Thỏ Nhỏ Bán Nghệ, Hổng Bán Thân

Chương 13



Lò nướng đang đỏ lửa. Dao hologram xoay vù vù. Nồi áp suất tỏa hơi ngút trời.

Giữa trung tâm hỗn loạn đó—Barou Shoei, đầu bếp cấp S của hệ thống Ẩm Thực Liên Minh, đang... nghiến răng.

"KHÔNG. HÀNH. KHÔNG. MỠ."

"KHÔNG. CÀ RỐT. KHÔNG. CÀ. CHUA."

Tờ đơn hàng hologram run lên như biết sợ. Trên đó hiện đủ các dòng ghi chú từ mấy kẻ tự xưng là "quý tộc sành ăn":

"Cấm dùng gia vị mạnh."

"Không để mỡ tiếp xúc với nước ninh."

"Không để bất cứ nguyên liệu nào màu cam."

Barou: "MÀU CAM CŨNG CẤM?!"

⚠️ [MỨC TỨC GIẬN: 85%]

⚠️ [NGUY CƠ PHÁ NỒI: CỰC CAO]

Barou vung dao, ném nó cắm thẳng vào bảng đơn hàng. Lưỡi dao hologram rung lên ong ong.

"Bọn nó muốn tôi nấu món 'không vị' chắc? Thế thì về tự hấp nước lã ăn đi!!"

ẦM!!! Một cú đạp thẳng vào cửa tủ lạnh dữ liệu, làm nó phát ra tiếng "tút" sợ hãi.

Phó bếp đứng run bên cạnh, tay cầm cái vá như cầm cờ trắng.

"S-Sư phụ... sao anh không... nghỉ ngơi một chút? Em có trò này hay lắm, cực nhẹ đầu."

Barou liếc: "Trò gì? Game nấu ăn à? Tôi mà phải chơi mấy thứ ảo đó à?"

Phó bếp run rẩy đưa holo-pad ra: "Không... trò chăm thỏ."

Barou: "..."

Phó bếp nhanh chóng nói thêm: "Đáng yêu lắm. Còn có hệ thống phản hồi cảm xúc, đồ ăn trong đó thì có công thức riêng cho từng loài. Nghe bảo càng kỹ tính, càng được điểm cao."

... Một sự im lặng chết chóc tràn qua gian bếp.

Barou quay sang. Đôi mắt đỏ rực lên.

"...Có chấm điểm không?"

"Dạ, có. Còn phân loại theo nguyên liệu, tỉ lệ dinh dưỡng, tốc độ phản ứng, cảm xúc thú cưng..."

"Có tính điểm sạch sẽ?"

"Dạ... có chế độ 'Sạch Như Bếp Sao Kim' luôn ạ."

Barou: "..."

⚠️ [ĐANG XỬ LÝ CẢM XÚC: GIẬN DỮ → TÒ MÒ]

Một lúc sau, trong căn phòng nghỉ của bếp trưởng—

Barou ngồi khoanh tay trước holo-pad, đôi mày nhíu lại như muốn chẻ dữ liệu ra làm đôi.

"Chăm thú... chữa lành?"

"Sinh vật trắng nhỏ, mức độ phản ứng cao?"

"Cần ăn đúng giờ, sạch sẽ tuyệt đối và... có thể được 'nuôi đơn'?"

[Hệ thống: Đăng nhập thành công – Người chơi mới: Barou Shoei]

[Không gian chăm sóc mới – Phòng mẫu hệ thống cấp S+]

Barou Shoei mở mắt. Trước mặt anh—là một căn phòng sạch đến mức phát sáng.

Sàn hologram lót bằng chất liệu mô phỏng thảm kháng khuẩn. Gối lông mềm được xếp theo trục đối xứng. Hệ thống lọc không khí phát tiếng "vù vù" êm ái như dàn nhạc ru ngủ.

"Khá được." – Barou gật gù, đôi mắt đỏ lướt qua như kiểm tra phòng mổ.

Cạch.

Một âm thanh nhẹ vang lên—như cánh cửa dữ liệu vừa mở.

Từ trong góc tủ lá mềm—một sinh vật trắng như tuyết nhẹ nhàng... lò dò bước ra.

Bé thỏ.

