Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 32



Cô ta khoanh tay, giọng điệu đầy khinh miệt: "Hà Hoa, tôi không ngờ cậu lại là loại người này đấy! Nghèo đến mức phát điên rồi sao? Lại đi cấu kết với người ngoài để vu oan tôi? Tôi đối xử tệ với cậu ở điểm nào mà cậu phải làm vậy?"

Hà Hoa bị những lời chỉ trích liên tiếp của Lý Lỵ làm cho sững sờ, đôi mắt tròn xoe, không biết nên phản bác thế nào.

Lê Kiến Mộc nhíu mày, không muốn lãng phí thời gian tranh cãi với loại người này. Hà Hoa tính cách yếu đuối, dễ bị dọa nạt, nếu không có ai thúc đẩy, e rằng cô ấy sẽ không dám lên tiếng nữa.

Cô nhìn thẳng vào Hà Hoa, giọng dứt khoát: "Cô báo cảnh sát không? Nếu không báo, tôi sẽ báo giúp cô."

Hà Hoa bối rối, lắp bắp: "Nhưng mà... nhưng mà..."

Lê Kiến Mộc kiên nhẫn giải thích: "Cảnh sát sẽ lập án điều tra. Ngọc bội kia của cô là phỉ thúy, chất lượng không tệ. Nó không phải là một món đồ vô giá trị như cô ta nói đâu."

Trong giới huyền học, ngọc thạch tốt thường được dùng để chế tạo pháp khí và bùa chú. Khi mới xuyên đến thế giới này, cô đã tra cứu rất kỹ về giá trị của phỉ thúy hiện tại. Ngọc thạch và phỉ thúy tầm trung, cao cấp đều có giá xa xỉ, hoàn toàn không phải thứ mà hiện tại cô có thể tùy tiện chạm vào. Chỉ cần nhìn thoáng qua hình ảnh, cô đã biết ngọc bội kia đáng giá bao nhiêu.

Nếu nhà Lý Lỵ thật sự làm buôn bán ngọc thạch, thì chắc chắn cô ta hiểu rõ giá trị của phỉ thúy. Thế nhưng lại cố ý nói rằng đó là món đồ "không đáng tiền". Chỉ bấy nhiêu thôi, chân tướng đã quá rõ ràng.

Lê Kiến Mộc đã nói đến nước này, nếu Hà Hoa vẫn còn do dự thì cô cũng không ép nữa. Nhưng may mắn là cuối cùng, Hà Hoa đã lấy lại được chút dũng khí, giọng điệu kiên định hơn trước:

"Xin lỗi Lý Lỵ, tôi biết năm nay cậu đối xử rất tốt với tôi. Nhưng ngọc bội đó là di vật bà nội để lại, tôi không thể để mất nó. Nếu cảnh sát đến mà không tìm thấy trong tủ quần áo của cậu, tôi sẵn sàng xin lỗi cậu, hơn nữa còn xin lỗi trước mặt toàn bộ bạn học trong trường!"

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Sắc mặt Lý Lỵ tái mét, đôi mắt trừng lớn, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội vì tức giận.

Giây tiếp theo, Hà Hoa dứt khoát cầm điện thoại bấm số 110.

"Alo, cháu muốn báo cảnh sát—"

"Không được! Cậu không thể báo cảnh sát!"

Lý Lỵ thét chói tai, lao tới định giật lấy điện thoại trong tay cô ấy.

Càng kích động như vậy, càng để lộ sự chột dạ.

Ánh mắt Hà Hoa lập tức thay đổi.

Cô ấy né nhanh cú giật của Lý Lỵ, đồng thời tiếp tục gọi điện:

"Alo chú cảnh sát, cháu muốn báo— Lý Lỵ, nếu cậu còn dám đụng vào tôi, tôi sẽ tố cáo cậu hành hung đấy!"

Động tác của Lý Lỵ khựng lại.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com