"Ngoại hình, chỉ số thông minh, cảm xúc và một kỹ năng đặc biệt. Thiếu một trong bốn thứ thì không được."
Tô Dung không nhịn được, bật cười khẽ. Tiết Hồng nhìn cô cười, vươn tay chống cằm: "Tôi xấu sao? IQ với EQ tôi thấp à? Tôi dạy học đâu có tệ."
Ánh nắng hoàng hôn hồng rực xuyên qua khung cửa sổ, chiếu lên căn phòng ăn một lớp ánh sáng lãng mạn ấm áp.
Thích Tuyền mỉm cười gật đầu: "Đẹp. Dạy học cũng rất tốt. Nhưng làm sao để chứng minh IQ và EQ của cô?"
"Tôi có bằng tiến sĩ."
"Ừ, một tiến sĩ... bị người ta g.i.ế.c hại tàn nhẫn."
Tiết Hồng câm nín.
Cô gượng cười, tiếp tục: "Quan hệ giữa tôi với giảng viên, sinh viên đều khá tốt."
"Ừm, vậy mà mất tích không ai báo án, đúng là quan hệ ‘tốt’ thật." Giọng Thích Tuyền không rõ là trêu chọc hay cảm khái.
Tiết Hồng im lặng, đưa tay chống đầu, giọng khàn đi: "Ai rồi cũng có lúc phạm sai lầm trong đời."
Thích Tuyền nhìn cô chăm chú, nhẹ nhàng nói: "Vậy nên, trước khi quyết định gì, hãy nghĩ cho kỹ."
Sau bữa tối, Tiết Hồng không nhắc lại chuyện ký khế ước nữa. Cô ngồi trên ghế trong biệt thự, ngẩng đầu nhìn sao, trông như đang suy nghĩ về kiếp quỷ (hay kiếp người) của mình.
Thích Tuyền cũng không làm phiền, vẫn ngồi trong phòng gõ chữ.
[ Đại lão "Càn Khôn Đại Na Di" tặng 2000 viên thủy lôi. "Mã Lan Nở Noa 31" tặng 2000 viên thủy lôi. "Tiền Vô Như Nước" tặng 2000 viên thủy lôi. ]
[ Đã ghi nhận. ]
[ Đại lão, ngài cứ gõ chữ, tôi không quấy rầy nữa. ]
Đến 10 giờ tối, chương 10 của truyện "Nhật ký hào môn" được cập nhật:
“Âm Hôn là cấm thuật trong Huyền môn, là loại tà thuật vô cùng độc ác.
Trước tiên, tôi phải xác định rõ ai đã kết Âm Hôn với cô ấy.
Tôi không biết hiện giờ cô ấy đang ở đâu, nhưng tôi từng chẩn mạch cho cô ấy một lần, từ đó hình thành một liên kết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Dựa vào thủ pháp Huyền môn, tôi có thể cảm ứng được vị trí của cô ấy.
Cô ấy hiện đang ở trong một khu biệt thự xa hoa, nơi tụ hội của những người có uy tín trong giới thượng lưu thành phố Giang.
Tôi không quen biết nhiều với giới doanh nhân ở đây, nên đã tìm đến một khách hàng cũ để hỏi thăm.
Kết quả điều tra cho thấy, cô ấy đang ở trong biệt thự của một gia đình xí nghiệp lớn.
Nhưng điều kỳ lạ là cô ấy không có quan hệ huyết thống hay pháp lý gì với vợ chồng chủ nhà.
Tại sao cô ấy lại sống ở đó?
Không hiểu sao tôi có một dự cảm bất an.
May mà bên cạnh tôi còn có một cảnh sát trẻ tuổi chính trực. Sau khi nghe tôi kể, anh ấy đã quyết định tự mình điều tra rõ mọi chuyện.”
Anh ấy là một linh hồn, người thường không thể nhìn thấy, vì thế việc di chuyển quả thực rất tiện lợi. Một lát sau, anh ấy quay lại với vẻ mặt nghiêm trọng.
Tôi lo lắng hỏi:
"Anh sao vậy? Có chuyện gì xảy ra rồi?"
Anh ấy cúi đầu, giọng đầy day dứt:
"Tôi vô dụng quá... Tôi không giúp được cô ấy!"
Tôi có thể thấy rõ sự đau lòng trong ánh mắt của anh. Người tốt luôn vì không thể giúp đỡ người khác mà cảm thấy hổ thẹn. Trái lại, kẻ xấu thì lại tìm thấy niềm vui trong nỗi đau của người khác.
Kẻ xấu c.h.ế.t rồi, nếu lòng dạ vẫn độc ác, sẽ hóa thành ác quỷ. Những con ác quỷ đó không hề bị ràng buộc bởi luật pháp hay đạo đức nhân gian. Chúng chỉ sống vì lợi ích cá nhân, càng thêm tàn nhẫn và nguy hiểm.
Anh cảnh sát – linh hồn chính nghĩa – nghẹn ngào kể lại:
"Lúc tôi đến, cô ấy đang bị đánh dã man... Kẻ ra tay là con quỷ đã kết âm hôn với cô ấy. Thật sự rất kinh khủng. Tôi muốn giúp cô ấy, nhưng con quỷ kia có gì đó bảo vệ, mạnh hơn tôi nhiều lần."
Tôi khẽ lắc đầu, an ủi anh:
"Không phải lỗi của anh. Những chuyện như thế này... lỗi là ở những kẻ xấu và lũ ác quỷ kia."
Anh siết chặt tay, ánh mắt đau đớn:
"Nhưng tôi là cảnh sát. Tôi có nghĩa vụ phải bảo vệ người khác..."
Tôi nghẹn ngào, cổ họng chát đắng. Không biết nói gì, tôi chỉ khẽ vỗ vai anh:
"Ác quỷ gây chuyện, tất nhiên phải giao cho người của Huyền môn xử lý. Việc đó, anh đã làm hết khả năng rồi."
Có lẽ việc tôi bị cuốn vào thế giới Huyền môn không phải là ngẫu nhiên. Nó có lẽ là định mệnh. May mắn thay, tôi từng quen một thiên sư có năng lực rất mạnh. Khi nghe chuyện, cậu ấy không do dự mà quyết định ra tay giúp đỡ.
Tôi chỉ hy vọng, tất cả mọi thứ có thể trở lại yên bình như xưa.