Bộ lông trắng mịn như kem sữa cao cấp. Mắt xanh tròn trong suốt như thạch thủy tinh. Hai tai cụp xuống ngại ngùng, bốn chân nhỏ nhắn bước chậm, nhảy từng nhịp như mochi tròn trịa lăn xuống thềm.

Barou: "..."

⚠️ [PHÁT HIỆN: SINH VẬT CỰC KỲ TRẮNG – TƯƠNG ĐỐI CÂN ĐỐI – DI CHUYỂN KHÔNG BÁM BỤI]

Anh cau mày, bước tới.

"Tiêu chuẩn vệ sinh chưa rõ. Phải kiểm tra."

Barou quỳ xuống, búng nhẹ mở bảng dữ liệu hologram mini.

Tích.

—Hệ thống: [Phân tích bề mặt sinh vật]

—Kết quả: Không vi khuẩn có hại. Lông mềm, sạch, thơm nhẹ tự nhiên. Mùi hương: "sữa hạnh nhân non cấp độ A"

Barou: "...?!"

Anh nhìn xuống sinh vật đang ngẩng đầu, mắt long lanh. Một nhịp. Hai nhịp.

"Pi?" – bé thỏ chớp mắt. Rồi chậm rãi... tiến tới.

Và...

Dụi nhẹ vào đầu gối Barou.

Không mạnh. Không bất ngờ. Không vương lông.

Một cú dụi đúng tiêu chuẩn của "sinh vật không gây nhiễm chéo."

Barou cứng đờ.

⚠️ [CẢNH BÁO: HỆ THỐNG CẢM XÚC BỊ TÁC ĐỘNG – KÉO DÀI 5 GIÂY]

"Dễ thương..." – một từ rơi vào đầu Barou rồi lập tức bị hệ thống thần kinh bác bỏ.

"Nguy hiểm. Nó có khả năng ảnh hưởng đến ý chí." – Anh tự cảnh báo mình.

Nhưng Yoichi đã ngồi xuống, gập tai lại, ngước lên như muốn hỏi:

"Người mới hả? Pi~?"

Barou chớp mắt. Không có vệt bẩn. Không có nước dãi. Không có vết chân ngoài chuẩn.

"...Cậu là sinh vật có đạo đức vệ sinh tốt hơn cả người thật."

Anh đứng dậy. Rút khăn nano, lau lại sàn dù... chẳng có gì bẩn.

"Tôi tên là Barou. Là người mới. Tôi không yêu thú, không chiều chuộng, không ôm bừa. Tôi ở đây để chăm chuẩn."

Yoichi: "Pi~!" (Em hiểu mà! Em ngoan lắm~)

[Tình cảm: +5 – Thú cưng cảm nhận được thái độ nghiêm túc và sạch sẽ của người chơi.]

Bé thỏ nhảy nhẹ lên gối, quay một vòng... rồi nằm úp bụng xuống, đuôi cụt ngoáy nhẹ. Cậu ngẩng lên nhìn Barou, đôi tai cụp cụp.

Barou lặng người.

"Biết vào vị trí nghỉ đúng cách... biết giữ gọn gàng..."

⚠️ [ĐIỂM CỘNG RIÊNG BIỆT: "KỸ LUẬT SẠCH SẼ CẤP CAO"]

Anh thở ra, bước tới đặt bình nước bên cạnh, sắp góc 45 độ chuẩn y tế. Rồi quay đi—định giữ khoảng cách.

Nhưng...

"Pi~..." – âm thanh nhỏ xíu phát ra từ sau lưng.

Barou quay lại.

Bé thỏ... đang dùng chân trước vỗ nhẹ xuống gối.

Như thể nói: "Ngồi đây đi?"

Barou: "..."

Người đàn ông cao lớn, hung dữ, mắc bệnh sạch sẽ nhất Liên Minh—ngồi xuống bên mép gối.

Không nói một lời.

Không chạm.

Chỉ lặng lẽ nhìn sinh vật trắng nhỏ... lim dim ngủ kế bên như cục bông gọn gàng.

⚠️ [Tình trạng cảm xúc người chơi: Bớt căng thẳng – Áp lực công việc giảm 21%]

⚠️ [ĐÁNH GIÁ BAN ĐẦU: SINH VẬT NHỎ – TRẮNG – CẦN ĐƯỢC CHĂM ĐÚNG CÁCH]

Barou gật đầu, chỉnh ghế ngồi lại cho ngay ngắn.

