Đúng lúc đó, đối phương cũng đang nhìn cô. Ánh mắt hai người chạm nhau, một cơn lạnh lẽo bất chợt tràn lên sống lưng Hướng Tình, khiến cô cảm thấy nguy hiểm cực kỳ rõ rệt. Miếng bùa "Sơn Quỷ Hoa Tiền" được cải tạo thành trâm cài áo trên n.g.ự.c cô bỗng nhiên nóng lên, xua tan đi cảm giác lạnh buốt kia, nhưng cô vẫn không tự chủ được mà lùi lại một bước.
"Cẩn thận." Cánh tay cô được một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng đỡ lấy. Hơi nóng từ tiếp xúc da thịt khiến Hướng Tình giật mình tỉnh táo lại.
Khi cô nhìn lại lần nữa, Long Hồng Ngư trên sân khấu vẫn đang tươi cười dịu dàng, không còn chút gì bất thường vừa rồi.
Hướng Tình vẫn còn rùng mình, quay đầu nhìn Lộ Tranh, có chút không chắc chắn hỏi: "Chuyện vừa rồi là cái gì vậy?"
"Dường như là một loại thuật pháp nào đó." Sắc mặt Lộ Tranh trầm xuống.
Giới tu hành có vô số bí thuật. Dù kiến thức của anh rất rộng, nhưng cũng không thể biết hết tất cả. Đặc biệt là trong thời đại này, đạo pháp đã suy tàn, rất nhiều thứ đã thất truyền theo dòng lịch sử. Nhưng cũng không loại trừ khả năng một số bí thuật vô tình được tìm thấy và sử dụng trở lại.
Long Hồng Ngư, xem ra cũng đang che giấu một bí mật nào đó.
Lộ Tranh nhìn khí vận màu vàng kim trên đỉnh đầu Hướng Tình, nó vẫn còn chưa ổn định hoàn toàn, nhẹ nhàng lay động. "Hiện giờ, khí vận của cô ấy và cô có sự liên kết. Điều đó giúp cô ta dễ dàng sử dụng bí thuật để ảnh hưởng đến cô hơn. May mà khí vận cẩm lý của cô nổi bật nhất là phòng hộ, đã kịp thời cảnh báo."
Nghe vậy, Hướng Tình dần dần thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng còn chưa kịp thư giãn hoàn toàn, đã nghe Lộ Tranh chậm rãi hỏi: "Có muốn ‘lấy gậy ông đập lưng ông’ không?"
"Hả?" Hướng Tình sững sờ. "Làm được sao?"
"Tôi không làm được, nhưng cô thì có thể." Lộ Tranh đáp.
Hướng Tình càng ngạc nhiên hơn, nhưng Lộ Tranh không giải thích thêm. Anh chỉ cúi mắt, nhẹ nhàng ấn tay vào tay vịn xe lăn, mở một ngăn chứa bí mật, lấy ra một mảnh dây xích kim loại cũ kỹ, rồi đưa nó cho Hướng Tình.
Hướng Tình ngây người. Cô không ngờ trên xe lăn của anh lại giấu mấy thứ linh tinh như thế này, cũng không nghĩ ra nó có tác dụng gì. Vừa vươn tay nhận lấy, cô vừa bối rối hỏi: "Đây là…?"
Lộ Tranh chờ cô cầm chặt dây xích, sau đó khép hờ mắt, khẽ niệm một đoạn chú ngữ. Bàn tay phải anh chụm lại như lưỡi dao, điểm nhẹ lên bàn tay đang cầm dây xích của cô.
"Ong——"
Một luồng hàn khí vô hình tỏa ra từ lòng bàn tay của Hướng Tình. Cảm giác đó giống như một lưỡi d.a.o sắc lướt qua da thịt, dù không gây tổn thương, nhưng lại khiến cô cảm thấy gai người, da đầu tê dại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Khoảnh khắc tiếp theo…
"RẦM——
Giữa hội trường xa hoa, một chiếc đèn chùm khổng lồ đột ngột rụng xuống!"
Nó đập mạnh xuống sân khấu, ngay trên đầu của Hướng Quân Minh và Long Hồng Ngư. Hai người họ hoàn toàn không đề phòng, là những người chịu ảnh hưởng nặng nhất.
Sự cố xảy ra quá đột ngột, khiến tất cả những người có mặt đều sững sờ, chưa kịp phản ứng. Mãi đến khi một tiếng thét chói tai vang lên: "A!!!!"
Đám đông gần sân khấu hoảng loạn lùi lại, xô đẩy chen chúc, tiếng la hét và hỗn loạn vang lên khắp hội trường. Nhưng giữa khung cảnh rối ren này, lại không có mấy ai thực sự quan tâm đến hai cha con trên sân khấu.
Hướng Tình cũng bị cú sốc này làm rung động mạnh mẽ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Cô hết nhìn Lộ Tranh, lại nhìn dây xích kim loại trong tay mình, tim như bị một bàn tay vô hình siết chặt. Nhưng giữa cơn áp lực nghẹt thở này, đầu óc cô lại hoạt động với tốc độ cao chưa từng có, thậm chí còn có cảm giác bừng tỉnh: "Đây… là dây xích của chiếc đèn chùm gặp sự cố lần trước sao?"
"Đúng vậy." Là người đứng sau tất cả, nhưng trên mặt Lộ Tranh vẫn bình tĩnh như không, "Lần trước, tôi đã dùng khí vận để giữ dây cáp, kéo dài thời gian rơi của đèn chùm. Để tránh bị phát hiện, tôi đã tháo đoạn dây xích này mang đi."
Hướng Tình hít sâu một hơi, hóa ra đây chính là "lấy gậy ông đập lưng ông".
Vợ chồng nhà họ Hướng muốn dùng đèn chùm đè cô nhập viện, giờ Lộ Tranh đã trả lại cho họ một cách nguyên vẹn, ngay cả luồng sát khí khiến đèn chùm rơi xuống cũng là do họ tự tạo ra, Lộ Tranh chỉ đơn giản mượn lực để phản kích.
Chỉ là Hướng Tình không ngờ rằng, Lộ Tranh lại hành động dứt khoát đến mức này, không chút do dự.
Điều này khiến cô mạnh mẽ nhận ra, Lộ Tranh không chỉ là một người ngoài lạnh trong nóng, dịu dàng và ân cần như cô từng nghĩ. Sau nhiều năm bị bệnh tật dày vò, lại lớn lên trong hiểm nguy trùng trùng, anh cũng đã rèn luyện được sự quyết đoán, kiên định, thậm chí là… lạnh lùng.
Chẳng qua hôm nay là lần đầu tiên anh thể hiện điều đó trước mặt cô.
Nhận thức này khiến tim Hướng Tình đập dữ dội. Ngoài sự chấn động, kinh ngạc và căng thẳng, cô thậm chí còn cảm thấy một chút hưng phấn không thể kiểm soát. Cảm xúc dòn dập trong đầu cô như sóng cuộn, khiến cô có chút choáng váng, tạm thời mất kiểm soát cơ thể, chỉ có thể đứng sững người, nhìn chằm chằm vào Lộ Tranh, không nói nên lời.
Nhưng biểu cảm này của cô, lại khiến Lộ Tranh hiểu lầm.
Anh khẽ nhíu mày, nhưng rất nhanh lại giãn ra, rồi nắm lấy cả sợi xích lẫn ngón tay cô, siết nhẹ: "Đừng sợ, tập trung nhìn kỹ."