Tiệm Cầm Đồ Âm Dương

Chương 256



“Hỗn trướng!”

Tô Lập Quốc giận đến mức toàn thân run rẩy, gương mặt đỏ bừng như máu, những đường gân trên thái dương nổi hằn lên rõ rệt. Một cái tát cũng không đủ dập tắt cơn thịnh nộ đang thiêu đốt tâm can ông — dù có thêm bao nhiêu cái tát nữa cũng vô ích. Thứ cảm xúc nặng nề như dung nham trào lên, gần như đốt trụi lý trí cuối cùng.

Bên cạnh, Lục Phi yên lặng nhìn, khoé miệng khẽ giật, ánh mắt tối lại.

Nga

Cho nên, bộ dạng hoang phế, dục niệm loạn tâm của Tô Minh Hiên... là bị một con rắn nhỏ dưỡng thành?

Một xà linh , ẩn dưới lớp vỏ tình yêu si mê, dùng chính thân thể và ý niệm để chậm rãi cấy rễ trong lòng người. Thứ mà nó gieo xuống không phải yêu thương, mà là dục vọng — một hình thái cực đoan nhất, điên cuồng nhất của khát khao chiếm hữu.

Dưới mắt người phàm, đây là tình ái nồng cháy, quyến luyến không rời.

Nhưng thực chất , đây chẳng qua chỉ là một hình thức cấy dục — tà thuật thâm độc nhằm mục đích trói buộc linh trí, bào mòn ý chí, khiến con người dần rơi vào tình trạng nửa tỉnh nửa mê, không còn khả năng kháng cự, 'tình nguyện' làm theo tất cả yêu cầu của nó .

Bị "dưỡng" lâu ngày, thân thể và linh hồn sẽ từ từ nhiễm tà, cuối cùng biến thành vật chứa âm khí, trở thành "ổ trứng" cho tà vật ký sinh, hoặc bị hấp thu sinh lực đến c.h.ế.t trong mê loạn mà chẳng hề hay biết.

Mục đích của xà linh rất rõ ràng, nó vừa muốn trả thù cho xà mẫu , vừa muốn ở Tô gia 'làm tổ' gây dựng nòi giống.

Tình yêu nó trao cho đối phương tất nhiên không hề trong sáng. Đó là sợi dây thòng lọng, siết chặt cổ người từ từ, từng chút, từng chút một, cho đến khi người ta không còn đường quay đầu.

Cho nên , nó nhắm đến Tô Minh Hiên , kiên nhẫn thực hiện từng bước quyến rũ - cấy dục - khống chế Tô Minh Hiên , và cuối cùng là âm thầm biến cơ thể hắn thành một chiếc ổ ấp tà linh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tà vật 'dưỡng' dục niệm của con người, không phải vì yêu đối phương . Mà vì... biến ngươi thành chất dinh dưỡng của nó , hoặc ... thế hệ sau của nó .

Hiển nhiên, cô gái hàng đêm cộng hoan với Tô Minh Hiên chính là con rắn nhỏ kia biến ảo mà thành . Nói cách khác, ngay từ đầu , mục tiêu của con rắn nhỏ kia đã là Tô gia đại thiếu gia , Tô Minh Hiên.

"Ba! Con sai rồi! Con biết sai rồi, ba tha cho con!!"

Tô Minh Hiên quỳ sụp, thân thể gầy gò run lên bần bật như chiếc lá cuối thu. Hắn gào khóc, giọng khản đặc, vừa đập đầu xuống sàn lạnh, vừa tuyệt vọng cầu xin. Ánh mắt hắn vẩn đục, tràn ngập hoảng sợ cùng nỗi hối hận như d.a.o cắt.

Những ký ức như móng vuốt sắc nhọn xé rách não bộ hắn — hắn nhớ ra rồi.

Hắn... đã suýt chút nữa ra tay với chính ba mình.

Đó không còn là lỗi lầm nữa, mà là tội nghiệt đáng phải xuống mười tám tầng địa ngục!

Hắn không hiểu vì sao mọi thứ lại thành ra thế này. Hắn chỉ biết, mỗi khi ở bên cô gái kia, trong đầu như có một bàn tay vô hình kéo lê hắn vào vũng lầy, khiến hắn cam tâm tình nguyện vứt bỏ tất cả... kể cả lương tri.

"Con không dám nữa, ba ơi, con thật sự không dám nữa... Ba, ba muốn đánh thế nào cũng được..."

"Biết sai?"

Giọng Tô Lập Quốc trầm như sấm gầm, nhưng giấu dưới đó là một tầng tuyệt vọng lạnh lẽo.

Ông ta nhìn đứa con trai mà mình từng ôm nhiều kỳ vọng — giờ đây chỉ còn là một kẻ thất bại, một cái xác biết thở.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com