"Được. Nếu không ai làm đúng được, tôi sẽ tự làm."

"Coi như nuôi một cục bông sạch sẽ, để rửa mắt sau mớ bầy hầy ngoài kia."

.......

[Không gian chăm sóc – Bếp hologram kích hoạt]

Ngay sau khi quan sát bé thỏ ngủ một giấc trưa yên tĩnh, đúng tư thế, Barou đứng dậy—kích hoạt khu bếp ảo S-Class bằng thao tác nhanh gọn như lính đặc nhiệm xử lý hiện trường.

"Ăn uống đúng giờ là một trong ba trụ cột sinh tồn." – Anh lẩm bẩm.

Bảng điều khiển hiện lên:

Nguyên liệu: cà rốt baby không thuốc, lá mầm tươi sạch, nước khoáng cấp tinh lọc

Thêm nguyên liệu không được phép: dâu (do nghi ngờ gây bẩn miệng), bánh quy (gây rơi vụn), kem (có thể dính râu)

⚠️ [PHÁT HIỆN: Bé thỏ từng ăn bột dâu từ người chơi khác]

Barou nhíu mày.

"Thứ vớ vẩn."  anh lầm bầm. 

 "Ăn cái đó chỉ làm mềm răng và rối hệ tiêu hóa."

Anh đeo găng tay hologram, chuẩn bị như phẫu thuật tim. Nguyên liệu được đo bằng thiết bị cân lượng hạt, từng lát cà rốt được cắt thành hình tròn hoàn hảo 0.7mm.

Ánh sáng phòng bếp dịu lại. Hệ thống chống bụi hoạt động ở mức tối đa. Anh nấu cháo rau củ cho thỏ non, chỉ dùng lửa năng lượng thấp, khuấy đều tay theo vòng số 8.

Barou: "..."

"Nếu nó không ăn... tôi sẽ không nấu lại. Một món hoàn hảo không cần được đứa nào khen."

Bên kia phòng – Bé thỏ Yoichi ngáp nhẹ, mở mắt.

Mùi thơm ngọt dịu tỏa ra như đang khiêu vũ trong không khí. Bé nhổm dậy, hai tai dựng nhẹ, mũi hít hít.

"Pi~?"  bé bước lại gần.

Barou không nhìn. Chỉ đặt bát cháo xuống, chỉnh lại khăn ăn, đặt chiếc thìa mini bên trái theo hướng nghiêng 30 độ.

"Nóng. Đợi 120 giây."

Yoichi ngồi xuống, ngoan ngoãn gập chân. Ánh mắt sáng lấp lánh. Đôi tai cụp cụp rồi dựng lên khi bát cháo được đặt gần.

Barou liếc qua. Một giây.

Rồi anh... quay đi ngay.

"Đừng nhìn tôi kiểu đó. Cứ ăn rồi im lặng."

Yoichi cúi đầu, ngậm thìa.

..."Pi~!" – Mắt bé thỏ sáng rỡ, hai má phúng phính đỏ lên vì nóng nhẹ, nhưng vẫn ráng húp tiếp.

Barou đứng đó. Cánh tay siết lại. Miệng mím chặt. Tim đập tăng nhẹ.

⚠️ [HỆ THỐNG: "PHẢN ỨNG TỰ MÃN – 3% VỪA KÍCH HOẠT"]

"Đáng lẽ nên thêm một chút lá bạc hà..." – Barou lẩm bẩm, nhưng mặt đỏ lên.

Yoichi ăn hết một cách sạch sẽ. Thậm chí còn... liếm mép nhẹ.

Cậu ngước lên nhìn Barou, gật gật đầu:

"Pi~!" (Ngon lắm đó!)

⚠️ [ĐIỂM CỘNG RIÊNG BIỆT: "TÍNH CHUYÊN NGHIỆP VÀ CHUẨN XÁC TRONG ẨM THỰC"]

Barou: "..."

Anh bước tới, lau mép cho bé thỏ bằng khăn nano khử trùng, rồi nhấc bát lên, nhìn một vòng.

"Không còn một giọt. Cũng không rơi vãi. Cậu được phép... sống tiếp."

Yoichi: "Pi pi pi!" (Cảm ơn... đầu bếp hung dữ!)

Barou quay đi ngay, tai đỏ bừng, giọng hậm hực:

"...Không có lần thứ hai. Trừ khi cậu đòi."