[Anh có nhà, có xe, có tiền tiết kiệm không? Em gái tôi trông cũng khá xinh, chỉ cần anh đủ điều kiện, đảm bảo không bao giờ đội nón xanh cho anh.]
"Đẹp trai nhất vũ trụ" không tức giận, còn đùa giỡn vài câu với mọi người.
Một lúc sau, anh ta bỗng nhớ đến Lê Kiến Mộc, tiện tay tặng thêm một quả b.o.m nổ dưới nước. Sau đó, hỏi:
"Streamer, có thể giúp tôi tính xem khi nào chính duyên của tôi xuất hiện không? Nếu mấy năm nữa vẫn chưa có, tôi khỏi yêu đương luôn cho đỡ mệt. Con mẹ nó, yêu đương đúng là quá lao lực."
Rõ ràng, cú sốc lần này khiến anh ta hoàn toàn mất niềm tin vào tình yêu.
Lê Kiến Mộc nhìn màn hình, nghiêm túc bấm ngón tay tính toán. Một lát sau, cô ngẩng đầu, chậm rãi nói:
"Chính duyên của anh là một người quen biết từ nhiều năm trước. Hai người từng xa cách vì việc học, không liên lạc nữa, nhưng khoảng giữa năm sau sẽ gặp lại. Cô ấy là một người rất đáng yêu."
"Đẹp trai nhất vũ trụ" kinh ngạc, nhưng có vẻ hài lòng với kết quả này.
"Mượn lời cát tường của đại sư! Sang năm tìm được vợ, tôi sẽ phát bao lì xì to cho đại sư!"
"Được, tôi sẽ đợi." Lê Kiến Mộc khẽ cười.
Sau đó, "đẹp trai nhất vũ trụ" rời khỏi phòng phát sóng.
Lê Kiến Mộc liếc nhìn màn hình: "Còn ai muốn tính nữa không?"
Bình luận vẫn tiếp tục xuất hiện, phần lớn mọi người đang bàn tán về câu chuyện của "đẹp trai nhất vũ trụ".
Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Có vài người do dự, vì mức quà tặng 1000 tệ khá cao. Cũng có kẻ nghi ngờ cô là kẻ lừa đảo rồi rời đi.
Lê Kiến Mộc thấy tạm thời không có ai đặt câu hỏi, liền tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Mãi đến khi ăn xong, vẫn không thấy âm thanh tặng quà vang lên.
Cô thầm thở dài trong lòng, đang định thu dọn hộp cơm và tắt buổi phát sóng, thì bỗng nhiên một bình luận nhảy ra:
[Hoa Hoa thích Họa Họa: Xin hỏi, có thể giúp tôi tìm một thứ không?]
Lê Kiến Mộc hơi sửng sốt, rồi đáp:
"Tìm đồ cũng được. Nhưng đồ đó phải là của cô, hoặc ít nhất cô từng tiếp xúc trong thời gian dài. Như vậy tôi mới xác định được vị trí chính xác hơn."
[Hoa Hoa thích Họa Họa: Là di vật bà nội để lại cho tôi. Tôi đã đeo từ nhỏ, nhưng không biết làm rơi từ khi nào. Tôi đã lật tung cả ký túc xá mà vẫn không tìm thấy.]
Lê Kiến Mộc gật đầu: "Có thể thử xem. Một quả b.o.m nổ dưới nước."
Hoa Hoa chần chừ.
Tình hình kinh tế của cô ấy không tốt lắm. 1000 tệ, thật sự quá đắt...
Hà Hoa vốn chỉ vô tình chạm vào phần mềm này, lại tình cờ thấy được phát sóng trực tiếp của Lê Kiến Mộc.
Nhỡ đâu, giống như mấy bình luận trên màn hình nói, cô gái này chỉ là một kẻ lừa đảo thì sao?