Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 349



Trong giây lát, hệ thống lập tức kích động hét lên:

[Đúng! Đúng rồi! Ký chủ, chính là linh châu này! Mau xin cô ta đi! Nó có thể giúp cô tăng lên một cấp bậc đấy!]

Đôi mắt Lê Kiến Mộc thoáng ánh lên một tia sáng khó lường, nhưng không ai nhận ra điều đó. Cô vẫn điềm tĩnh nhìn Lê Thanh Thanh.

Lê Thanh Thanh hơi né tránh ánh mắt ấy, sờ mũi nói:

"Chắc là nó... Giọng nói kia bảo thứ này rất quan trọng với em, nên mới bảo em đến tìm."

Lê Kiến Mộc gật đầu, rồi nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cô.

Không chỉ truyền khí vào cơ thể, mà còn mở rộng gân mạch...

Lê Kiến Mộc cầm viên linh châu trong tay, sắc tím nhạt xoáy động như ẩn chứa sức mạnh kỳ bí. Cô nhìn Lê Thanh Thanh, giọng điềm đạm nhưng không kém phần nghiêm túc:

"Linh khí trong viên linh châu này rất nồng, đúng là có lợi cho em, nhưng bây giờ chưa thích hợp. Nó được tìm thấy dưới t.h.i t.h.ể một nữ tu sĩ, linh khí ẩn chứa bên trong còn quá thô bạo. Nếu em hấp thu ngay lúc này, không những không giúp ích mà có thể còn phản tác dụng, dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, nổ tung mà chết."

Lê Thanh Thanh khựng lại, có chút chần chừ. Đối phương không chỉ không sưu hồn mình, mà còn lo lắng cho mình như vậy sao?

Lê Kiến Mộc nhẹ nhàng đưa viên linh châu về phía sau lưng:

"Chị sẽ xử lý nó một chút rồi tặng lại cho em sau."

Hệ thống im lặng.

Lê Thanh Thanh không khỏi ngẩn người, ánh mắt đầy nghi hoặc:

"Chị… chị muốn tặng em thật sao? Chị không trách em à?"

Lê Kiến Mộc bật cười, ánh mắt dịu dàng mà kiên định:

"Vì sao phải trách em? Em là em gái của chị, em muốn gì cứ nói với chị, chỉ cần có thể cho em, chị đều sẽ cho. Em cũng biết mà, trước nay chị chưa bao giờ để tâm quá nhiều vào những thứ ngoài thân."

Giọng nói bình thản của cô khiến lòng Lê Thanh Thanh chấn động. Môi cô ấy khẽ run, mũi cay cay, cảm giác như có gì đó nghẹn lại trong cổ họng.

Cô ấy há miệng, muốn nói lời cảm ơn nhưng lại thôi.

Lê Kiến Mộc nhướng mày, ra vẻ chờ đợi.

Thế nhưng, thay vì lời cảm ơn, Lê Thanh Thanh lại ngập ngừng hỏi:

"Vậy… có thể cho em một túi que cay trước được không?"

Mọi người xung quanh: "…"

Yến Đông Nhạc không nhịn được, bật cười thành tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Lê Kiến Mộc bất đắc dĩ, lắc đầu rồi tiện tay ném cho cô ấy mấy túi đồ ăn vặt.

Khi họ đến gần trường học, những sạp hàng ăn sáng đã bắt đầu dọn ra. Lê Kiến Mộc dẫn mọi người đến quán tào phớ lần trước.

Quán đông khách, ai cũng phải tự bưng phần của mình. Lý Muội lập tức xung phong đi lấy.

Lê Thanh Thanh tinh thần phấn chấn, đảo mắt nhìn quanh rồi hỏi:

"Chị, chị có ăn bánh bao nhân thịt không?"

"Có, nhưng không thêm ớt xanh, nhớ dặn họ chan thêm ít nước thịt."

"Vậy còn chú Ba?"

"Giống chị."

"Vâng!"

Lê Thanh Thanh vui vẻ chạy đi mua bánh bao.

Yến Đông Nhạc ngồi đối diện Lê Kiến Mộc, lặng lẽ quan sát một lúc rồi hạ giọng:

"Em không thấy Lê Thanh Thanh có chút kỳ lạ sao?"

"Kỳ lạ chỗ nào?" Lê Kiến Mộc thản nhiên hỏi, như thể đã đoán trước được câu này.

Yến Đông Nhạc suy tư vài giây, rồi hỏi thẳng:

"Giọng nói đột nhiên xuất hiện trong đầu cô ấy, em đã điều tra chưa?"

Lê Kiến Mộc gật đầu:

"Có một chút linh khí chiếm cứ, nhưng hơi thở khá ôn hòa."

"Không truy cứu sao?"

Lê Kiến Mộc bật cười khẽ:

"Mỗi người đều có duyên pháp riêng. Linh khí ấy không làm hại cô ấy, trái lại còn giúp khai thông kinh mạch, dẫn khí vào cơ thể. Nó còn xứng đáng làm sư phụ hơn nhiều người nữa. Vậy thì sao chị phải truy cứu?"

Cô dừng lại một chút rồi hạ giọng:

"Hơn nữa, chúng ta đều biết, Lê Thanh Thanh không giống người thường. Linh khí đó… có thể còn mang lại lợi ích cho thần mạch của cô ấy."

Yến Đông Nhạc chăm chú nhìn cô một lúc lâu, ánh mắt như muốn tìm kiếm điều gì đó. Nhưng ngay sau đó, anh thu lại ánh nhìn, chuyển sự chú ý ra phía sau lưng cô:

"Mua đồ nhanh vậy sao?"


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com