Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 42



Lúc này đã tám giờ tối, bệnh viện đang trong thời gian cao điểm. Tiếng cãi cọ, tiếng than vãn của bệnh nhân hòa lẫn với tiếng bước chân vội vã của y bác sĩ, tạo nên một khung cảnh hỗn loạn. Đan xen trong đó là vô số ma quỷ lang thang, hoặc đang bám lấy người bệnh, hoặc lượn lờ giữa hành lang bệnh viện.

Lê Kiến Mộc thờ ơ lướt qua đám ma quỷ, ánh mắt kiên định đi thẳng lên lầu.

Sinh hồn nam vẫn luôn bám theo cô, vì không ai có thể nhìn thấy nên hắn ta thoải mái xuyên qua cơ thể người khác, mỗi lần như vậy lại khiến người ta rùng mình vì cơn ớn lạnh bất chợt.

Ban đầu hắn còn cảm thấy thú vị, như thể tìm được trò chơi mới. Nhưng chưa kịp chơi được bao lâu, một ánh mắt lạnh lẽo quét đến khiến hắn lập tức cứng đờ.

Từ đó, hắn thành thật theo sau, không dám giở trò nữa.

Một người một hồn im lặng đi thẳng lên tầng 12.

Đây là khu phòng bệnh VIP, không có quá nhiều bệnh nhân.

Lê Kiến Mộc vừa bước ra khỏi thang máy, liền nhìn thấy một nhóm bác sĩ mặc áo blouse trắng đang đẩy một chiếc băng ca từ hành lang bên kia đi tới.

Người nằm trên xe được quấn chặt trong lớp băng gạc trắng xóa, đến mức không thể nhìn rõ gương mặt, chỉ có thể thấy thân hình bất động trông có vẻ vô cùng thê thảm.

Đồng tử Lê Kiến Mộc co rụt lại.

Là hắn! Người đàn ông kỳ lạ đó!

Cô đang định nhìn thêm một chút thì bỗng nhiên vai đau nhói.

"Rầm!"

Một người phụ nữ đi giày cao gót lảo đảo, suýt nữa thì ngã xuống đất.

Lê Kiến Mộc theo bản năng đưa tay kéo lại.

Người phụ nữ đau đến mức nhe răng trợn mắt, chưa kịp đứng vững đã lớn tiếng quát tháo:

"Cô là ai? Ai cho cô đứng đây? Không thấy đang bận sao? Không có mắt à?"

Lê Kiến Mộc không chút biểu cảm rút tay về, thậm chí còn cố ý đẩy nhẹ người phụ nữ một cái.

"A!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Rầm!"

Lần này, cô ta thực sự ngã sõng soài xuống đất.

Lê Kiến Mộc chẳng buồn liếc nhìn, chỉ xoay người rời đi.

Chiếc băng ca đã được đẩy vào phòng phẫu thuật, biến mất trong thang máy.

Đáng tiếc.

Cô thu lại ánh mắt, tiếp tục bước về phía phòng bệnh mà mình cần đến.

Việc tiễn sinh hồn bên cạnh đi vẫn quan trọng hơn.

Nhưng mọi chuyện dường như không đơn giản như cô nghĩ.

Lê Kiến Mộc vừa đến trước cửa phòng, cánh cửa bỗng nhiên mở ra.

Một người phụ nữ trung niên đứng bên trong, ánh mắt nghi hoặc nhìn cô:

"Cô là..."

Lê Kiến Mộc nhướng mày, nhanh chóng nghĩ ra một lý do:

"Chào dì, cháu đến để giúp người trong phòng chữa bệnh, cháu—"

Lời chưa nói hết, cô đột ngột im bặt.

Bởi vì ngay sau lưng người phụ nữ, trên giường bệnh hoàn toàn trống không.

Không có bệnh nhân.

Cũng không thể ở trong nhà vệ sinh, vì một khi sinh hồn rời khỏi cơ thể, không thể tự do chạy loạn được.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Hay là có thứ gì khác đã chiếm giữ thân xác đó?

Nhưng trong phòng không hề có âm khí hay sát khí.

Lê Kiến Mộc đột nhiên bắt đầu hoài nghi trình độ của chính mình.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com