Nghe Diệp Thiên nói câu này, Đội trưởng Ngô trong lòng cảm thấy bất an, chỉ mong Cục trưởng mau đến để nắm lấy cục diện này.
- Bên trong xảy ra chuyện gì vậy?
Vừa rồi Đội trưởng Ngô hô to làm kinh động đến không ít người, hơn nữa cảnh sát theo dõi thấy xảy ra chuyện liền lập tức đi báo cáo.
Trong Cục cảnh sát mà dám bắt cóc cảnh sát đây đúng là chuyện hiếm thấy từ khi khai quốc đến nay.
Vốn dĩ muốn cùng Hoàng Tư Chí đi dùng cơm nhưng sau khi Cục trưởng Thẩm Minh Hâm nhận được báo cáo thì toát cả mồ hôi lập tức đến phòng thẩm vấn.
- Ta kêu gọi đầu hàng, nếu không cảnh sát xông vào sẽ bắn chết ngay.
Những năm 70 Thẩm Minh Hâm đã tham gia chiến đấu ở chiến trường Việt Nam nên vẫn có quyền thế trong quân đội trước mắt ông ta con trai mình bị Diệp Thiên bắt cóc, ông ta phải lập tức giải quyết chuyện này.
- Lão Thẩm, ai cho ngươi quyền nổ súng?
Trước cửa chỗ mấy cảnh sát bị thương đang kêu gọi đầu hàng, có một âm thanh truyền ra.
Thẩm Minh Hâm nghe thấy vậy sửng sốt, quay đầu lại nhìn, từ trước đến nay quan hệ của ông ta với phân cục cũng không tốt, cười lạnh và nói:
- Cục trưởng Triệu? Ở đây không phải là phân cục, không khiến ông phải nói.
Năn đó Hoàng lão gia có một bộ cũ còn bây giờ chức phó trong Bộ công an vẫn để trống, luôn chiếu cố cho Cục trưởng Thẩm, cho nên đối với bọ người này Thẩm Minh Hâm thường không để mắt đến.
Cục trưởng Triệu còn chưa nói, Hồ Quân ở cạnh ông ta phải nóng mắt , quát to:
- Mẹ kiếp, mày dám nổ súng bố mày sẽ mang quân đội đến đập chết mày.
Hồ Quân đến Kinh Thành cũng chưa lâu, các mối quan hệ còn chưa bằng Hoàng Tư Chí, Cục trưởng Triệu là cha một người bạn làm thư kí và anh ta thì chẳng có quan hệ gì.
Chính Hồ Quân cũng không ngờ tình thế lại diễn biến như vậy, Diệp Thiên bị một đám cảnh sát đánh thương trong phòng, vậy mà Cục trưởng kia còn ra lệnh bắn chết.
Hồ Quân biết quan hệ giữa Diệp Thiên và Đường Văn Viễn, hôm nay muốn đâm cái lỗ thủng, cho nên anh ta thực sự nóng nảy, lấy điện thoại ra gọi cho lực lượng thường trú.
Thẩm Minh Hâm kinh ngạc, ngoài chức danh phó kia ra thì không ai được gọi như vậy.
Chốn quan trường cũng có quy củ của nó, sự tôn nghiêm của lãnh đạo tuyệt đối không được mạo phạm nếu không mọi người đều gọi thế thì chẳng phải sẽ loạn hết lên sao.
Thẩm Minh Hâm có thể không nể mặt Cục trưởng Triệu nhưng thực sự ông ta không dám đắc tội với Cục trưởng Hạ, nếu không cái chức của hắn trong bộ máy lãnh đạo cũng khó mà giữ được.
Mặc dù Thẩm Minh Hâm xuất thân trong quân đội nhưng cũng hiểu đạo lý này, vội vàng rẽ mọi người ra đi về phía đám cảnh sát, nói:
- Báo cáo Cục trưởng Hạ, bên trong có một phạm nhân đang bị tình nghi bắt cóc cảnh sát, tôi đang xử lý.
- Thối lắm, chính anh và Hoàng Tư Chí lợi dụng chức quyền, bắt Diệp Thiên đếm cục dùng hình phạt riêng, để xem vụ này anh xử lý thế nào?
Hồ Quân cũng không phải là người nội bộ, hơn nữa trong kinh thành thân phận cha cậu ta cũng cao hơn người cục trưởng, sau khi nghe Thẩm Minh Hâm nói liền chửi ầm lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.com
- Diệp Thiên? Sao lại thế này? Không phải nói đến để hỗ trợ điều tra sao? Sao có thể như vậy được?
Điều tất cả mọi người không ngờ tới chính là vị Cục trưởng Hạ không nói chuyện mà đứng sau một người trung niên đưa ra được mấy vấn đề.
- Bí thư trưởng Tiêu, ngài yên tâm, nhất định tôi sẽ điều tra chuyện này rõ ràng.
Cục trưởng Hạ vừa nói xong, mọi người đều sửng sốt, hóa ra Cục trưởng Hạ cũng không phải là nhân vật chính mà chỉ tới cùng Bí thư Tiêu.
Có mấy người, sự so sánh đã rõ, người trung niên kia là Phó bí thư thành ủy, hay xuất hiện ở Kinh Thành.
Sau khi Đường Văn Viễn nhận được điện thoại của Diệp Thiên cứ nghĩ mãi chuyện này thấy có chút không đúng, ông gọi điện cho Bí thư Thành phố nói Diệp Thiên là con cháu của ông.
Đường Văn Viễn là lãnh đạo, vì thế mà vị Phó bí thư kia cũng không dám ngạo mạn, lập tức cử Bí thư Tiêu đi xử lý chuyện này.
- Đảm bảo an toàn cho Diệp Thiên, cần điều tra rõ chuyện lạm dụng chức quyền.
Bí thư Tiêu cũng nhận ra thân phận của Thẩm Minh Hâm phân nửa, lời này thật quá mạnh đi?
- Còn không mau mang chuyện này làm theo quy định.
Tục ngữ có câu: Quyền lực đè chết người, chẳng qua Thẩm Minh Hân cũng chỉ là phó không thể qua được 1 cái hố rộng, đối phương có muốn chỉnh đốn ông ta cũng là chuyện dễ dàng.
- Đúng là hắn đánh lén cảnh sát, hơn nữa lại còn bắt cóc 5 cảnh sát, chúng ta cũng không có hình phạt riêng.