[TỔNG HỢP CÁC BỘ TRUYỆN HAY TRONG THÁNG 8 CỦA NHÀ ÉN: (PHẦN 1 - 7 BỘ) - THỂ LOẠI CỔ ĐẠI]
1. NỮ THẦN DUY NHẤT TRONG THIÊN ĐỊA - TÁC GIẢ: VÔ SƠN DAO.
Ta là vị Nữ thần duy nhất trong Thiên Địa. Sau khi hiến tế bản thân vì chúng sinh, ta chìm vào giấc ngủ vạn năm.
Khi tỉnh lại. Một đóa hoa mẫu đơn ta tiện tay cứu sống. Đã thay thế vị trí của ta.
Ngày ta tỉnh lại, mọi thứ đều lặng lẽ, khác hẳn với cái ngày ta ra đi.
Theo lời Bàn Bàn kể lại, ngày ta tạ thế, Nhật Nguyệt đều lu mờ, núi sông biến sắc, Tinh hà rơi rụng... Xin lược bớt một trăm lẻ tám thành ngữ mà Bàn Bàn đã vắt óc nghĩ ra. Ta tóm lại một câu: Có lẽ vì động tĩnh quá lớn, khiến cả Tam giới đều hay tin, rằng ta đã chết.
Ta và Bàn Bàn nhìn nhau.
Sự kiện long trời lở đất sau khi ta chết, ta không có duyên được thấy. Nhưng trước khi chết, thật sự có không ít người đến tiễn ta.
Đại đồ đệ ngỗ nghịch của ta, tiểu đồ đệ ngoan ngoãn, Đào yêu luôn lén trộm rượu của ta, lão hồ ly không trêu chọc ta thì không chịu được... Chẳng lẽ, người đi trà nguội như vậy sao?
Bàn Bàn nhận ra sự thắc mắc của ta. Nàng cẩn thận nói: "Nữ quân, người đã chìm vào giấc ngủ vạn năm rồi. Ta có một tin tốt và một tin xấu muốn báo cho người, người muốn nghe tin nào trước?"
"Tin tốt đi." Ta đáp.
"Tin tốt là, cố nhân của người đều vẫn còn sống. Thương Hà Thần quân đã luyện thành Tam giới Đệ nhất kiếm, nay với thân phận Chiến thần trấn thủ tám phương, uy danh lẫy lừng."
"Cơ Độ Thần quân trở về Phù Sơn, tôn người làm Tổ sư, khai tông lập phái, nay tiên nhân phần lớn đều xuất thân từ Phù Sơn."
"Hàn Hương quân vẫn sống an nhàn ngoài thế gian, chỉ là nay người đã là lão tổ của Giới Phương, hậu bối đều tự nguyện ủ rượu dâng cúng, không cần phải trộm rượu nữa!"
"Bạch Li Đế quân cai trị khéo léo, Hồ tộc định cư tại Thanh Khâu, nay đã có thể sánh vai với Thiên tộc."
Ta chớp mắt. Cũng không tệ, đều làm nên trò trống cả: "Vậy còn tin xấu?"
Bàn Bàn nuốt nước bọt: "Ngày người ngã xuống, đóa mẫu đơn trên Phù Sơn đã hóa hình trong những ngôi sao băng rơi xuống."
Trạm Én Đêm
Ta khó hiểu. Sao lại là tin xấu?
"Đóa mẫu đơn đó, trông rất giống người, lại hóa hình đúng vào ngày người ngã xuống, ai nấy đều nói... nàng là chuyển thế của người. Cho nên họ tôn nàng làm Phù Sơn Thần nữ, được Thương Hà Thần quân và Cơ Độ Thần quân cùng nhau chăm sóc... Có lẽ là vì nhớ người xưa mà mến vật, Hàn Hương quân và Bạch Li Đế quân cũng rất cưng chiều vị thần nữ này."
2. ĐỒ TỂ HOÀNG HẬU - TÁC GIẢ: BẠCH TRẠCH
Ta quen tay d.a.o tay thớt, chuyên nghề g.i.ế.c lợn ở chợ đã mười năm. Nay ta định tìm một chàng rể, để có người bầu bạn, sinh hai đứa con, chăm lo gia đình.
Rồi một ngày, Trưởng thôn dắt một chàng thư sinh trẻ tuổi đến trước cửa tiệm thịt của ta.
"Hứa nương tử, ngươi có muốn có phu quân không?"
Ta nhìn một lượt, thấy tiểu tử đó vai chẳng thể vác, tay chẳng thể khiêng, được mỗi cái mặt là coi được. Ta chê bai ra mặt: "Cánh tay còn chưa to bằng bắp đùi của ta, thì làm sao mà làm việc được?"
