Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 39



Bởi vì, nếu không đi theo thi thể, chỉ mãi lẩn quẩn quanh nơi xảy ra sự cố, để nỗi đau và oán hận lên men, cuối cùng sẽ trở thành cô hồn dã quỷ.

Một cảnh sát trẻ, tóc húi cua, đi tới. Anh ta nhìn cô, giọng nghiêm túc:

"Cô gái, phía trước xảy ra tai nạn liên hoàn, nơi này tạm thời không thể ở lại."

Lê Kiến Mộc gật đầu, chuẩn bị rời đi.

Nhưng đúng lúc đó, ánh mắt cô vô tình quét qua chiếc xe bị đ.â.m nát.

Đồng tử cô co rút.

Hình như… đó là chiếc xe của người đàn ông kỳ lạ ban nãy.

Cô quay lại, nói với viên cảnh sát:

"Chào anh, tôi muốn tìm một người bị thương trong vụ tai nạn này. Anh ta lái chiếc xe màu đen kia."

Nghe vậy, người cảnh sát tên Tiêu Tề khựng lại một chút.

"Những người bị thương nặng đã được đưa đến bệnh viện, những người bị thương nhẹ thì tập trung ở xe cứu thương. Người cô tìm tên là gì? Cô là người nhà của bệnh nhân trên xe đó sao?"

Lê Kiến Mộc im lặng một lát, rồi đáp:

"Không phải."

Lời vừa dứt, bỗng nhiên có một bàn tay từ phía sau vươn tới. Cô theo bản năng híp mắt, quay đầu lại.

Một bàn tay to bất ngờ vỗ nhẹ lên trán cô, kèm theo giọng nói giả vờ trách móc của một người đàn ông:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Con nhóc thối này, không phải cha chỉ về muộn hai ngày thôi sao? Cũng đâu có lỡ sinh nhật con, sao lại không nhận cha nữa hả?"

Lê Kiến Mộc quay đầu lại, ngẩn người. Trong đầu cô lập tức lục tìm ký ức của nguyên chủ. Nhưng sau khi kiểm tra kỹ, cô chắc chắn chưa từng gặp người này.

Cô bình tĩnh nói:

"Tiên sinh, chú nhận nhầm người rồi."

Lê Trung Đình khựng lại.

Khoảnh khắc cô quay đầu, ông đã nhận ra ngay mình nhận nhầm.

Thiếu nữ trước mặt có làn da trắng nõn, đôi mắt hạnh tròn tròn, hai má hơi phúng phính, mái tóc dài xõa tự nhiên trên vai, để lộ vầng trán trơn bóng. Quần jeans và áo thun khiến thân hình cô trông gầy gò nhưng lại tràn đầy sức sống.

Chỉ là… thực sự không giống cô con gái nhà ông – người luôn trang điểm tinh tế, mỗi ngày đều mặc váy áo cầu kỳ.

Nhưng mà… giống quá.

Quá giống.

Nhìn từ bóng dáng phía sau, đúng là như cùng một người.

Lê Trung Đình không nhịn được mà liếc cô thêm lần nữa.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Bên cạnh, Tiêu Tề nhướng mày nhìn cả hai, vẻ mặt đầy nghi ngờ:

"Lê tiên sinh, đây là con gái ông à? Mà cô ấy vừa hỏi về chiếc xe của Yến tam gia đấy."

Lê Trung Đình trầm ngâm vài giây, sau đó bật cười, vỗ nhẹ đầu Lê Kiến Mộc:

"Con nhóc thối này, không biết quan tâm đến cha trước. Yên tâm đi, lão tam Yến gia vẫn ổn, lát nữa cha dẫn con tới bệnh viện thăm."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com