Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 95



 

Tuy nhiên, Hướng Tình vẫn rất rõ ràng về bản tính của Hướng Hồng Ngư, cô ta căn bản không thể chấp nhận việc trở thành một người bình thường tầm thường. Vậy nên ván cờ này, vẫn là một trận chiến không c.h.ế.t không ngừng. Trước khi nghĩ đến chuyện cá chép hóa rồng, cô phải giải quyết mối họa tiềm tàng này trước.

 

Dường như đại sư Liễu Nhân cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi nghĩ đến điều này. Ông bảo hai người chờ ở đây một lát, còn mình thì vội vã rời đi.

 

Không bao lâu sau, ông trở lại với một hộp gỗ, đặt trước mặt Hướng Tình, trịnh trọng mở nắp hộp ra, để lộ món đồ bên trong.

 

Đó là một chuỗi tràng hạt lớn gồm 108 hạt Phật châu, kiểu mà các cao tăng đắc đạo trong phim truyền hình thường đeo trên cổ. Phật châu được chạm khắc từ trầm hương, vừa mở nắp hộp ra liền ngửi thấy mùi hương gỗ thanh nhã thoang thoảng, khiến tinh thần không khỏi tỉnh táo lên vài phần.

 

Điều càng đáng kinh ngạc hơn là, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, mỗi hạt Phật châu đều được khắc chữ Phạn. Những văn tự huyền bí, sâu xa ấy liên kết với nhau, phát ra ánh sáng nhàn nhạt, khiến chuỗi tràng hạt trông không hề tầm thường, hiển nhiên là một pháp khí Phật môn có linh tính.

 

Đây là lần đầu tiên Hướng Tình nhìn thấy bảo vật của Phật gia, cô ngắm nghía một lúc lâu rồi mới ngẩng đầu hỏi: "Ý của đại sư là gì?"

 

"Vật này từng là vật tùy thân của sư phụ năm xưa, xin Hướng thí chủ hãy nhận lấy." Đại sư Liễu Nhân nói.

 

Hướng Tình hơi nhướng mày, chợt nhớ đến chuỗi Phật châu trên cổ tay của Hướng Hồng Ngư.

 

Rõ ràng đó cũng là một bảo vật Phật môn, hơn nữa cũng xuất thân từ chùa Trường Ninh. Hướng Tình mạnh dạn suy đoán, có lẽ đó cũng là vật tùy thân của đại sư Khổ Chân.

 

Thế này là sao? Cố gắng đối xử công bằng sao?

 

Nhưng nếu Hướng Hồng Ngư đã có một chuỗi, thì Hướng Tình cũng cảm thấy mình không nên từ chối. Dù sao, mục đích cô đến đây hôm nay là để khiến đại sư Liễu Nhân đứng về phía mình. Chuỗi tràng hạt này lớn hơn, nhiều hạt hơn so với của Hướng Hồng Ngư, đem ra ngoài cũng là một minh chứng rõ ràng.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Nhưng… Hướng Tình lại cảm thấy có gì đó không thoải mái khó nói thành lời.

 

Cô do dự, ngẩng đầu nhìn về phía Lộ Tranh bên cạnh.

 

Lộ Tranh thấy vậy, liền đưa tay đóng nắp hộp lại, sau đó nhìn về phía đại sư Liễu Nhân, chậm rãi nói: "Thực ra, trong lòng tại hạ vẫn còn một điều thắc mắc, mong đại sư giải đáp."

 

"Mời thí chủ nói."

 

Lộ Tranh dường như cười một chút, nhưng trong nụ cười ấy rõ ràng không có chút ý cười nào. Ánh mắt anh vẫn dán chặt vào đại sư Liễu Nhân, ẩn chứa vài phần áp lực, chậm rãi hỏi: "Mười tám năm trước, hung sát xuất thế. Đại sư Khổ Chân một mình truy đuổi hung sát, vậy mà lại tình cờ đụng phải một hung thai, không màng chuyện cấp bách vạn phần, lại dừng lại thi triển cấm thuật mượn vận cho cô ta. Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nghe vậy, sắc mặt đại sư Liễu Nhân lập tức thay đổi.

 

Nhưng ông không lập tức lên tiếng phản bác.

 

Thực ra, trong lòng đại sư Liễu Nhân há chẳng từng có suy đoán này sao?

 

Phải biết rằng, đó là một hung sát, nếu bất cẩn, sẽ gây họa cho nhân gian, kéo theo vô số thương vong. Làm sao sư phụ có thể bỏ mặc nó, để đi cứu một hung thai suýt khắc c.h.ế.t cả mẹ mình?

 

Dù không biết hung sát kia làm thế nào, nhưng hung thai đó thực sự rất đáng nghi, rất có thể chính là hung sát hóa thành!

 

Đặc biệt là, đại sư Liễu Nhân hiểu rõ tình hình khi đó hơn người khác: Trong bệnh viện ấy, hơn chục sản phụ đều đồng loạt chuyển dạ cùng một thời điểm, khiến bệnh viện hỗn loạn không chịu nổi, tự nhiên tạo ra rất nhiều cơ hội cho kẻ khác lợi dụng.

 

Hơn nữa, đại sư Liễu Nhân cũng hiểu rõ sư phụ mình hơn ai hết. Ông biết rằng, nếu đứa bé đó đã được sinh ra, thì cô bé đã là một sinh mệnh, không còn chỉ là hung sát nữa. Sư phụ sẽ chọn cách xử lý như vậy, tìm cách áp chế sát khí trên người cô bé, để cô bé sống như một người bình thường, là điều hoàn toàn có thể.

 

Chùa Trường Ninh chăm sóc Hướng Hồng Ngư cũng chính vì đại sư Liễu Nhân cảm thấy cô ấy đã cống hiến quá nhiều cho giới huyền học và nhân gian. Dù trong lòng ông có phần tức giận, nhưng cũng không hề bạc đãi cô ấy.

 

Thế nhưng, cô ấy chẳng những là hung sát hóa người, mà còn chiếm luôn phúc lợi đáng lẽ thuộc về Hướng Tình!

 

Cũng vì vậy, đại sư Liễu Nhân cảm thấy vô cùng có lỗi với Hướng Tình. Việc ông đưa ra chuỗi tràng hạt này, cũng là để bù đắp phần nào.

 

Đại sư Liễu Nhân không nói nên lời, nhưng sự im lặng cũng là một câu trả lời.

 

"Tôi hiểu rồi." Lộ Tranh khép mắt lại. "Mười tám năm qua, biết bao người trong giới huyền môn truy tìm tung tích của hung sát, nào ngờ, hung tinh đó đã sớm khoác lên lớp da người, trà trộn vào nhân gian!"

 

Hướng Tình nhẹ nhàng hít một hơi.

 

Cô có chút kinh ngạc quay sang nhìn Lộ Tranh. Cô nắm giữ nguyên tác, đương nhiên đã sớm biết nữ chính chính là hung sát, nhưng cô không ngờ rằng, hóa ra Lộ Tranh cũng đã sớm có suy đoán này. Hôm nay đến đây, chẳng qua chỉ là để xác nhận mà thôi.

 

Cũng phải thôi, chuyện năm đó quá mức kỳ lạ, mà sự biến mất của hung sát cũng quá đột ngột.