Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 131



Việc khai quật ở thôn Cây Liễu đã tìm thấy nhiều thi thể. Mỗi người c.h.ế.t bị chôn vào một thời điểm khác nhau, nhưng điểm chung là họ đều bị rút sạch m.á.u trước khi chết. Thủ pháp vừa hung tàn vừa quỷ dị.

Một vụ án hình sự nghiêm trọng như vậy khiến cục cảnh sát rơi vào tình trạng quá tải. Tiêu Tề và Dư Tiểu Ngư, sau khi tận mắt chứng kiến năng lực của Lê Kiến Mộc, cũng không còn ý định giám sát cô nữa.

Ngày thứ tư của đợt huấn luyện quân sự.

Buổi sáng, các giáo quan cầm theo cuốn sổ nhỏ, đi từng phòng kiểm tra nội vụ. Đến chiều, tân sinh viên được tự do hoạt động, buổi tối sẽ tập trung lại để hát quân ca. Ngày mai, toàn bộ sinh viên sẽ di chuyển đến quân khu gần Bắc Thành để bắt đầu ba ngày luyện tập thực chiến.

Phòng ký túc xá của Lê Kiến Mộc là nhóm đầu tiên được kiểm tra. Đến hơn 9 giờ sáng, mọi thứ đã hoàn tất.

Vừa thấy giáo quan rời đi, cô lập tức khoác túi rời khỏi phòng.

Hôm nay cô đã hẹn với Lưu Thủy Sinh để xem phong thủy, giúp ông ta rời mộ tổ tiên.

Nhưng mới bước qua bậu cửa ký túc xá, một bàn tay đột ngột đặt lên cổ cô từ phía sau.

Trong mắt Lê Kiến Mộc lóe lên một tia sắc lạnh. Ngay lập tức, các ngón tay cô siết chặt lại theo bản năng, nhưng vừa nghĩ mình đang ở trong trường học, cô liền kiềm chế, thu tay về.

"Lê Kiến Mộc, cậu đi đâu thế? Có thể dẫn theo mình không?"

Giọng nói lanh lảnh vang lên. Trong ký túc xá, người duy nhất gọi đầy đủ họ tên cô một cách tự nhiên như vậy, chỉ có Lê Thanh Thanh.

Lê Kiến Mộc liếc cô ấy một cái, hờ hững đáp:

"Không."

Lê Thanh Thanh sững lại, khuôn mặt thoáng cứng đờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Sao thế? Cùng ở chung một ký túc, cậu cần gì phải nhỏ mọn vậy? Dù gì chúng ta cũng họ Lê, biết đâu năm trăm năm trước còn là người một nhà. Cậu đối xử lạnh nhạt thế có phải không tốt lắm không?"

Vẻ mặt cô ấy đầy tự nhiên, bộ dáng như thể đang trêu chọc, nhưng ẩn sâu trong đó lại mang theo vài phần thăm dò.

Lê Kiến Mộc chẳng thèm dây dưa, dứt khoát nói thẳng:

"Mình đi chuyển mộ giúp người ta, cậu theo không tiện."

"Chuyển… chuyển mộ?"

Lê Thanh Thanh lập tức nghẹn họng. Cô ấy cứ nghĩ cùng lắm Lê Kiến Mộc ra ngoài chơi, ai ngờ lại là chuyện này.

Không hiểu sao, hai chữ "chuyển mộ" vang lên trong tai lại có chút không may mắn, thậm chí… còn thấy đáng sợ.

Cô ấy đứng tại chỗ, do dự vài giây.

Mấy ngày nay, cô ấy vẫn luôn tìm cơ hội ra tay với Lê Kiến Mộc. Nhưng ngoại trừ lần tóc tự cháy hôm trước, cô ấy chưa tìm được sơ hở nào để lợi dụng. Cứ kéo dài thế này cũng không ổn.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Có điều… đi theo xem chuyển mộ?

Nghe có vẻ chẳng hay ho gì.

Nhưng nghĩ lại, chuyển mộ kiểu gì chẳng có cả một đám người, không đến mức đáng sợ đi?

"Chỉ là chuyển mộ thôi mà, có gì mà phải sợ? Mình đi— Này! Cậu đi đâu thế?"

Lê Thanh Thanh nhanh chóng chạy xuống cầu thang, nhưng chỉ thấy bóng dáng Lê Kiến Mộc đã biến mất.

Cô ấy giậm chân tức giận.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com