Dù sao, với thiên phú tu hành của Hướng Tình, cô cũng không cần phải đi theo con đường học tập và sự nghiệp như người bình thường.
Nghe vậy, Hướng Tình không nhịn được lại thở dài. Cô đúng là nghĩ như vậy, nhưng tình thế ép buộc, đâu còn cách nào khác?
Khách quan mà nói, dù giáo sư Lâm có lẽ còn chưa hay biết gì, nhưng thực tế bà ấy đã giúp Hướng Tình một việc lớn. Bởi nếu chỉ so sánh thành tích học tập, Hướng Tình dù thế nào cũng không thể thắng được Hướng Hồng Ngư, nên cô chỉ có thể tìm một con đường khác.
Mà sự xuất hiện của giáo sư Lâm, cũng giống như việc Lộ Tranh từng giúp cô nâng tầm vị thế trong bữa tiệc lần trước, đã vô hình đã khiến địa vị của cô được nâng cao, chứng minh rằng cô cũng có năng lực xuất sắc trong một lĩnh vực nào đó.
Chỉ cần nhìn vào sự thay đổi của khí vận, có thể thấy chiêu này thực sự hữu dụng.
Nếu đã nhận được nhiều lợi ích như vậy, thì đương nhiên cô cũng phải nghĩ cách báo đáp giáo sư Lâm. Mà giáo sư Lâm chẳng thiếu thứ gì, có vẻ như chỉ muốn nhận một học trò.
Nhưng nếu giáo sư Lâm thật sự muốn thu nhận học trò, thì chắc chắn bà ấy sẽ không chỉ đơn giản nhận danh nghĩa rồi dạy bảo vài câu là xong, mà nhiều khả năng sẽ mong cô có thể thi đỗ vào Đại học Diệp Thành, tốt nhất là sau đó theo học thạc sĩ, thậm chí tiến sĩ của bà.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vậy… bây giờ cô còn có lựa chọn nào khác sao?
Nghĩ đi nghĩ lại, ngay từ đầu đúng là cô chủ động tiếp cận giáo sư Lâm, trong lòng cũng có chút toan tính lợi dụng. Giờ thì hay rồi, quả báo đến nhanh hơn cả dự kiến, Hướng Tình chỉ còn cách chấp nhận số phận.
Cô thở dài, rút điện thoại ra, vẻ mặt nặng nề, đặt mua một bộ đầy đủ sách giáo khoa cấp ba. Lúc rời khỏi nhà họ Hướng, cô đâu nghĩ rằng mình sẽ còn cần đến những thứ này, nên chẳng mang theo gì cả, giờ chỉ có thể mua lại.
Thấy cô trưng ra bộ dạng sắp đi chịu đại khổ, Lộ Tranh bên cạnh không nhịn được mà khẽ bật cười.
Từ lần đầu gặp mặt, dù hoàn cảnh của Hướng Tình không tốt, nhưng cô luôn giữ vững tâm trạng ổn định, thái độ dứt khoát. Khi bàn chuyện hợp tác với anh, cô còn có lý lẽ chặt chẽ, trông giống một người đã có tính toán kỹ lưỡng. Nếu không phải vì gương mặt còn chút trẻ con, người ta có khi quên mất tuổi thật của cô.
Nhưng lúc này, cuối cùng cô cũng lộ ra chút tính trẻ con đúng với tuổi của mình.
"Ăn cơm trước đi." Anh nói, "Chuyện học hành không thể chỉ dựa vào tự học, vẫn cần mời danh sư chỉ dạy. Ăn xong tôi sẽ tìm cách giúp cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bây giờ Hướng Tình còn tâm trạng ăn uống gì nữa, cô chỉ miễn cưỡng ăn cho xong bữa tối nhạt nhẽo này.
Lộ Tranh dường như đã nhìn đủ biểu cảm khổ não của cô, mới cúi đầu nhìn điện thoại, rồi nói: "Tôi bảo Tiểu Trương tìm hiểu qua rồi. Hiện nay có ba phương án phổ biến: Một là đăng ký danh nghĩa học sinh tại một trường trung học trọng điểm. Hai là tham gia lớp luyện thi đại học chuyên sâu. Ba là thuê gia sư riêng dạy kèm một kèm một tại nhà. Cô muốn chọn cách nào?"
Nghe xong, ánh mắt vốn đã vô hồn của Hướng Tình hoàn toàn mất đi tia sáng cuối cùng.
"Anh là ác quỷ đấy à?" Cô ngẩng đầu nhìn Lộ Tranh, giọng nói não nề.
Lộ Tranh nhẹ giọng khuyên nhủ: "Cô ở độ tuổi này, đáng lẽ nên ở trường học. Học thêm một chút, chắc chắn chỉ có lợi, không có hại."
Hướng Tình vô lực nằm bò ra bàn, ánh mắt u oán nhìn anh.
Lộ Tranh nhịn cười: "Lúc học đạo pháp, cô không phải rất có động lực sao? Sao vừa nhắc đến học hành đã xẹp lép thế này rồi?"
"Hai chuyện này sao có thể giống nhau được?" Hướng Tình lớn tiếng phản đối. Không nói đến vấn đề thiên phú, việc học đạo pháp với cô giống như chơi game: vừa thú vị, vừa mới mẻ, lại có thể thấy kết quả ngay lập tức nên cô tràn đầy hứng thú. Nhưng việc học những kiến thức khô khan, trừu tượng trong sách giáo khoa lại là chuyện hoàn toàn khác.
Cô nhìn Lộ Tranh một cái, nhớ đến anh là một nhân vật phản diện còn xuất sắc hơn cả nam chính, không nhịn được khẽ lắc đầu. Một thiên tài như vậy, chắc chắn không thể hiểu được nỗi đau kiến thức lướt qua đầu nhưng không đọng lại chút nào của những người học kém như cô.
Trước đó, sau khi có thể điều khiển cá chép khí vận phóng to thu nhỏ, Hướng Tình cảm thấy mình đã tiến bộ rất nhiều. Ban đầu, cô còn định thử dùng con cá để trị liệu cho Lộ Tranh. Dù không chắc sẽ có hiệu quả bao nhiêu, nhưng cô đoán rằng, Lộ Tranh chắc chắn luôn phải chịu đựng sự giày vò của sát khí. Nếu có thể giúp anh giảm bớt dù chỉ một chút thôi cũng là tốt rồi.
Bây giờ thì… hừ hừ!
Đương nhiên, lý do chính vẫn là vì con cá chép khí vận đã trở lại kích thước lớn. Hướng Tình vừa thử kiểm soát lại, nhận ra độ khó đã trở về như lúc đầu, khách quan mà nói thì cô không thể tiến hành thử nghiệm gì thêm.
Vậy nên, vẫn là tập trung học tập trước đi…
Cô cúi đầu suy nghĩ một lúc, cuối cùng đành phải chọn lựa phương án "địa ngục nhất" trong ba phương án địa ngục: "Chọn học kèm một kèm một đi."