Tất cả mọi người nghe thấy mức giá này thì lập tức giật mình.
Mặc dù chiếc nhẫn kia có giá, nhưng cũng chỉ đáng giá 1, 5 tỷ, cô Cố và vị khách bí ẩn tầng hai đã nâng giá lên hơn 1, 8 tỷ, bọn họ đã cảm thấy quá cao, vốn không đáng.
Không ngờ lúc này lại có thêm một tên ngốc nhiều tiền, lập tức nâng giá lên 3 tỷ.
“Khởi, anh làm gì vậy, anh điên rồi!”
Bạch Dương khiếp sợ nhìn Lục Khởi.
Lục Khởi làm động tác xuyt với cô: “Yên †âm đi, bé cưng, anh biết mình đang làm cái gì, sẽ có chừng mực, đừng lo lắng.”
Bạch Dương nhìn vẻ mặt của anh ta như thế, cũng không giống như nói đùa, cô thở dài: “Được rồi, em mặc kệ anh, đừng đùa quá đáng là được!”
“Yên tâm yên tâm” Lục Khởi xua tay.
Cố Tử Yên cũng nghe thấy Lục Khởi nâng giá lên 3 tỷ, suy đoán anh ta chắc chắn muốn mua chiếc nhẫn này cho Bạch Dương.
Hừ, đừng hòng thực hiện được.
“3, 6 tỷ!” Cố Tử Yên lại giơ bảng.
Cố Việt Bân ngồi bên cạnh, khóe mắt giật giật, vội vàng ngăn cản nói: “Được rồi, Tử Yên, đừng tăng giá nữa, chiếc nhẫn này vốn không có giá 3, 6 tỷ.”
“Con không quan tâm, con không thể để Bạch Dương đạt được mục đích.” Cố Tử Yên cắn môi, hai mắt ửng đỏ nói.
Cố Việt Bân nhíu mày, còn muốn nói gì đó lại một giọng nam vang lên: “4, 5 tỷ!”