Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 78



 

Chính vì vậy, nhiều bậc phụ huynh vốn dĩ cũng không quá coi trọng thành tích của con cái. Thay vì tốn thời gian vào việc học, tốt hơn là nên xây dựng quan hệ, đi theo người lớn học hỏi, trải nghiệm thực tế và nắm bắt những kỹ năng mà sách vở không dạy nhưng lại rất cần trong việc quản lý doanh nghiệp sau này.

 

Nhưng đây là tiệc mừng của Hướng Hồng Ngư, bọn họ tất nhiên phải nịnh nọt chủ nhà, không gì nhanh gọn bằng cách dẫm lên Hướng Tình một chút.

 

Dù sao thì, Hướng Tình cũng không có mặt ở đây, nâng một người, dìm một người, chẳng có gì phải e ngại cả. Những người lớn còn giữ chút chừng mực, nhưng đám trẻ con vừa bị cha mẹ mắng một trận lại rất muốn chuyển hướng sự chú ý sang Hướng Tình, để đ.á.n.h lạc hướng cảm giác mất mặt của mình. Vì vậy, họ hùa theo, thi nhau nói, càng lúc càng có vẻ "chân thành".

 

Tiểu Dao nghe mà tức muốn nổ tung, không nhịn được lớn tiếng nói: "Nực cười! Nghe cứ như thể các cậu giỏi giang lắm ấy, có muốn công khai điểm số của mình ra cho mọi người nghe không?"

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Câu nói đột ngột này khiến tất cả mọi người quay đầu nhìn cô.

 

Trong chớp mắt, biểu cảm trên mặt mỗi người đều khác nhau, nhất là đám thanh niên, có người kinh ngạc, có người chột dạ, cũng có người tức giận.

 

Cả đám bọn họ vốn dĩ toàn là học sinh kém, số người có điểm số cao hơn Hướng Tình chẳng được bao nhiêu. Lúc nãy ra sức dẫm lên cô chẳng qua là để chuyển hướng sự chú ý, bây giờ bị Tiểu Dao lôi lại về chủ đề chính, mọi người lập tức cứng họng.

 

Thấy họ không đáp, Tiểu Dao liền nhân cơ hội mà đẩy mạnh thêm: "Tôi nói này, có người cũng nên biết giữ chút đạo đức đi chứ? Mặt đổi nhanh thật đấy, không nhớ đến lúc chạy theo Hướng Tình nịnh nọt nữa à?"

 

Câu nói này vừa thốt ra, phần lớn người xung quanh đều lập tức hiểu ra, hóa ra Tiểu Dao không nhằm vào tất cả bọn họ, mà là…

 

Ánh mắt mọi người một cách vô thức chuyển sang nhìn Văn Sa Sa.

 

Văn Sa Sa cũng hơi tái mặt, cô không ngờ rằng ngay tại bữa tiệc của nhà họ Hướng, lại có người đứng ra chỉ trích mình.

 

Cảm giác được những ánh mắt đổ dồn vào mình, cô lại càng thấy xấu hổ và giận dữ.

 

Tuy cô thực sự có ý dẫn dắt mọi người dẫm lên Hướng Tình, nhưng loại chuyện này vốn không thể nói thẳng ra. Thế mà bây giờ, Tiểu Dao không chỉ vạch trần chuyện đó, mà còn nhắc đến việc cô từng là "tay chân" của Hướng Tình, khiến cô rơi vào tình thế vô cùng khó xử.

 

Việc từng đi theo Hướng Tình là điều mà Văn Sa Sa cảm thấy vô cùng nhục nhã. Cô tự cho là như vậy, nên cũng cho rằng người khác cũng nghĩ vậy. Vì thế, ánh mắt của mọi người lúc này khiến cô cảm thấy gương mặt mình như bốc cháy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Bị đẩy vào thế khó, Văn Sa Sa theo phản xạ quay sang tìm kiếm ánh mắt của Đàm Thanh Bình.

 

Không ngờ, Đàm Thanh Bình cũng đang nhìn cô, mà ánh mắt ấy…Văn Sa Sa chớp mắt một cái, lập tức hiểu được ý của đối phương.

 

Cô quay lại nhìn Tiểu Dao, mặt đỏ bừng, nghiến răng hỏi: "Cậu đang bênh vực Hướng Tình sao?"

 

Câu nói này ngay lập tức nhắc nhở mọi người về bối cảnh hiện tại, thế nên ánh mắt của họ lại dồn về phía Tiểu Dao, quan sát cô với vẻ dò xét.

 

Nhưng Tiểu Dao không hề nao núng. Dù sao thì, không ai biết cô vẫn còn liên lạc riêng với Hướng Tình, cô biết mình tuyệt đối không thể tỏ ra yếu thế lúc này. Vì vậy, cô ưỡn thẳng lưng, ngẩng cao đầu, dõng dạc nói: "Tôi không bênh ai cả, chỉ là thấy chuyện này quá đáng nên nói một câu công bằng thôi. Bây giờ cô ấy đã rời khỏi nhà họ Hướng rồi, nhưng trước đây, tất cả chúng ta đều từng theo đuôi cô ấy, nhận được không ít lợi ích từ cô ấy. Dù không nói giúp cô ấy, cũng chẳng cần phải bỏ đá xuống giếng như thế, đúng không?"

 

Cô nhắc đi nhắc lại chuyện "theo đuôi", khiến Văn Sa Sa tức đến mức gần như nghiến nát răng.

 

Hơn nữa, lời nói đã đến nước này, cô ta không còn đường lui nữa—chỉ có thể giẫm đạp Hướng Tình đến cùng, mới có thể giữ lại một tia hy vọng cho chính mình.

 

Bằng không, cái danh "kẻ phản bội quay lại c.ắ.n chủ" sẽ bám theo cô ta cả đời, sau này còn ai coi trọng cô ta nữa đây?

 

Vì thế, Văn Sa Sa nghiến răng, kiên trì đến cùng: "Gọi là bỏ đá xuống giếng cũng hơi quá rồi đấy? Tôi chỉ nói sự thật thôi, rõ ràng là tôi không thấy cô ấy ở trường khi điền nguyện vọng. Với lại, điểm số của Hướng Tình, ai quan tâm một chút cũng biết ngay, đâu cần tôi phải nói?"

 

"Đúng vậy." Lúc này cũng có người hùa theo, "Lấy thành tích thường ngày của Hướng Tình, chẳng phải điểm của cô ta thế nào, đều đoán được rồi sao?"

 

"Đúng đó, đâu có ai nói rằng mình giỏi hơn Hướng Tình đâu? Chúng ta chỉ đang nói về Hướng Hồng Ngư thôi. Cô ấy thực sự thi tốt hơn Hướng Tình, chẳng lẽ ngay cả chuyện này cũng không được nhắc đến à?"

 

Họ càng nói càng cảm thấy bản thân chẳng có gì sai, giọng điệu cũng tự tin hơn hẳn.

 

Thậm chí có kẻ còn cười nhạo, "Tôi chấp nhận mình học dở. Nhưng bây giờ Hướng Tình khác với chúng ta rồi, với điểm số đó, không vào nổi đại học, sau này cô ta định làm gì đây?"