Nếu nhà họ Hướng thật sự có ý định đoạt vận, thì… Trường Ninh Tự chẳng phải đã trở thành đồng phạm hay sao?!
Phải biết rằng, tà thuật này có yêu cầu rất cao, đầu tiên phải tìm ra một người có khí vận dày đặc, đáng để bị đoạt lấy, sau đó phải gắn kết khí vận của người đó với người thụ hưởng. Chỉ riêng hai bước này thôi, đã đủ loại bỏ hầu hết những kẻ muốn thử.
Bởi vì, càng là người có khí vận mạnh, bản thân họ càng có cơ chế bảo vệ, người thi thuật sẽ bị phản phệ cực kỳ nghiêm trọng.
Thế nhưng, Khổ Chân đại sư vì muốn trấn áp hung sát, đã mượn khí vận cá chép của một đứa trẻ khác, vô tình hoàn thành giúp bọn họ bước khó nhất trong quá trình đoạt vận.
Nói cách khác, ông ấy vì muốn cứu người, không những đã hy sinh chính mình, mà còn suýt chút nữa đã hại c.h.ế.t Hướng Tình.
Làm sao Liễu Nhân đại sư có thể chấp nhận chuyện này?
Bao năm qua, ông vẫn luôn canh cánh trong lòng về cái c.h.ế.t của Khổ Chân đại sư, nhưng ông cũng biết đó là vì cứu người. Vì vậy, bao nhiêu năm nay, Liễu Nhân đại sư vẫn luôn tích cực trừ tà hóa sát, một mình gánh vác hơn một nửa nhiệm vụ của Trường Ninh Tự. Dù trong lòng vẫn không thể nguôi ngoai, nhưng ông vẫn luôn cố gắng, coi như tiếp tục thực hiện con đường của sư phụ mình.
Nhưng bây giờ, hoá ra hành động cứu người của sư phụ ông lại vô tình giúp kẻ ác đạt được mục đích…?
Làm sao ông có thể không chấn động vì lời nói của Lộ Tranh?
Không chỉ vậy, sau khi xâu chuỗi lại toàn bộ sự việc, Liễu Nhân đại sư còn đột nhiên nghĩ đến một chuyện còn đáng sợ hơn: tà thuật đoạt vận có yêu cầu rất cao, số người biết quy trình thực hiện chính xác cực kỳ hiếm, mà trùng hợp là Liễu Nhân đại sư lại biết có một người như vậy.
Biểu cảm thay đổi liên tục của ông, đều bị Hướng Tình và Lộ Tranh âm thầm quan sát.
"Lộ Tranh vừa định lên tiếng, nhưng vai anh bỗng bị Hướng Tình ấn xuống.
Anh hơi nghiêng đầu, liền thấy ánh mắt Hướng Tình sắc bén hẳn lên, nheo lại như đang quan sát vị đại sư trước mặt, rồi cất giọng thăm dò: "Đại sư, chẳng lẽ người cũng biết thuật đoạt vận?"
Lời này vừa thốt ra, Liễu Nhân đại sư theo bản năng muốn phản bác, nhưng khi vừa mở miệng, lại không nói nổi một chữ.
Nhìn thấy phản ứng này, hàng lông mày đang nhíu chặt của Lộ Tranh khẽ giãn ra một chút. Anh hiểu ý của Hướng Tình: những lời này, nếu được thốt ra từ chính miệng nạn nhân, hiệu quả sẽ tốt hơn rất nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhưng anh cũng có thể đổ thêm dầu vào lửa.
Lộ Tranh nhìn Liễu Nhân đại sư, giọng điệu bình thản nhưng lại như một thanh kiếm sắc bén đ/âm thẳng vào tim: "Người xuất gia không nói dối. Nếu đại sư biết điều gì, xin hãy thẳng thắn nói ra."
Liễu Nhân đại sư thở dài một hơi, khẽ nhắm mắt lại, giọng nói mang theo sự bất đắc dĩ lẫn day dứt: "Thôi vậy, đều là nghiệp chướng, cuối cùng cũng phải trả."
Ông trầm mặc một lúc, dường như đang sắp xếp lại suy nghĩ, cũng có vẻ như đang hồi tưởng lại điều gì đó. Mãi lâu sau, ông mới chậm rãi mở miệng: "Các vị đã biết về mượn vận và đoạt vận, hẳn cũng hiểu rằng đây là những thuật pháp vô cùng khó thực hiện, cái giá phải trả cũng rất lớn. Chính vì vậy, chúng mới bị liệt vào hàng cấm thuật, số người biết đến cực kỳ ít."
Lộ Tranh gật đầu. Ngay cả Xung Hòa đạo trưởng, khi lần đầu tiên nghe anh nói về chuyện Hướng Tình bị mượn vận, cũng không dám tin.
Liễu Nhân đại sư khó khăn nói ra câu tiếp theo: "Trong thời đại mạt pháp này, những cấm thuật như vậy, phần lớn chỉ được lưu trữ trong các môn phái danh tiếng…"
Hướng Tình giật mình. Trong nguyên tác không đề cập đến xuất thân của Khổng tiên sinh, nhưng sau khi nghe Liễu Nhân đại sư nói vậy, cô lập tức hiểu ra vấn đề: "Ý đại sư là… người đứng sau thuật đoạt vận này, xuất thân từ một môn phái lớn?!"
Lộ Tranh chấn động, trong khoảnh khắc như có tia sáng lóe lên trong đầu, bật thốt lên: "Người đó… chính là đệ tử của Trường Ninh Tự!"
Lời này vừa nói ra, Liễu Nhân đại sư tái mặt, kinh hãi đến mức không thốt nên lời. Ngay cả Hướng Tình cũng không khỏi sửng sốt.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Sao có thể?" Cô theo bản năng phản bác, nhưng ngay lập tức, khi nhìn thấy sắc mặt biến đổi của Liễu Nhân đại sư, lòng cô lại dấy lên cảm giác bất an. "Đại sư, chuyện này rốt cuộc là sao?"
Liễu Nhân đại sư chìm vào im lặng, gương mặt ông đầy vẻ đau khổ, từng nếp nhăn dường như khắc sâu thêm. Nhưng cuối cùng, ông vẫn thẳng thắn thừa nhận: "Bần tăng không thể khẳng định hoàn toàn đó là ông ta, nhưng trong giới huyền học, người có khả năng làm chuyện này nhất… chính là ông ta."
Nói rồi, ông bắt đầu kể lại một câu chuyện cũ của Trường Ninh Tự.
"Trường Ninh Tự từng có một kẻ phản đồ.
Khổ Chân đại sư từng có một sư đệ, pháp danh Khổ Thích. Hai người cùng nhập môn một thời điểm, nhưng thực ra thiên phú của Khổ Thích còn cao hơn cả Khổ Chân. Nhưng không lâu sau khi vào chùa, hắn đã bộc lộ một số đặc điểm khiến các trưởng lão trong chùa lo lắng—tính cách kiêu ngạo, hành động tùy tiện, và quan trọng nhất… hắn hoàn toàn không coi trọng những giới luật của Phật môn. "
Khi còn tu hành trong chùa, những điều này chỉ khiến người ta lo lắng chứ chưa đến mức gây họa, nên các trưởng lão vẫn bao dung, tiếp tục bồi dưỡng hắn vì tài năng xuất chúng.