Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 202



Hạ phu nhân không hiểu sao Lê Kiến Mộc lại chắc chắn như vậy, nhưng trong lòng lại có một tia tin tưởng.

Cùng lúc đó, trong nhà truyền đến tiếng động, Hạ Thần đi ra từ phòng ngủ.

"Mẹ, dì Dư, Tiểu Ngư, mọi người đang làm gì thế? Còn cô ấy là...?" Anh ta nhìn về phía Lê Kiến Mộc, ánh mắt dò xét.

Lê Kiến Mộc khẽ nhíu mày.

Lần trước gặp Hạ Thần dưới ánh đèn chỉ cách đây vài ngày, khi đó anh ta vẫn còn bảnh bao, phong độ. Dù có khiêu vũ với nữ quỷ thì trên người cũng không nhiễm nhiều âm khí.

Nhưng bây giờ...

Âm khí vờn quanh anh ta dày đặc đến đáng sợ, giống như sắp bị ăn mòn đến tận xương tủy.

Hạ phu nhân chột dạ, ho nhẹ một tiếng rồi đáp:

"À, đây là em họ xa của dì, rất hợp ý với dì Hạ nên mới mời đến nhà trò chuyện."

Hạ Thần nhìn mẹ, rồi lại nhìn Lê Kiến Mộc, sau đó bỗng sắc mặt thay đổi, hạ giọng nói:

"Mẹ! Con đã nói con không xem mắt! Người con yêu là Tiểu Ninh, đời này không phải cô ấy thì con không cưới. Mẹ đừng có ép con nữa!"

Dư Tiểu Ngư trợn tròn mắt:

"Hạ Thần, cậu đang nói cái quái gì thế?"

Nằm mơ giữa ban ngày à? Một đại sư như Lê Kiến Mộc mà lại đến xem mắt với anh ta ư?

"Hạ Thần, con hiểu lầm rồi, đây là—"

Hạ phu nhân chưa kịp giải thích hết câu, Hạ Thần đã lạnh mặt cắt ngang:

"Đủ rồi! Con không muốn nghe mấy lời giả dối của mẹ nữa! Trước đây mẹ cũng dùng chiêu này để lừa con đuổi Tiểu Ninh đi, bây giờ lại muốn ép con làm theo ý mẹ? Con nói cho mẹ biết, không bao giờ có chuyện đó!"

Anh ta quay sang nhìn Lê Kiến Mộc, giọng điệu kiên quyết:

"Tiểu thư, tôi không biết mẹ tôi đã nói gì với cô, nhưng tôi có bạn gái rồi. Tôi yêu cô ấy thật lòng, giữa chúng ta không có khả năng gì đâu. Mời cô rời khỏi nhà tôi!"

Lê Kiến Mộc gật đầu, đứng dậy:

"Được, tôi đã biết."

Hạ phu nhân hoảng hốt:

"Không, không thể đi..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Bình tĩnh."

Lê Kiến Mộc liếc bà một cái, sau đó đi thẳng ra ngoài.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Hạ phu nhân luống cuống nhìn Dư Tiểu Ngư cầu cứu.

Dư Tiểu Ngư vội vã đỡ bà:

"Dì, chúng ta ra ngoài dạo một lát đi, cứ để anh ta bình tĩnh lại đã."

Chỉ trong chốc lát, bốn người rời khỏi phòng khách.

Cửa vừa khép lại, sắc mặt Hạ Thần mới dần ổn định, nhưng trong ánh mắt lại dâng lên sự mê man.

Dưới ánh đèn vàng ấm, anh ta chậm rãi siết chặt một chiếc kẹp tóc, giọng nói trầm thấp như đang tự nhủ:

"Tiểu Ninh, anh yêu em nhất, đời này chỉ có em thôi, anh sẽ không bao giờ phản bội em..."



"Thật xin lỗi, đại sư! Tôi thật sự xin lỗi! Từ sau khi Tiểu Ninh mất, tinh thần của A Thần không ổn định, ký ức hỗn loạn. Chắc thằng bé nhớ lại chuyện tôi từng sắp xếp xem mắt cho nó, nên mới nói vậy..."

Lê Kiến Mộc lắc đầu:

"Không sao."

Dư Tiểu Ngư vẫn lo lắng:

"Nhưng mà bây giờ làm sao đây? Hạ Thần không cho chúng ta vào phòng, nếu nữ quỷ kia đến thật thì sao?"

Lê Kiến Mộc đột nhiên hỏi:

"Tại sao mọi người đều chắc chắn nữ quỷ đó là Ninh Hiểu Ninh?"

Hạ phu nhân và Dư Tiểu Ngư đều sững sờ.

Lê Kiến Mộc thong thả nhìn họ, tiếp tục:

"Có thể kể tôi nghe một chút không? Ninh Hiểu Ninh là người thế nào?"

Hạ phu nhân im lặng hồi lâu, rồi cười khổ:

"Cô ấy rất thông minh..."

Bà dừng một chút, ánh mắt trở nên xa xăm.

"Tôi biết bên ngoài nói tôi là bà mẹ chồng cay nghiệt, độc ác, dùng gậy đánh uyên ương, nhưng thực sự lúc đó cô ấy không xứng với A Thần."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com