Tiểu tử đó sợ ta không nhận, vội vàng lên tiếng: "Ta làm được... Ta làm được mà!"
Sau này ở trên giường, ta bị hắn hành cho lên bờ xuống ruộng, mới phát hiện hắn thật sự rất giỏi việc!
"Hoàng hậu... sinh cho Trẫm một đứa con, và đừng bao giờ rời xa Trẫm nhé."
Ta: "Hừ!"
3. TÔI NHỜ BIẾN THÁI MÀ BƯỚC LÊN ĐỈNH CAO CUỘC ĐỜI - TÁC GIẢ: BIỆT CẢO TIẾU LIỄU
Trước khi xuyên sách, hệ thống bảo chúng ta chọn kỹ năng. Ta hắt hơi một cái, thế là giữa trở nên mạnh mẽ và trở nên xinh đẹp, ta đã chọn biến thái.
Chỉ vì ta buông lời khen bàn chân Ma Tôn vừa trắng vừa mềm, Ma Tôn từ đó không bao giờ đi chân trần nữa.
Và ta, cũng nhờ sự biến thái mà bước lên đỉnh cao cuộc đời.
Chúng ta đã bị đẩy vào trong sách. Một cơn choáng váng ập đến, khi tỉnh lại, ta bàng hoàng nhận ra chúng ta đang bị treo lơ lửng giữa đại điện.
Một nam nhân lạnh lùng, tà khí ngút trời, vận hồng y, mái tóc đen buông xõa đang ngồi trên bảo tọa. Dung mạo này, hẳn là Ma tôn Tiêu Trọng, kẻ phản diện lớn trong sách. Chẳng lẽ chúng ta đang ở chương 23, đoạn Ma tôn tuyển thị nữ, và chúng ta, ba kẻ gián điệp của phái Huyền Môn, chính phái đệ nhất thiên hạ, đã bị phát hiện và đang bị thẩm vấn?
Trời ơi! Ta nhớ rất rõ, cả ba người ở chương này đều đã mất mạng!
Tiểu Hồng và Tiểu Bạch bị treo bên cạnh ta vẫn chưa kịp tiếp thu tình thế, Tiêu Trọng đã vẫy tay. Một kẻ đầu trâu mặt quỷ cầm roi tiến lên, quất mạnh vào người chúng ta một roi.
Thấy ta ngẩn người, Tiêu Trọng cúi xuống nhìn ta: "Hừ, ngươi lại đang nghĩ gì?"
Ta run rẩy: "Thật... thật sự phải nói sao?"
"Không nói, ta sẽ g.i.ế.c ngươi ngay lập tức."
"Chân ngài thật trắng, thật mềm..." Ta không thể kiểm soát được bản thân: "Sss... ha."
Aaaaa, cái hệ thống c.h.ế.t tiệt này, ta chỉ nghĩ trong lòng thôi, thật sự không muốn nói ra!
Tiêu Trọng rụt chân lại vào trong vạt áo, vẻ mặt giận dữ. Rồi hắn gầm lên: "Phanh thây nàng ta ra từng mảnh!"
Ta vội ôm chặt lấy chân hắn: "Ma tôn! Ta không phải là gián điệp, ta tới đây để quy thuận ngài! Ta thật sự chán ghét những tiên môn chính phái ấy rồi. Ta thấy ngài thật anh tuấn tiêu sái, ngời ngời khí phách, mới là chủ nhân của thiên hạ!"
Tiêu Trọng cười lạnh: "Anh tuấn tiêu sái? Khi g.i.ế.c người cũng anh tuấn tiêu sái lắm sao?"
Ta đáp: "A, không, lúc không mặc y phục cơ."
Tiêu Trọng: "..."
Ôi cái miệng hại người này!
Tiêu Trọng bóp cằm ta: "Ngươi nói muốn quy thuận, vậy hãy chứng minh đi."
Chứng minh ta không phải người của chính phái thì dễ thôi. Ta bắt đầu chửi rủa, từ tổ tông đến con cháu của các môn phái. Ta dùng hết vốn từ thô tục mà ta đã học được cả đời.
Đến cuối cùng, Tiêu Trọng nhíu mày.
Gã đầu trâu cảm thán vỗ vai ta: "Đừng chửi nữa, thô tục quá, đến ta còn không nghe nổi!"
May mắn thay, ta đã giữ được mạng. Tiêu Trọng nói giữ ta lại vẫn còn hữu dụng, rồi ném ta vào phòng tạp dịch.
