Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 107



"Nó khăng khăng theo đuổi lý tưởng, nói là muốn tạo dựng sự nghiệp riêng. Tôi và mẹ nó không đồng tình, nhưng nghĩ rằng tuổi trẻ có chí hướng cũng tốt, để nó ra ngoài rèn luyện một thời gian cũng chẳng sao. Ai ngờ cái gọi là 'sự nghiệp' của nó lại là làm… streamer."

"Ngày nào cũng cổ xúy cái gì mà 'văn hóa người nổi tiếng trên mạng', bảo tôi là thiển cận, không theo kịp trào lưu. Còn nói chỉ cần phát sóng mấy đêm là có thể kiếm hàng trăm triệu. Tôi khuyên thế nào cũng không nghe."

"Vì chuyện này mà cả nhà cãi nhau không ít lần. Đến mức con bé còn chặn số tôi và mẹ nó. Sau này tôi nghĩ lại, có lẽ mình nên tôn trọng lựa chọn của con bé. Tôi tìm bạn bè tìm hiểu về ngành này, tính toán thuê một đội ngũ chuyên nghiệp hỗ trợ, để con bé có thể tự do phát triển mà vẫn có chỗ dựa vững chắc."

"Ai ngờ, ngay khi tôi chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa, thì không thể liên lạc được với nó nữa…"

Nói chuyện được một lúc, sắc mặt Khương Uy dần lộ ra nét hối hận.

Nếu như ông không cãi nhau với con bé... Nếu như ông sớm nghĩ thông, ủng hộ nó ngay từ đầu... Có lẽ đã kịp thời phát hiện ra điều bất thường.

Ông thở dài, chậm rãi kể lại:

"Cảnh sát điều tra nhiều lần, cuối cùng chỉ lần ra manh mối con bé từng tiếp xúc với một công ty tên là Công ty Ươm Tạo Người Nổi Tiếng Trên Mạng. Nhưng thực tế, đó chỉ là một vỏ bọc rỗng, chuyên dụ dỗ các cô gái trẻ muốn nổi tiếng rồi lừa gạt họ. Ngoài con gái tôi, còn có vài nạn nhân khác, tất cả đều là các cô gái trẻ.

Tiếc là, chúng tôi đến chậm một bước. Công ty này đã biến mất không dấu vết, con gái tôi cũng vậy. Suốt một năm qua, chúng tôi cố gắng điều tra, nhưng không tìm thấy bất kỳ manh mối nào để lại."

Khương Uy lắc đầu, giọng ông đầy bất lực.

Lê Kiến Mộc trầm mặc giây lát, rồi gật đầu nhẹ.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Ít nhiều gì cô cũng hiểu lý do vì sao ông lại điên cuồng tặng quà cho cô như vậy.

Cô nhìn Khương Uy trong màn hình, bình tĩnh nói:

"Ông còn giữ vật gì của con gái không? Tốt nhất là thứ dễ cháy một chút, đốt đi."

Khương Uy thoáng do dự. Có lẽ ông đang ở công ty, nên tìm đồ đạc của con gái lúc này không dễ dàng. Một lát sau, ông cầm lên khung ảnh đặt trên bàn.

"Đây là bức tranh con bé vẽ cho chúng tôi, là một nhà ba người. Cái này được chứ?"

Lê Kiến Mộc gật đầu.

Khương Uy cầm bức tranh trên tay, ánh mắt phức tạp.

Ông không nỡ.

Nhưng nếu bây giờ về nhà tìm đồ khác thì không thực tế. Quan trọng hơn, ông cần biết tin tức của con gái ngay lập tức.

Sau một hồi giằng co nội tâm, ông hít sâu một hơi, rồi châm lửa đốt bức tranh.

Ngọn lửa dần lan ra, khói xanh nhàn nhạt bay lên. Khương Uy giữ chặt một góc bức tranh, ánh mắt không rời khỏi màn hình, chăm chú quan sát vẻ mặt của Lê Kiến Mộc.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com