Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 64



Trước đây, cô ta đã từng làm ở nhiều quán ăn khác nhau, nhưng cửa hàng thịt xiên này là nơi cô ta gắn bó lâu nhất. Dù công việc có phần mệt nhọc, nhưng bù lại, tiền lương khá cao. Quan trọng hơn, bà chủ là người hiền hòa, không tính toán quá khắt khe. Những lúc cô ta đến muộn vì bận học, bà chủ cũng không trừ tiền lương. So với những nơi khác, đối xử như vậy đã là tốt lắm rồi.

Vì thế, Triệu Song rất có cảm tình với cửa hàng này, thậm chí xem nó như một phần cuộc sống của mình.

Cô ta không thể chịu nổi khi nghe người khác chê bai quán. Cũng chính vì thế mà sáng nay mới xảy ra xung đột với Lê Thanh Thanh.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Sau khi dọn dẹp khu vực bên ngoài, Triệu Song đi vào bếp.

Hôm nay đóng cửa đột ngột, nguyên liệu chuẩn bị sẵn vẫn còn hơn một nửa chưa dùng đến. Những thứ bên ngoài thì dễ xử lý, nhưng trong bếp còn nguyên một chậu thịt đã được tẩm ướp.

Cô ta định bê cả chậu bỏ vào tủ đông.

Chậu có nắp đậy. Lúc cúi xuống bê lên, Triệu Song vô thức mở nắp ra xem thử trạng thái thịt.

Nhưng ngay khoảnh khắc đó, hình ảnh trước mắt khiến cô ta c.h.ế.t sững.

Một vùng m.á.u đỏ rực.

“A…!”

Nắp chậu rơi xuống đất, phát ra âm thanh chói tai.

Triệu Song hoảng loạn lùi lại ba bước, trái tim như bị ai bóp nghẹt.

Thứ đó… là gì?

Cô ta ôm chặt ngực, đầu óc trống rỗng.

Mình nhìn nhầm sao?

Có thể chỉ là những viên thịt đã ướp xong, dính quá nhiều gia vị nên trông như m.á.u thôi.

Nhưng tại sao…

Tại sao trông nó lại giống một t.h.i t.h.ể động vật nhỏ vừa mới bị g.i.ế.c đến vậy?

Không, không thể nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Nhất định là do cô ta hoa mắt.

Triệu Song hít sâu, lắc đầu thật mạnh, cố gắng trấn tĩnh.

Không được để trí tưởng tượng quá đà.

Cô ta cẩn thận từng bước tiến lại gần, muốn nhìn rõ hơn.

Một bước.

Hai bước.

Ba bước…

Cô ta cúi xuống nhìn vào chậu thịt.

Bên trong vẫn là những miếng thịt đã được cắt vuông vắn, to cỡ quân xúc xắc.

Lớp thịt màu đỏ sậm, được bao phủ bởi bột ớt, tạo thành một màu sắc lốm đốm.

Triệu Song thở phào nhẹ nhõm.

Đúng là mình hoa mắt rồi.

“Chắc tại dạo này thức khuya nhiều quá, mắt bị mờ thôi. Xem ra phải nghỉ ngơi đàng hoàng một chút mới được.”

Triệu Song lẩm bẩm một câu, nhanh chóng bước tới, cẩn thận bưng chậu thịt trên tay tiến về phía tủ đông.

Cô ta mở nắp tủ, lớp tuyết trắng dày bám trên bề mặt nắp tủ lập tức tan ra từng mảng nhỏ. Định bụng đặt chậu thịt vào trong, nhưng khi vừa cúi đầu nhìn xuống, đôi mắt Triệu Song lập tức trợn tròn, toàn thân cứng đờ.

Tủ đông rộng lớn chất đầy những bộ lông chó mèo đủ màu: đen, xám, vàng xen lẫn vào nhau. Thoạt nhìn giống như ai đó nhổ lông rồi quẳng vào đây, nhưng… có gì đó sai sai.

Khi nắp tủ vừa mở, bên trong bỗng nhiên vọng ra một loạt ánh mắt rét lạnh.

Tất cả những con vật bên trong đều đồng loạt ngước nhìn cô ta.

Ánh mắt đỏ rực hoặc xanh lục phản chiếu dưới ánh sáng mờ mờ của căn phòng, sắc bén như những lưỡi dao. Cảm giác như giây tiếp theo, chúng sẽ lao ra, xé xác cô ta thành từng mảnh.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com