm pháp trận hỗ trợ, có lẽ sẽ bớt phụ thuộc vào khí vận hơn."
"Vậy sao?" Lộ Tranh trầm ngâm suy nghĩ một lúc, rồi nói ngay: "Có một nơi chắc chắn phù hợp."
"Ở đâu?"
"Chùa Trường Ninh."
Câu trả lời này có hơi bất ngờ, nhưng khi nghĩ kỹ lại, Hướng Tình cảm thấy rất hợp lý. Trước hết, trong khuôn viên chùa có một cây tử vi cổ thụ đã tồn tại hàng trăm năm, điều này đã đủ khiến nó vượt trội hơn nhiều nơi khác. Hơn nữa, trong chùa không chỉ có một cây lâu năm như vậy, mà còn nhiều cây cổ thụ khác, chỉ là chúng chưa đạt đến độ cổ kính hay sinh ra linh tính mà thôi.
Chưa kể, chùa chiền vốn là nơi linh thiêng, linh khí dồi dào hơn những nơi khác là điều hiển nhiên.
Có điều, muốn xin một mảnh đất ở đó để trồng cây thì không dễ chút nào.
Nhưng nếu là Hướng Tình, tỷ lệ thành công vẫn khá cao, đáng để thử.
"Vậy thì đi chùa Trường Ninh thôi." Cô quyết định.
Lộ Tranh lặng lẽ quay tay lái, đổi hướng về phía chùa.
Trước đây, khi thấy Hướng Tình qua lại với chùa Trường Ninh, Lộ Tranh có chút khúc mắc trong lòng. Nhưng bây giờ, quan hệ giữa hai người đã khác trước, không cần quá để ý đến những tiểu tiết đó nữa. Hơn nữa, những việc Hướng Tình làm không phải chỉ vì bản thân cô, mà là vì cả giới huyền học, không thể để mình cô gánh vác tất cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chuyện về linh thực vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn, nên Hướng Tình không nói thẳng ra, chỉ bảo rằng cô muốn tìm một nơi để trồng cây. Dù vậy, chùa Trường Ninh cũng rất nhanh chóng đồng ý.
Thực ra, trong chùa vốn dĩ đã có khu vực trồng cây d.ư.ợ.c liệu của riêng họ, nên chia một mảnh nhỏ cho cô cũng không có gì khó khăn.
Hiện tại không cần gấp gáp, Hướng Tình cũng không định bắt tay vào ngay. Bây giờ là mùa thu, không có nhiều thứ có thể trồng. Cô quyết định đợi đến mùa xuân năm sau mới bắt đầu. Vậy nên sau khi khảo sát xong địa điểm, cô cùng Lộ Tranh rời khỏi chùa. Thấy gần đến giờ cơm trưa, hai người tìm một nhà hàng gần đó để ăn.
Trong lúc chờ đồ ăn, Hướng Tình không có việc gì làm nên lấy điện thoại ra lướt.
Cô xem tin tức và các chủ đề đang hot trong ngày, sau đó đọc một số chương truyện mới cập nhật, rồi mở ứng dụng nhắn tin để trả lời vài tin nhắn. Cuối cùng, cô nhấn vào mục Bạn bè.
Trang Bạn bè vừa tải xong, cô không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn sang người đối diện.
Danh sách bạn bè của cô không nhiều, ngoại trừ Tiểu Dao ra, phần lớn đều không cập nhật trạng thái thường xuyên. Vì vậy, ngay khi mở ra, người đứng đầu danh sách chính là bài đăng của ai đó từ nửa đêm hôm qua.
"Lộ Tranh: Trung tâm tàng chi, hà nhật vong chi?" và một hình ảnh đính kèm.
Vậy nghĩa là không chỉ ngồi ngoài cửa suốt cả đêm, mà còn lén lút đăng bài công khai trên bạn bè WeChat nữa sao?
Hướng Tình mỉm cười thở dài, cảm thấy Lộ Tranh như thế này vừa đáng thương lại vừa đáng yêu.
Nếu lời này bị bất cứ ai quen biết Lộ Tranh nghe thấy, e rằng họ sẽ kinh ngạc đến mức rơi cả kính. Thế nhưng, trong tình yêu, bộ lọc cảm xúc vốn dĩ chẳng hề có lý lẽ, và hình ảnh của Lộ Tranh trong mắt Hướng Tình đương nhiên cũng sẽ không giống với những gì người khác nhìn thấy.
Nghĩ vậy, cô liền nhấn vào bức ảnh trong bài đăng của anh.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Đó là một hình trái tim được gấp bằng tờ tiền màu hồng mệnh giá lớn. Không biết Lộ Tranh đã sắp đặt ánh sáng thế nào, chỉnh bộ lọc ra sao, mà bức ảnh lại có một nét đẹp dịu dàng đến khó tin, hoàn toàn không hề lạc quẻ với khung cảnh này.
Nhưng là người trong cuộc, Hướng Tình vừa nhìn thấy bức ảnh này đã cạn lời, cô nhớ rất rõ, lúc đó Lộ Tranh đã giật phăng tờ tiền trái tim ấy từ tay cô một cách vô cùng dứt khoát.
Vậy nên nói Lộ Tranh đáng thương là đúng mà. Muốn khoe kỷ vật tình yêu mà đến một món đàng hoàng cũng không có.
Đều là lỗi của cô cả… Cô phải tặng anh một món quà tử tế mới được. Ít nhất, lần sau khi Lộ Tranh đăng ảnh lên, cũng phải có thứ gì mới mẻ hơn một tờ tiền giấy chứ.
Nhưng mà tặng gì đây, cô còn phải suy nghĩ thêm.