Thư Ninh

Chương 5



Cuối cùng, sau hai tuần Chu Dật mất liên lạc, cấp dưới của anh ta cũng chịu quy hàng tôi. 

Dù sao ly hôn cũng không phải chuyện nhỏ, đằng sau còn liên quan đến rất nhiều lợi ích.

Chu Dật hiện giờ vì tình yêu mà phát cuồng, chơi trò mất tích cả tuần nay. 

Dự án trong tay người của phe anh ta gần như bị người khác cướp sạch. 

Mất mát lợi ích do dự án rơi vào tay đối phương chỉ là tạm thời. Nhưng thái độ lơ đễnh, không rõ ràng của Chu Dật lúc này thật khiến lòng người lạnh lẽo.

Thực ra, một ngày trước khi Chu Dật tự tay đưa đơn ly hôn cho tôi, Tống Điềm đã rêu rao khắp nơi tin tức anh ta muốn ly hôn với tôi. 

Thêm vào đó mấy ngày nay tôi lại đáp lại một cách mập mờ, trên dưới công ty đều biết sắp có biến động lớn. 

Trong tình huống này, Chu Dật sao có thể vắng mặt được?

Đều là đi làm thuê cả, không ai muốn đi theo một ông chủ mù quáng vì tình yêu. 

Nhờ một số tài liệu mật mà tâm phúc của anh ta mang đến, cái nhìn của hội đồng quản trị về Chu Dật nhanh chóng sụp đổ.

Tôi cũng thu hoạch được một số niềm vui bất ngờ.

Hiện tại, tôi đang ngồi trước mặt đại cổ đông.

Thấy mặt đối phương cứ nhăn nhó dần vì gọi mãi không được cho Chu Dật, tôi bèn lên tiếng, giọng điệu đầy vẻ ái ngại: "Chắc là anh ấy đang cố tình tránh mặt tôi đấy. Dù sao thì chúng tôi cũng sắp ly hôn rồi. Nhưng mà làm ăn buôn bán thì tối kỵ nhất là để chuyện tình cảm xen vào. Cái lý lẽ đơn giản này đến đứa mới vào nghề còn biết."

Chúng tôi không nói gì thêm, chỉ có ánh mắt giao nhau đã đạt được sự đồng thuận.

Thực ra, hồi mới phát hiện Chu Dật ngoại tình, tôi cũng đã từng tự hỏi lại bản thân mình.

Thời điểm đó, chúng tôi đã chiến tranh lạnh gần nửa năm vì mất đi đứa con đầu lòng.

Không có lý do nào khác đứa trẻ này bị mẹ Chu Dật phá bỏ.

Thái độ chủ động tránh thai trước đây của tôi khiến bà ta không tin rằng tôi sẵn sàng yên tâm sinh đứa con này.

Vì vậy, bà ta đã hối lộ những người xung quanh tôi, mỗi ngày đều cho vào khẩu phần ăn của tôi những phương thuốc truyền thống mà bà ta mua từ dân gian về.

Bà ta tin chắc rằng nếu cứ ăn món này thì tôi có thể sinh được một bé trai cho nhà họ Chu, bà ta kiên trì đến mức gần như phát điên.

Mặc dù tôi đã cẩn thận tránh mặt bà ta nhưng cuối cùng tôi cũng không thể ngăn được bà ta.

Đứa bé đã bị sảy thai dưới ảnh hưởng của cái gọi là thuốc mang thai đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Sau này, bác sĩ nói với tôi rằng dù có sinh ra đứa trẻ cũng chỉ là một đứa trẻ dị tật.

Mẹ Chu Dật đã nghiền xương của những đứa bé trai vừa sinh ra nhưng đã c.h.ế.t thành bột, rồi cho vào khẩu phần ăn của tôi, từ miếng đầu tiên khi tôi mang thai tôi đã phải ăn những thứ này.

Vì lý do này, tôi đã đến nhà bà ta náo loạn một trận

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Lần đó, Chu Dật đứng chắn trước mặt người mẹ đang khóc lóc thảm thiết của anh ta rồi hỏi tôi rằng còn định làm ầm ĩ đến bao giờ.

Anh ta cho rằng mẹ mình làm vậy là vì lo lắng cho tôi, nếu như tôi không đối xử tệ với bà ta sau khi kết hôn thì bà ta cũng chẳng cần phải dùng đến những cách cực đoan như thế.

"Con cái sau này sẽ còn, chúng ta còn cả một tương lai dài phía trước." Anh ta nói câu này với vẻ mặt đầy khó chịu.

Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, cảm thấy thật xa lạ.

Hồi nhỏ Chu Dật từng bị bọn buôn người bắt cóc lên một thị trấn nhỏ trên núi.

Ở đó, anh ta phải sống trong cảnh thiếu ăn thiếu mặc, ngày nào cũng bị người cha nuôi hung dữ bắt đi làm việc.

Chính điều này đã khiến Chu Dật trở nên tự ti và có phần méo mó.

Cuối cùng thì anh ta cũng được tìm thấy và trở về nhà, nhưng lúc này gia đình chỉ còn lại người mẹ đang ốm nặng.

Khi đó bên cạnh Chu Dật đã có tôi, việc tìm lại được gia đình và trở về chẳng giúp ích gì cho cuộc sống của anh ta cả.

Anh ta vẫn không đủ tiền trang trải học phí và phí sinh hoạt, thậm chí còn phải đi làm thêm kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ.

Có một thời gian, tôi và Chu Dật thay phiên nhau chăm sóc mẹ anh ta trên giường bệnh.

Lúc đó, bà ta rất sợ con trai mình sẽ mất đi một đứa con gái ngốc nghếch sẵn lòng hy sinh như tôi.

Vì vậy, bà ta lúc nào cũng tỏ ra hiền từ, dịu dàng với cả tôi và Chu Dật.

Thậm chí bà ta còn định tự tử vì không muốn trở thành gánh nặng cho chúng tôi, may mà tôi và Chu Dật đã kịp thời đến cứu.

Hành động dám hy sinh của mẹ Chu Dật cuối cùng cũng khiến anh ta cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng.

Từ đó về sau, anh ta thề rằng sẽ cho hai người phụ nữ quan trọng nhất của cuộc đời mình một cuộc sống hạnh phúc.

Anh ta không quên lời hứa của mình, nhưng chỉ thực hiện được một nửa.

Mẹ anh ta vẫn là một trong những người phụ nữ quan trọng nhất cuộc đời anh ta.

Còn người kia thì không phải là tôi nữa rồi.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com