Nhưng dù có Phong Huống chen vào bên cạnh, bữa cơm này vẫn có không khí vô cùng nặng nề, ăn no xong, Diệp Thiên liền vội thu dọn bát đĩa, khiến cho Phong Huống phải tròn xoe cả mắt, có lúc nào nhìn thấy tên tiểu tử này siêng năng thế chứ?
-Diệp Thiên, vào đây…
Ngay khi Diệp Thiên còn ở trong sân, cầu cưa không muốn vào phòng, một tiếng gọi của Diệp Đông Bình liền khiến hắn ngoan ngoãn vào trong nhà ngồi.
-Nói đi, sư phụ con có ý kiến gì không? Mấy bức tranh chữ đó, Diệp Đông Bình ta còn sống ngày nào, nhất định sẽ tìm lại cho ông ta…
Mặc dù lời nói của Diệp Đông Bình chắc như đinh đóng cột, có điều ông ta cũng biết rằng, lúc ông còn sinh thời, e rằng lão đạo sĩ chưa chắc vẫn còn có thể nhìn thấy được, lão đạo sĩ cũng đã hơn một trăm tuổi còn gì.
-Ba, sư phụ không trách ba đâu, thầy nói rồi, ác giả ác báo, bảo ba đừng bận tâm…
Diệp Thiên không dám nói thật, nếu bị Diệp Đông Bình biết được sư phụ xúi hắn dùng cục phong thủy để giải quyết chuyện này, e rằng ba hắn có thể tìm liền sợi xích trói hắn lại.
-Ôi, mặc dù là nói thế nhưng ba cũng có lỗi với ông ấy…
Nghe xong lời của con trai, sắc mặt của Diệp Đông Bình cũng đỡ hơn, liền vội hỏi:
-Sư phụ con…không nói thêm điều gì nữa à?
Giống với Phong Huống, Diệp Đông Bình cũng không ôm hy vọng gì về khả năng phá án của sở cảnh sát, sở dĩ ông ta ngầm đồng ý cho Diệp Thiên đi tìm sư phụ, thật ra trong lòng cũng có một tia hy vọng, nếu như lão đạo sĩ có cách giải quyết việc này thì sao?
Hơn một tiếng sau, Diệp Thiên và Phong Huống đội mũ rơm đã đến bên ngoài trạm thu mua của Đới Tiểu Hoa, nói thật lòng, hoàn cảnh bên đây tốt hơn bên bọn họ rất nhiều, xung quanh đều có hộ gia đình, người qua kẻ lại rất náo nhiệt.
Thông qua cửa lớn đang mở, Phong Huống nhìn thấy Đới Tiểu Hoa đang ngồi trong sân, không kìm được mà nghiến răng nói:
-Đúng vậy, chính là nơi này, cái người có chòm râu dài kia chính là Đới Tiểu Hoa…
Diệp Thiên không nói gì nữa, mà bảo Phong Huống tránh xa một chút, bản thân hắn qua lại trước và sau trạm thu mua, may là trong thành những đứa trẻ lớn như hắn cũng không ít, nên không làm người khác chú ý… Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - truyenfull.com
Sau khi Diệp Thiên dùng phép phong thủy trong đầu cùng thuật dương trạch mà Lão Đạo dạy xem qua một lượt xong, không nhịn được mà thầm thì một tiếng:
-Chỗ tốt, phong thủy nơi đây tốt hơn nơi chúng ta rất nhiều…
Cái trạm thu mua này của Đới Tiểu Hoa là một nhà ba gian có cả sân, hướng của cửa phòng và cửa sân rất tốt, hơn nữa hai cánh cửa sổ mở trong phòng có thể nhìn thấy đường phố quanh co xung quanh, là bố cục phong thủy tài vận.