Mệt lả người, ta ngủ thiếp đi. Khi tỉnh lại…
Ta đã biến thành một con mèo trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ta hỏi hệ thống: "Giải thích đi."
Hệ thống: "Đây là kỹ năng của ký chủ, biến đổi hình thái."
Thì ra "biến thái" là có ý này...
"Nhưng mà! Thế những lời nói biến thái kia là sao chứ!"
Hệ thống im lặng một lúc lâu: "Đó chỉ là bản tính mà thôi." Đừng nói nữa, bởi vì ta cảm thấy những lời chửi
rủa của ngươi còn thô tục hơn cả ta!
4. KHI BẠCH LIÊN HOA GẶP NGƯỜI NGOÀI LẠNH TRONG NÓNG - TÁC GIẢ: NHÂN GIAN QUAN SÁT SƯ
Đêm tân hôn, Lục Kỳ Hòa từ biên ải trở về, còn sống sờ sờ.
Một thanh kiếm sắc lạnh đã phá tan sự tĩnh mịch của tân phòng, ta ngẩng đầu lên, đập vào mắt là một gương mặt đầy sát khí.
"Thôi rồi!" Ta thầm than: "Lật thuyền rồi!"
Hắn mặc giáp trụ, trên người còn dính những vệt m.á.u đã khô lại. Thanh trường kiếm hất tung khăn voan đỏ trên đầu ta, Lục Kỳ Hòa giận đến tột cùng lại nở nụ cười lạnh lùng, chất vấn: "Nàng từng nói cả đời này chỉ yêu ta, cớ sao hôm nay lại thành thân cùng kẻ khác?"
Ta: "..." Sao ta có thể nói với hắn, rằng câu nói này ta đã từng nói với biết bao kẻ khác, nhưng chỉ có mỗi hắn tin thôi?
"Nàng từng nói sẽ đợi ta trở về để gả cho ta?"
Ta: "..." Ai mà ngờ hắn lại có thể sống sót trở về chứ?
"Mặc Uyên, đồ nữ nhân hư hỏng!"
"..." Ôi, bị phát hiện rồi!
Ta là một đóa Bạch liên hoa.
Bấy lâu nay, ta sống nhờ vào việc giả vờ yếu đuối, đáng thương, để chiếm được tình cảm của biết bao nam nhân.
Lục Kỳ Hòa là một trong số những kẻ mê đắm ta nhất, cũng là kẻ có quyền thế nhất. Hắn khác với những kẻ chỉ biết nói lời yêu suông kia. Hắn không bao giờ nói yêu ta, nhưng chỉ cần ta nói yêu hắn, hắn sẽ dâng hiến tiền bạc cho ta không chút do dự.
Hắn là một kẻ thiếu thốn tình cảm đến tột cùng.
Thật đáng tiếc, lại gặp phải một kẻ lừa gạt tình cảm như ta.
Khi ở bên Lục Kỳ Hòa, ta luôn một lòng một dạ diễn vai một nữ tử yếu đuối, bất lực, lòng dạ thiện lương và chỉ sống vì hắn.
Nói một cách đơn giản, là một nữ nhân không thể sống thiếu hắn. Trời cao chứng giám, ta hoàn toàn trái ngược với nhân vật này.
5. THIẾT BẢN TU TIÊN KÝ - TÁC GIẢ: BẠCH TRẠCH
Ta là một tấm thiết bản tu thành tinh, xuyên không vào một nhân vật pháo hôi (vật hy sinh) qua đường trong một quyển tiên hiệp, mở đầu đã bị diệt cả nhà.
Đây là một quyển truyện cổ điển về ngược luyến, kể rằng sau khi cả thôn bị Ma giáo đồ sát, nữ chính được nam chính, một vị Tiên quân, cứu về tiên môn, trở thành Tiểu sư muội.
Sau đó, nàng dây dưa tình cảm với Đại sư huynh, đấu đá với Đại sư tỷ, rồi lại vướng vào mối tình cấm kỵ với sư tôn… Một câu chuyện m.á.u chó, ngược luyến và tình thù phức tạp qua bao đời.
Theo đúng cốt truyện, Ma giáo Thánh nữ dẫn người đến đồ sát thôn, tất cả dân trong thôn đều bỏ mạng, chỉ có nữ chính sống sót.
Nhưng khi ta xuyên không đến, ta cũng mang theo cả đặc tính thiết bản. Vì vậy, khi ta vô tình chắn đường Ma giáo Thánh nữ và bị nàng ta đạp văng ra, ta không những không bỏ mạng, mà còn làm bị thương ngược lại nàng.
