Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 34



 

Hướng Tình có chút ngơ ngác, đoán rằng chắc anh đã hiểu sai phản ứng bối rối vừa rồi của cô thành biểu hiện của việc chân đau. Nhưng dù thế nào đi nữa, dù Lộ Tranh là người ngồi xe lăn và không chiếm chỗ ghế ngồi, cô cũng không thể tự nhiên mà gác chân lên ghế ngay trước mặt anh được.

 

Vì vậy, cô vội vàng giải thích, "Không đau đâu, vết thương trên chân tôi gần khỏi rồi, lúc đi chỉ giả vờ què để diễn cho người ta xem thôi."

 

"Khỏi nhiều rồi, nhưng vẫn chưa khỏi hẳn." Lộ Tranh vẫn kiên trì.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Vừa nói, anh vừa lấy từ phía sau ra một chiếc túi quen thuộc, đưa cho Hướng Tình. Mở ra xem, quả nhiên là những lọ t.h.u.ố.c mỡ trước đó anh đã tặng cô.

 

Hướng Tình nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao Lộ Tranh lại có mấy thứ này trên xe.

 

Cũng may Lộ Tranh đã giải thích luôn: "Không phải cô nói là hiệu quả rất tốt sao? Tôi lại nhờ người mua thêm một ít. Ban đầu định tiện đường mang qua cho cô, nhưng sau đó nhận được tin tức rằng Hướng Quân Minh đã đưa người nhà họ Long về biệt thự, tôi không yên tâm, nên đến xem thế nào."

 

Tiện thể, anh cũng giải thích luôn lý do xuất hiện ở đây.

 

Khoan đã, vẫn có gì đó không đúng! Hướng Tình siết chặt chiếc túi, truy hỏi: "Anh làm sao biết đó là người nhà họ Long?"

 

"Hướng Quân Minh gần đây rầm rộ tìm người, chuyện này ai cần biết đều đã biết rồi." Giọng nói của Lộ Tranh trầm xuống, "Tôi không chỉ biết đó là người nhà họ Long, mà còn biết, cô gái nhà họ Long chính là người năm xưa đã mượn vận khí của cô."

 

Anh gặp Hướng Tình, chuyện mượn vận, lại thêm đổi con, tất cả thật sự chỉ là trùng hợp sao?

 

Nếu không phải, thì cô có biết chuyện này không?

 

Có lẽ là biết. Lộ Tranh nhớ lại đêm hôm đó trong buổi tiệc, khi cô chủ động tìm anh đề nghị hợp tác. Lúc ấy, đôi mắt này cũng mang vẻ bình tĩnh giống hệt như bây giờ. Điều đó khiến người ta không khỏi tò mò, rốt cuộc cô còn giấu bao nhiêu bí mật nữa?

 

Hướng Tình lại có chút kinh ngạc: "Anh làm sao biết người mượn vận chính là cô ta?"

 

"Người có thể sử dụng cấm thuật mượn vận không nhiều, thời gian lại là mười tám năm trước, phạm vi thu hẹp đáng kể. Chỉ cần lần theo manh mối mà tìm thôi."

 

Lộ Tranh nói, "Mười tám năm trước, Khổ Chân Đại sư của Trường Ninh Tự đột ngột viên tịch. Trong chùa ai nấy đều né tránh không nhắc đến chuyện này, chắc chắn có uẩn khúc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Ban đầu, chỉ dựa vào điều đó, anh cũng chưa thể xác định được gì, cần phải tìm cách kiểm chứng. Nhưng đúng lúc này, Hướng Quân Minh lại tìm đến nhà họ Long, mà cô gái nhà họ Long kia lại có mối liên hệ mật thiết với Trường Ninh Tự.

 

Hai sự việc này vừa khớp với nhau, kết hợp với những gì Hướng Tình đã từng nói, chân tướng đã không còn khó đoán nữa.

 

Cái thế cục nhắm vào cô, e rằng đã được sắp đặt từ mười tám năm trước. Vậy thì những năm qua, thái độ của Hướng Quân Minh và Đàm Thanh Bình đối với cô, liệu còn có bao nhiêu chân tình thực sự?

 

Vì để tìm kiếm một tia hy vọng, nhiều năm nay, Lộ Tranh đã điều tra không ít tin tức, nên anh biết nhiều chuyện hơn người thường. Trong ấn tượng của anh, những đ.á.n.h giá bên ngoài về cô con gái của Hướng Quân Minh không hề cao. Nhưng người ta chỉ nghĩ rằng đó là do cha mẹ quá mức nuông chiều, làm gì biết được rằng thực ra đó chính là một cái bẫy nâng lên để hạ xuống?

 

Càng nâng cao, ngã xuống càng đau. Chỉ có như vậy, bọn họ mới có thể nhân cơ hội đó mà tráo đổi vận khí, đoạt lấy toàn bộ may mắn của cô.

 

Nghĩ đến những điều này, Lộ Tranh tự nhiên không thể yên lòng, nên khi nhận được tin tức, anh lập tức chạy đến đây.

 

"Tôi cũng mới nhận được tin, đã gọi điện cho cô, cũng nhắn tin, nhưng đều không thấy trả lời." Lộ Tranh nói xong, thu lại ánh mắt đang quan sát cô, nhẹ giọng bổ sung một câu, "Không sao là tốt rồi."

 

Bao nhiêu lo lắng và sợ hãi đều gói gọn trong năm chữ này.

 

Hướng Tình mở khóa điện thoại ra xem, quả nhiên có mấy cuộc gọi nhỡ và tin nhắn chưa đọc. Cô hơi ngại ngùng gãi đầu, "Tôi để chế độ im lặng, nên không thấy."

 

Khụ... Giờ cô phải giải thích với Lộ Tranh thế nào đây? Rằng bởi vì lúc đó đang nhập vai đỉnh cao, nếu điện thoại đột nhiên đổ chuông giữa chừng thì không hay lắm, nên trước khi cất vào túi, cô đã đặc biệt chuyển sang chế độ im lặng để không làm hỏng bầu không khí diễn xuất?

 

Kỳ thật Lộ Tranh vốn dĩ không định truy hỏi.

 

Cô có thể rời khỏi nhà họ Hướng an toàn, bình an vô sự, vậy là đủ rồi.

 

Nhưng thấy cô hết nhìn trời lại nhìn đất, tránh né ánh mắt anh với vẻ vừa lúng túng vừa chột dạ, anh không khỏi nổi lên một chút tò mò không đúng lúc: "Cô làm sao thoát ra được?"

 

Hướng Tình cảm thấy hơi mất mặt, nhưng lại có chút hả hê. Dù sao chuyện này ngoài Lộ Tranh ra, cô cũng chẳng biết kể cho ai nghe. Nếu anh đã thành tâm muốn biết, vậy thì cô sẽ rộng lượng kể lại cho anh nghe toàn bộ những gì đã xảy ra trong biệt thự nhà họ Hướng, tiện thể không quên tán dương các biện pháp phòng hộ mà anh đã chuẩn bị trước.