Lúc đang live/stream, có người trong phòng bình luận nói:
"Cẩn thận! Bên cạnh cô có kẻ g i e c người! C ả n h s á t sắp tới rồi!"
Tôi không tin. Nhưng đúng lúc đó…
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên!
Tất cả mọi người đều giật mình, hối thúc tôi:
"Mau ra mở cửa cho c ả n h s á t vào!"
Tôi hoang mang, tay vừa chạm vào tay nắm cửa khoang thì chợt khựng lại.
"Khoan đã, mình đang ngồi trên máy bay mà?!"
…
Vừa dứt lời, phòng lives/tream của tôi lập tức hỗn loạn như có biến lớn.
【Người ta đang trên máy bay đó!!!】
【Trời đất quỷ thần ơi, máy bay đang bay ở độ cao mấy ngàn mét đó? Ai mà gõ cửa được?】
【Cứu mạng! Lần đầu xem live/stream hiện tượng tâm linh mà gặp ngay chủ phòng này!】
【Đừng đùa, máy bay làm gì có mạng! Cô ta nói xạo đó, chắc chắn không phải ngồi trên máy bay đâu!】
【Không phải đâu, giờ nhiều chuyến bay có wifi rồi!】
Bang bang bang!
Tiếng gõ cửa lại vang lên từ ngoài khoang!
Mọi người đều lạnh cả sống lưng. Sau khi xác định tôi thật sự đang ở trên máy bay, một câu hỏi cực lớn hiện ra trong đầu tất cả…
Thứ bên ngoài kia… rốt cuộc là cái gì?
Phía sau lưng tôi vang lên vài tiếng hét thất thanh. Có người đang hỏi tiếp viên với giọng đầy hoang mang, không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cô tiếp viên cũng hoảng loạn, cố gắng gượng gạo nở nụ cười trấn an:
“Có thể là tay nắm cửa móc phải gì đó, gió thổi khiến nó va vào cửa thôi. Mọi người đừng lo!”
Nhưng tiếng gõ vẫn chưa dừng lại.
Chuyến bay quốc tế tôi đang đi chở hơn hai trăm hành khách.
Lúc này không ít người đang rất hoang mang, nhô đầu ra từ các hàng ghế phía sau, nhìn về phía tôi.
Có người hỏi:
“Bên ngoài là gì vậy? Không phải… là ma chứ?”
Người bên cạnh lập tức gắt lên:
“Anh nói linh tinh gì đấy! Giờ phút này còn hù dọa người khác à?!”
Tôi cũng đơ người. Không ngờ chỉ ngồi máy bay thôi mà cũng gặp phải chuyện kiểu này.
Tôi tên là Lý Tương Liễu, là truyền nhân của phái Mao Sơn.
Tất nhiên, đợi khi sư phụ tôi được chứng minh là đã hẹo, thì tôi mới chính thức được xem là chưởng môn đương nhiệm của Mao Sơn!
Khi đó tôi mới thực sự là người đứng đầu Mao Sơn
Bình thường tôi cũng là kiểu người tốt lành đấy.
Nên cái vụ nửa đêm bị ma gõ cửa này, làm gì đến lượt tôi?
Trong khi mọi người vẫn đang thắc mắc bên ngoài là cái gì.
Tôi đã lại gần, cúi xuống nhìn qua ô kính ở khoang cửa. Bên ngoài tối om như mực, không thấy bóng người nào cả.
Trong lòng tôi khẽ vui mừng, quay lại phấn khởi nói:
“Yên tâm đi mọi người, tôi khẳng định bên ngoài không phải người!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Một bé trai đang nép trong lòng mẹ bỗng oà lên khóc!
Phòng livestream thì nổ tung:
【Chủ phòng này đúng là ác quỷ mà…】
Tôi bĩu môi.
Ở ngoài mà là người thì mới có chuyện thật đó.
Gặp ma, ít ra các người còn có tôi ở đây.
Lúc này, người đã nhắn cho tôi từ trước, cái người bảo có sát nhân khi nãy lại gửi thêm một tin nhắn:
【Chủ phòng ơi, cảnh sát đã đến rồi, mau mở cửa đi! Nếu không tất cả các người sẽ c.h.ế.t đó!】
Tôi bật cười vì tức giận:
“Rồi rồi rồi, hay bạn ra mà mở nhé? Cánh cửa này mà mở ra, tôi không biết có cảnh sát vào không nhưng chắc chắn là tôi phải vào trại giam đấy!”
Người đó không nhắn lại nữa, chắc là sợ rồi.
Thấy tiếng gõ cửa vẫn chưa dứt, tôi bèn mắng luôn qua cánh cửa:
“Gõ gõ gõ! Người ta không cho tôi mở cửa cho anh vào, anh có gõ mãi thì có ích gì?!”
“Giỏi thì hoá thành khói bay vô luôn đi!!”
...
Tiếng gõ lập tức im bặt.
Một cô gái nhỏ run run ngẩng đầu nhìn về phía tôi:
“... Hết... rồi à?”
Và đúng khoảnh khắc đó, đồng tử cô bé co rút kịch liệt, một tiếng thét xé họng bật ra:
“Aaaaaa ——”
“Nó vào được rồi kìa!”
Một làn khói xanh nhạt lượn lờ chui qua khe cửa.
Một cô gái mờ ảo trong sắc xanh u ám hiện ra ngay giữa không trung, chân trần, đứng im lặng nhìn tôi.
Đèn trong khoang máy bay chớp nháy dữ dội, sau một tia lửa điện, toàn bộ đèn tắt ngúm, đèn chiếu sáng khẩn cấp liền bật lên!
Tiếng hét kinh hoàng vang lên khắp cabin, phòng lives/tream thì nổ banh bởi bình luận!
Tôi lập tức dựng tay thành kiếm chỉ, chắn trước mặt cô gái:
“Gọi là vào là vào sao?”
“Cô coi thường ai hả?”
“Tôi là Lý Tương Liễu người đi lại trong nhân gian của phái Mao Sơn. Hân hạnh tiếp chiêu.”
Tôi giơ tay lập thế, chuẩn bị solo một trận đàng hoàng với cô bé kia.
Mọi ánh mắt trong khoang lúc này đều đổ dồn về tôi, đầy sự trông đợi.
Phòng live/stream cũng sôi sục:
【Hoa Của Cây Già Lam tặng 50 quả tên lửa!】
Khí thế của tôi vì thế mà bùng lên tới đỉnh điểm!
Cô gái xanh nhạt kia cuối cùng cũng nhìn về phía tôi.
Trên người cô ấy không có nhiều oán khí, làn da màu xanh lam nhàn nhạt, ngũ quan rất tinh xảo, đôi mắt trắng toát, ánh nhìn lạnh như băng.
Nếu không phải cô ta có thể xuất hiện bình thường trước mặt hơn 200 người sống này, tôi còn tưởng cô ta chỉ là một oán linh cấp thấp.
Người sống có dương khí, tụ lại thành dương hỏa mạnh mẽ.
Dương hỏa kiểu này mà muốn nướng quỷ thành xúc xích nướng cũng không thành vấn đề, thế mà cô ta lại chẳng hề hấn gì đứng đó?
Má ơi lại gặp hàng cứng rồi, phải thử võ mồm trước mới được.
“Bé ngoan à, nửa đêm gõ cửa là không ngoan đâu nha. Em xem nè, dọa thằng bé kia khóc muốn xỉu rồi đấy.”