Ma giáo Thánh nữ lập tức thét lên những tiếng kêu thảm thiết: “Á a a! Đau quá!”
Sau đó, nàng ta ôm lấy bàn chân bị gãy ngón, trừng mắt nhìn ta đầy vẻ giận dữ: “Nha đầu c.h.ế.t tiệt! Ngươi dùng pháp bảo hộ thân gì mà lại có thể làm bị thương Thánh nữ này!”
Ta hoảng hốt, ta nào có pháp bảo hộ thân gì đâu, ta chỉ là một tấm thiết bản tu thành tinh thôi mà!
Sau này, khi Ma giáo bị Tiên môn tiêu diệt, một vị Trưởng lão Tiên môn râu tóc bạc phơ, nhưng lại cao lớn khôi ngô với cơ bắp cuồn cuộn nhìn ta, đầy vẻ tán thưởng: “Nữ tử này thiên phú dị bẩm, nhục thân cường hãn, là một kỳ tài tu thân ngàn năm khó gặp! Ngươi có muốn bái nhập môn hạ của lão phu, trở thành đệ tử thân truyền của ta không?”
6. ỨNG KIẾP PHI THĂNG - TÁC GIẢ: TUYẾT CAO TINH
Ta là Giác Mộc Giao, phi thăng lên Nhị Thập Bát Tú là mệnh số của ta.
Mười năm về trước, để vượt qua kỳ khảo hạch phi thăng, ta từng hạ phàm tìm kiếm người ứng kiếp của mình.
Số mệnh đã định, Thiên tinh lịch kiếp chỉ có thể thành công khi hoàn thành tâm nguyện của người ứng kiếp.
Ta đã tìm thấy chàng, hỏi chàng có tâm nguyện gì.
Chàng nói, chàng mong muốn khoa thi Hội được ghi tên trên bảng vàng.
Ta bèn thôi toán một quẻ, thấy chàng không chỉ tuổi trẻ đỗ Trạng nguyên mà quan lộ cũng thênh thang. Mệnh cách tốt đẹp như thế, hoàn toàn không cần ta phải bận tâm.
Thế là, ta cứ ở nhà chàng ăn uống vui chơi suốt nửa năm, đợi đến khi chàng đỗ Trạng nguyên mới giả vờ c.h.ế.t đuối rồi rời đi, trở về trời.
Nào ngờ, kỳ khảo hạch phi thăng Nhị Thập Bát Tú của ta lại thất bại!
Tiên lực giảm mạnh, ta đành đổi dung mạo, hạ phàm tìm người ứng kiếp để "trả thù".
Nhưng không ngờ, ta lại phát hiện ra năm đó mình đã nhầm...
"Cháu trai chàng mới là người ứng kiếp của ta, mười năm trước ta đã nhận lầm chàng, ta xin lỗi."
Ta đã nhún nhường, nhưng chàng lại tỏ vẻ giận dữ. Thân hình cao lớn đứng trước mặt, ép ta phải lùi lại: "Tiên nhân biết hết thảy lại cũng có lúc nhận lầm người ứng kiếp? Nàng xem ta là gì đây?"
Ta rụt cổ lại, "Vậy thì ta chịu thiệt một chút, cũng gọi chàng một tiếng cữu cữu, thế nào?"
7. THÁI TỬ LÀ “MẪU THÂN” CỦA TA - TÁC GIẢ: PHẢN CỐT
Mẫu thân ta là đệ nhất mỹ nhân thiên hạ, người được Hoàng đế để ý và bắt vào cung.
Ngày ngày ta lấy nước mắt rửa mặt, Hoàng đế bèn phất tay cho Thái tử đến an ủi ta.
Thái tử vốn nổi tiếng bạo ngược, nhưng dỗ dành ta suốt ba ngày trời mà vẫn không thành, cuối cùng hắn đành sụp đổ hỏi ta: “Cô giàu có khắp bốn biển, ngươi muốn gì? Cô đều có thể cho ngươi.”
Ta nghẹn ngào đáp: “Ta muốn mẫu thân.”
Thái tử nghiến răng nghiến lợi: “Được, từ hôm nay, Cô chính là mẫu thân của ngươi!”
Một tháng sau, ta giật mình tỉnh dậy trong tẩm cung của Thái tử, nghe thấy hắn đập tấu chương, gầm lên với người vừa đến: “Ngươi tới làm gì! Cô khó khăn lắm mới dỗ được nàng ấy ngủ!”
TÌM TRUYỆN THEO TÊN TRÊN MONKEYD NHA CÁC BẠN.