Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 139



Lê Kiến Mộc ngồi ghế trước, giọng điềm nhiên:

"Đi thẳng đi."

Kỹ sư Vương ngồi ghế sau hơi do dự, liếc nhìn hai bóng người bên đường rồi lên tiếng:

"Trời tối rồi, con đường này ban đêm ít người qua lại. Hay là chúng ta giúp họ một đoạn?"

Lê Kiến Mộc không đổi sắc, giọng thản nhiên:

"Không cần xen vào, bọn họ sẽ không sao."

Một đại tiểu thư bốc đồng, một người thừa kế nhà họ Lê tùy tiện hành động, hai người này c.h.ế.t máy giữa đường mà không biết gọi cứu hộ, lại còn nấn ná ở đây đợi cô sao?

Rõ ràng là đang cố tình diễn trò.

Lưu Thủy Sinh hiểu ý, không chần chừ nữa, đạp chân ga. Chiếc xe vút qua, bỏ lại đằng sau bụi đất mịt mù.

Xe của đám ông chủ Trần cũng theo sát phía sau, hoàn toàn không quan tâm đến hai người bên đường.

Nhìn theo bóng xe khuất dần, Lê Thanh Thanh nhăn mặt nhăn mày, giơ tay phủi bụi, lẩm bẩm:

"Phi phi phi... Khụ khụ... Lê Kiến Mộc cố ý! Cô ấy tuyệt đối cố ý!"

Lê Dịch Nam khoanh tay trước ngực, mỉm cười đầy ẩn ý:

"Không phải em nói cô ấy mặt lạnh nhưng dễ mềm lòng sao? Sao khổ nhục kế của em lần này không hiệu quả vậy?"

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Lê Thanh Thanh hậm hực, giậm chân:

"Làm sao em biết được! Cái người mặt đầy nấm mèo kia, cô ấy còn ra tay giúp đỡ, vậy mà em đứng đây cả ngày cô ấy chẳng thèm nhìn lấy một cái! Thật là... thật là!"

Nói đến đây, cô có chút ấm ức, nghiến răng nói tiếp:

"Uổng công em còn nghĩ, nếu cô ấy thực sự là con riêng của ba, chỉ cần không phải lỗi của cô ấy, em có thể miễn cưỡng không gây sự. Kết quả... tức c.h.ế.t em mất!"

Lê Dịch Nam bật cười, nhẹ giọng trấn an:

"Đó chỉ là tình huống tệ nhất, đừng nghĩ nhiều."

Lê Thanh Thanh bĩu môi.

Dáng vẻ của Lê Kiến Mộc, cô càng nhìn càng thấy giống mình trước khi phẫu thuật. Không thể nào không có quan hệ với nhà họ Lê.

Cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho tình huống tệ nhất.

"Thôi vậy, xem ra hôm nay không thể chính thức làm quen với cô ấy rồi. Chúng ta về trước đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Lê Dịch Nam lấy điện thoại ra, gọi một cú:

"Lái xe tới đây."

Ba phút sau, từ một hẻm nhỏ ven đường, chiếc xe giấu trong bụi rậm lặng lẽ trườn ra.

Lê Thanh Thanh ngồi vào trong xe mà lòng vẫn đầy tức giận, cầm điện thoại, tức tối gõ loạn trong nhóm chat ký túc xá phòng 302.

Cô liên tục tag tên Lê Kiến Mộc:

"Lê Kiến Mộc, cậu không phải con người! Rõ ràng thấy mình đứng đó mà không thèm chở mình một đoạn!"

"Cậu đừng tưởng mình không biết, xe của mình là cậu làm c.h.ế.t máy! Mình thấy lá bùa vàng của cậu!"

"Dựa vào cái gì mà cậu giúp Triệu Song, còn mình thì cậu không giúp? Mình kém chỗ nào chứ? Cậu ghét mình đến thế sao?"

"Mình nói cho cậu biết, mình thật sự tức giận! Nếu hôm nay cậu không đón mình, mình sẽ ở lại nơi hoang vu này không đi đâu hết. Nếu có chuyện gì xảy ra, cậu chịu trách nhiệm!"

Mấy người trong nhóm chat hai mặt nhìn nhau, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Lê Thanh Thanh mỗi ngày một kiểu, lúc thì thần bí khó hiểu, lúc thì bộc phát như thế này.

Có những lúc trông cô ta như rất thích Lê Kiến Mộc, lúc nào cũng muốn bám dính lấy. Nhưng có khi lại như đang ghét bỏ, lời nói đầy khiêu khích.

Quả thực là khó hiểu.

Mấy người Trịnh Linh không dám lên tiếng, để mặc cho Lê Thanh Thanh bùng nổ.

Không ai ngờ, một lúc sau, Lê Kiến Mộc đột nhiên nhắn một tin:

" Ngoan, đừng quậy."

Bên trong phòng chat bỗng chốc yên lặng.

Ba người phòng 302 nhìn chằm chằm vào dòng tin nhắn, mắt trừng lớn, sau đó quay sang nhìn nhau đầy khó hiểu.

"Hai người họ có chuyện gì vậy?"

"Không biết... nhưng sao mình lại cảm thấy câu này của Tiểu Lê có chút cưng chiều thế này?" Trịnh Linh nhìn màn hình, giọng nói đầy phấn khích.

Trương Văn Tĩnh chậm rãi đáp:

" Ngoan, đừng nói linh tinh, chuyện gì cũng suy diễn, chỉ tổ hại cậu."

Câu nói nhẹ nhàng mà đầy trêu chọc, khiến Trịnh Linh rùng mình ba cái, nổi hết da gà.

Lúc này, cả nhóm đều tò mò: rốt cuộc Lê Kiến Mộc nhắn câu này với tâm trạng thế nào? Đang lạnh lùng bấm máy hay cười nhạt đối diện với màn hình?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com