Thương Long Chiến Thần
âÄúng Äúng, vừa Än vừa nói, nếu không Äá» Än nguá»i hết rá»i.â
Má»i ngưá»i nhao nhao Äáp lại, Äá»u tá»± bưng chén rượu lên, trong lúc nhất thá»i tiếng cưá»i nói vui vẻ, Än uá»ng linh Äình.
Mà trong lúc má»i ngưá»i Än cÆ¡m, má»t bạn há»c nữ tên Vương Lá» Äi vá» sinh, nhưng qua hÆ¡n mưá»i phút vẫn chưa trá» vá».
âA, Vương Lá» sao còn chưa vá»?" Tá»ng Thanh Mạn tò mò há»i.
âÄúng váºy, có phải cô ấy uá»ng say rá»i không? Hay là chúng tôi Äi xem thá»." Có ngưá»i Äá» nghá».
Mà Äúng lúc nà y.
Bùm!
Cá»a phòng trong nháy mắt bá» ngưá»i tôi Äá vÄng.
Vương Lá» hoang mang rá»i loạn chạy và o, tóc có chút loạn, cỠáo ngá»±c cÅ©ng không biết chuyá»n gì xảy ra, Äá»u bá» xé rách.
Sau Äó, ba bá»n ngưá»i Äà n ông xÄm mình, mặt lạnh lùng Äi theo và o.
âMẹ nó, Äánh lão tá» má»t cái còn dám chạy? Lão tá» xem cô chạy Äi Äâu!" Nam tá» cầm Äầu, Äầu Äinh, vẻ mặt dữ tợn, ngá»±c má» rá»ng.
Hai ngưá»i phÃa sau anh ta cÅ©ng giữ tợn không kém.
Há» rõ rà ng là những nhân váºt cá»§a thế giá»i ngầm.
Má»i ngưá»i trong phòng vừa nhìn, nhất thá»i Äá»u luá»ng cuá»ng.
Bá»n há» Äá»u là thà nh phần tri thức bình thưá»ng, chưa từng tiếp xúc vá»i thế giá»i ngầm......
Vương LỠôm ngá»±c, Äã sá»m sợ Äến khóc: "...Là anh giá» trò lưu manh, tôi trá»n không ÄÆ°á»£c, má»i ra tay Äánh ngưá»i..."
âCác ngưá»i rá»t cuá»c muá»n là m gì a......â
à ô ô......
Nam tá» Äầu Äinh cầm Äầu lạnh lùng nói: "Tôi nói cho cô biết, hôm nay viá»c nà y không xong Äâu. Trừ phi Äêm nay cô hầu hạ lão tá», nếu không vá» sau cô Äừng nghÄ© lÄn lá»n ÄÆ°á»£c á» Hà ng Thà nh.â
Vương Lá» cà ng sợ hãi, oa oa khóc lá»n lên.
Mà Äúng lúc nà y, vá» hôn phu cá»§a Phương Vi Äứng lên.
âÄây không phải là Báo ca sao? Tình huá»ng gì váºy, sao lại chá»c Báo ca tức giáºn như váºy?â
âHả?â
Tất cả má»i ngưá»i sá»ng sá»t, kÃnh ná» nhìn vá» hôn phu cá»§a Phương Vi.
Dưá»i tình huá»ng nà y dám Äứng ra Äúng là má»t Äại anh hùng.
Nam nhân Äầu Äinh cầm Äầu hÃp mắt, nhìn Trương Thả má»t chút, sát khà trên mặt tiêu tán hÆ¡n phân ná»a: "Æ , Trương tá»ng? Trùng hợp như váºy, anh cÅ©ng á» Äây.â
âThì ra hai ngưá»i quen biết a.â
Má»i ngưá»i trong phòng nhất thá»i thá» phà o nhẹ nhõm.
Äôi mắt Trương Thả lóe lên, mang theo bình rượu, bưng chén rượu Äi tá»i: "Anh Báo, có phải vá» bằng hữu nà y cá»§a tôi chá»c giáºn anh không?"
âVáºy tháºt ngại quá. Như váºy Äi, tôi thay cô ấy phạt ba chén, hi vá»ng Báo ca ná» mặt tôi, Äừng so Äo nữa.â
Nói xong, anh ta bưng chén rượu lên, uá»ng liá»n ba chén.
Trên mặt gã Äầu Äinh lá» ra nụ cưá»i: "Trương tá»ng không cần khách khÃ, tất cả má»i ngưá»i Äá»u là bạn bè, xem ra là hiá»u lầm rá»i.â
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com