Sắc mặt vừa tốt lên lại chuyển trắng bệch.“Chuyện kia cũng không nhất định, tiên sinh không cần lo lắng.
Khối máu bầm kia lúc nào cũng có thể tan đi, hơn nữa…” bác sĩ đứng đầu thấy Lục Dục Thần thất thần không vui trừng mắt nhìn đàn em của mình.Diana thật là, tim phiến toái đến cho anh ta“Hơn nữa người bênh còn đang mang thai, làm mẹ ý chí sẽ kiên cường.
Chỉ cần người bệnh có ý chí, tỷ lệ khôi phục sẽ lớn hơn người bình thường.”Đàn anh của Diana không thể không bịa chuyện.“Đúng rồi, bảo bảo…”Lúc này Lục Dục Thần mới nhớ đến Đường Tâm Lạc đang mang thai.Tâm tư của anh hoàn toàn đặt trên người Đường tâm Lạc.Nghe tin cô mất cả người đều hoảng hốt.Sau khi nhìn thấy cô chỉ xem cô có sao khôngBẢo bảo đã sớm bị anh vứt lên chín tầng mây.“Bảo bảo thế nào?”“ANh yên tâm, em bé rất tốt, không có vấn đề gì.
Thai phụ cũng chỉ bị thương phần đầu, bụng không sao.”Nghe thấy tin tức nayd, trên mătn Lục Dục Thần không như Diana nghĩ lộ ra ý thở phào.Ngược lại, mặt anh càng nghiêm trọng hơnLục Dục Thần xoay người nhìn về cô gái trên giường, thân trọng cầm tay rep9q.â.“Tiểu Lạc...nhanh chóng hồi phục...em nhất định phải cố lê...anh cùng bảo bảo sẽ cùng nhau đợi em…”.