Ta vỗ vỗ vai hắn ta: "Thương Bắc, đệ ngồi dậy trước đi, nhìn kỹ xem ta là ai."
Hắn ta ngẩng đầu mơ màng nhìn ta: "Tỷ là sư tỷ."
Nói xong còn dùng tay xoa xoa mặt ta, rồi cười ngờ nghệch với ta: "Không có mặt nạ, không phải giả."
"Sư tỷ, ta. . . ta không thoải mái."
Hắn ta mơ màng nhìn hạ thân mình đang phồng lên một ngọn đồi nhỏ, sau đó ngơ ngác nhìn ta: "Sư tỷ, ta bị làm sao vậy?"
Ta lập tức đỏ bừng mặt.
Dù lớn hơn hắn ta một hai trăm tuổi, có nhiều kiến thức hơn hắn ta, nhưng ta. . .
"Thương Bắc, xin lỗi."
Ta cắn răng, tay phải tụ lực, phang vào gáy hắn ta, đánh ngất hắn ta trong lòng mình.
30
Ta phải tốn rất nhiều sức mới kéo được Thương Bắc vào thùng gỗ lớn đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Nước trong thùng gỗ đã lạnh ngắt, rất thích hợp cho Thương Bắc ngâm mình vào lúc này.
Khoảng nửa canh giờ trôi qua, thấy sắc mặt Thương Bắc dần trở lại bình thường, chắc hẳn thuốc đã hết tác dụng, ta đang định đánh thức hắn ta, không ngờ hắn ta đã tỉnh trước một bước.
Đôi mắt vốn đỏ ngầu vì dục vọng của hắn ta giờ đã khôi phục vẻ thanh minh.
Hắn ta mơ màng nhìn xung quanh, dường như chưa hiểu tình huống trước mắt là như thế nào, cho đến khi ánh mắt hắn ta nhìn thấy ta, vẻ lạnh lùng và giận dữ lập tức hiện đầy trong mắt.
Hắn ta lạnh lùng châm biếm: "Tam Công chúa tốn công lớn đưa ta đến đây, quả thật là thủ đoạn cao cường."
"Yến Lộ mới là thủ đoạn cao cường."
Ta ngồi bên cạnh chống cằm nhìn hắn ta: "Còn ta là sư tỷ của đệ."
Hắn ta cười lạnh một tiếng: "Hừ, nếu không phải ngươi biến thành hình dáng sư tỷ để lừa ta thì sao ta lại rơi vào bẫy của ngươi? Giờ ngươi lại muốn nói với ta rằng ngươi là sư tỷ của ta?"
"Nàng ta biến thành hình dáng ta là đã lừa được đệ rồi?"
Ta thở dài: "Nhóc con nhà đệ cũng dễ bị lừa quá rồi đó."
Nói rồi ta biến về nguyên hình: "Đệ hãy nhìn kỹ xem ta là ai."
Hắn ta nhìn ta với ánh mắt hoài nghi lẫn phòng bị: "Ngươi. . . không phải Yến Lộ. . . ngươi là ai?"
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé! 📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Ta lại quên mất, sau khi phong ấn biến mất thì dung mạo ta cũng đã thay đổi.
Ở đây không có gương đồng, trước mặt lại có một thùng nước.
Ta đứng dậy định nhìn vào thùng xem bóng ta phản chiếu trong nước hiện giờ là dung mạo gì, nhưng lại quên mất Thương Bắc đang ướt sũng ngồi ở trong đó.
Xiêm y mỏng manh của hắn ta vì thấm nước nên dính sát vào người, khắc họa hoàn hảo những đường nét trên cơ thể hắn ta. Mà khi ta cúi đầu nhìn xuống thì tình cờ lại đúng ngay một bộ phận nào đó của Thương Bắc.
Ta nhìn dáng vẻ hắn ta trong nước, mặt bỗng đỏ lên.
Ta vô thức khẽ ho một tiếng, quay đầu đi không nhìn hắn ta nữa: "Khụ. . . đệ vẫn nên ra ngoài hong khô xiêm y thì tốt hơn."
"Ngươi. . ."
Dường như hắn ta cũng nhận ra ta đã nhìn thấy gì đó, trên mặt hiện lên một vệt hồng.
Hắn ta ra khỏi thùng, dùng pháp thuật hong khô xiêm y trên người.
"Xong chưa?"
Ta thấy hắn ta một thân khô ráo đứng ở đó, hài lòng gật đầu: "Không nên chậm trễ, chúng ta. . ."