Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 227



"Thật ra, công viên nhỏ kia ban đầu cũng nằm trong quy hoạch trường học, nhưng sau này có một tuyến đường chính đi qua nên kế hoạch bị hủy bỏ. Những năm qua nơi đó không có quỷ hồn quấy nhiễu, ông còn tưởng nó đã sạch sẽ rồi."

Lê Kiến Mộc lắc đầu: "Không phải sạch sẽ, mà là bị giam cầm trong công viên, không thể ra ngoài."

Hàn Không cau mày: "Là do các Huyền Sư năm xưa làm?"

"Không rõ. Hôm qua tôi vô tình nhận ra nơi đó có gì đó bất thường, nên muốn tìm hiểu kỹ hơn."

Hàn Không trầm ngâm một lát, sau đó gật đầu.

Hôm qua, Lê Kiến Mộc đã hứa với đám quỷ hồn sẽ quay lại, không chỉ để siêu độ mà còn để làm rõ bí ẩn nơi này.

Lúc đó, khi đám ma tràn ra, cô cảm nhận được một luồng khí tức không thuộc về chúng—chỉ lóe qua trong nháy mắt, nhưng cô vẫn nắm bắt được.

Khi ấy có Lê Thanh Thanh ở đó, cô không tiện tra xét sâu hơn.

Bây giờ…

Ánh mắt Lê Kiến Mộc dừng lại ở nữ sinh ngồi trên ghế đá trong công viên.

Dưới ánh đèn đường, Lê Thanh Thanh cúi đầu nghịch điện thoại, vừa chơi vừa len lén liếc ra sau, xác nhận không có ma quỷ nào xuất hiện mới tiếp tục.

Rõ ràng sợ đến run rẩy, nhưng vẫn cố chấp chờ đợi.

Khi trông thấy Lê Kiến Mộc, mắt cô ấy sáng rực như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng chạy tới:

"Cuối cùng cậu cũng đến! Mình đợi cậu lâu lắm rồi!"

Vừa định nhào đến, cô ấy bỗng khựng lại, ánh mắt rơi trên người Hàn Không, lúng túng chào: "Chào, chào lão tiên sinh."

Hàn Không mỉm cười đáp lại: "Chào bạn học."

Lê Kiến Mộc khoanh tay, nhíu mày: "Cậu ở đây làm gì?"

"Đợi cậu chứ sao nữa! Cậu vừa tan học đã chạy mất, không thèm dẫn mình theo. Nhưng mình biết tối nay cậu nhất định quay lại đây, nên chỉ còn cách chờ ở đây."

Lê Kiến Mộc khẽ day trán, giọng điệu có phần bất lực:

"Cậu tìm mình có chuyện gì?"

Lê Thanh Thanh cười tít mắt, không trả lời ngay mà kéo cánh tay anh, giọng đầy hứng khởi:

"Hôm qua mình đã gặp đám ma đó rồi, xem như có chút duyên phận. Hôm nay cậu định siêu độ cho bọn họ, mình cũng đến tiễn một đoạn đường."

"Không được, hôm nay rất nguy hiểm!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Nghe vậy, Lê Thanh Thanh lập tức siết chặt cánh tay anh, đôi mắt to tròn tràn đầy quyết tâm:

"Mình không sợ!"

"Vậy trước hết buông tay ra đã."

Lê Kiến Mộc liếc nhìn cô một cái, giọng điệu bình thản.

Lê Thanh Thanh: "..."

Cô không tình nguyện thả tay ra nhưng trong lòng vẫn hơi chột dạ. Cô liếc sang Lý Muội – cô gái nãy giờ vẫn im lặng đứng bên cạnh, bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng.

"Cô cũng là Huyền Sư sao? Vậy tôi đi theo cô!"

Lý Muội hơi bối rối, lắc đầu:

"Tôi chỉ là đồ đệ của Lê đại sư, còn chưa chính thức trở thành Huyền Sư."

Lê Thanh Thanh nheo mắt, đánh giá Lý Muội một hồi, rồi lại quay sang nhìn Lê Kiến Mộc. Sau đó, ánh mắt cô thoáng hiện vẻ kinh ngạc:

"Cậu... nhận đồ đệ? Sao không nhận mình?"

Lê Kiến Mộc thản nhiên đáp:

"Tại sao phải nhận cậu?"

"Dĩ nhiên là vì mình..." Cô suýt nữa buột miệng nói ra suy nghĩ trong lòng, nhưng kịp thời nuốt lại.

Không đúng!

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Nếu cô là con riêng, còn anh là con chính thất, liệu hai người có thể là chị em tốt được sao?

Không thể nào!

Lê Thanh Thanh xụ mặt, chống cằm nói:

"Mình có thể nhìn thấy ma, căn cốt cũng không tệ, chắc chắn sẽ học tốt hơn cô ấy!"

Lê Kiến Mộc chẳng buồn để tâm, khoanh tay nói dứt khoát:

"Mình không có thời gian tranh luận với cậu, mau về ký túc xá đi!"

"Không về!" Cô bướng bỉnh đáp ngay.

"Cậu..."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com