Tiên Lộ Kỳ Duyên

Chương 11:



Tin tức về Kiếm Thai Chí Tôn đã lan ra khắp tu chân giới, khiến vô số đại năng đỏ mắt. Nhưng sau trận tranh đoạt đầu tiên, khi tất cả đều bị Nhẫn Đạo Trưởng Lão "ngồi im đánh bại", không ai còn dám vọng động. 

Tuy nhiên, tham niệm của tu sĩ là vô tận. 

Chỉ ba ngày sau, một loạt cái tên đỉnh phong đã kéo tới! 

- Huyết Sát Ma Quân  Ma Môn Đệ Nhất Cường Giả! 

- Bách Biến Thần Quân  Chúa Tể Huyễn Ảnh Thuật! 

- Hoàng Tuyền Lão Nhân  Kẻ bước ra từ Hoàng Tuyền, chỉ sống vì giết chóc! 

- Thánh Chủ Bạch Nhật  Chủ nhân Bạch Nhật Thánh Địa, đại năng Hóa Thần đỉnh phong! 

Bốn người đứng giữa không trung, sát khí tỏa ra khắp thiên địa, kiếm ý trùng thiên, pháp lực chấn động cửu tiêu! 

Thánh Chủ Bạch Nhật lạnh lùng nói: 

"Hôm nay, Kiếm Thai Chí Tôn không thể rơi vào tay Thiên Kiếm Tông!" 

Huyết Sát Ma Quân liếm môi, cười khẽ: 

"Chỉ cần giết sạch là xong, nhỉ?" 

Tất cả ánh mắt đều hướng về Nhẫn Đạo Trưởng Lão, lúc này vẫn đang ngồi xếp bằng, nhắm mắt, bất động. 

Bách Biến Thần Quân cười gằn: 

"Để ta thử xem hắn có thật sự 'không động' không!" 

Nói xong, hắn hóa thành hàng vạn phân thân, bao vây lấy Nhẫn Đạo Trưởng Lão, đồng loạt xuất thủ! 

ẦM! 

Nhưng ngay khoảnh khắc bàn tay của hàng vạn phân thân sắp chạm vào hắn 

Toàn bộ tan biến! 

Không ai nhìn thấy Nhẫn Đạo Trưởng Lão ra tay. 

Hắn vẫn ngồi đó. 

Nhưng Bách Biến Thần Quân đã văng ra xa, miệng phun đầy máu, sắc mặt tái nhợt! 

"Chết tiệt… Hắn… Hắn vẫn chưa mở mắt mà!" 

Lúc này, Huyết Sát Ma Quân bật cười: 

"Một tên giả chết cũng đòi giữ bảo vật? Ta xem ngươi nhịn được đến bao giờ!" 

Hắn lập tức tế ra Huyết Sát Kiếm, một kiếm chém xuống! 

ẦM!! 

Không gian rạn nứt, sát khí ngập trời, đất trời như bị bổ đôi! 

Nhưng ngay khoảnh khắc kiếm quang sắp bổ trúng Nhẫn Đạo Trưởng Lãohắn đột nhiên… biến mất!? 

Không đúng! Không phải biến mất! 

Hắn vẫn ngồi đónhưng kiếm quang đã trượt qua như thể hắn chưa từng tồn tại! 

"Không thể nào!!!" 

Hoàng Tuyền Lão Nhân rống lên, hai tay chấn động, xuất ra Hoàng Tuyền Ma Ấn, muốn nghiền nát cả không gian! 

Nhưng… 

ẦM! 

Hắn lại bị đánh văng đi xa vạn dặm, không rõ ai ra tay! 

Lúc này, Thánh Chủ Bạch Nhật híp mắt, sắc mặt trầm trọng: 

"Không được! Hắn đã đạt đến cảnh giới tối thượng của Nhẫn ĐạoSiêu Thoát Chi Đạo!" 

Siêu Thoát Chi Đạocảnh giới khiến bản thân trở thành một phần của thiên đạo, không ai có thể đánh trúng, cũng không ai có thể chạm vào! 

Bất kể đối phương mạnh đến đâuhọ chỉ đang đánh vào hư không! 

Huyết Sát Ma Quân nheo mắt, lạnh lùng nói: 

"Ta không tin! Chỉ cần giết hắn trước khi hắn 'nhẫn' được nữa là xong!" 

Hắn vừa dứt lời, bốn đại cao thủ đồng loạt xuất thủ! 

ẦM ẦM ẦM! 

Nhưng ngay khoảnh khắc đó, Nhẫn Đạo Trưởng Lão đột nhiên mở mắt! 

"Các ngươi nhẫn không được, nhưng ta nhẫn được." 

Một giọng nói trầm thấp vang lên. 

Bốn đại cao thủ giật mình! 

Ngay khoảnh khắc đó 

ẦM!!!! 

Cả thiên địa sụp đổ! 

Không ai nhìn thấy hắn ra tay. 

Nhưng bốn đại cường giả đồng loạt bị đánh bay, miệng phun đầy máu, thân thể nứt toác, linh hồn chấn động, sinh cơ như sắp bị xóa sạch! 

Thánh Chủ Bạch Nhật kinh hãi nhìn chằm chằm vào Nhẫn Đạo Trưởng Lão, giọng run rẩy: 

"Cảnh giới này… Không thể nào! Hắn đã vượt qua Nhẫn Đạo rồi!" 

Nhẫn Đạo Trưởng Lão đứng dậy, vươn tay về phía Kiếm Thai Chí Tôn. 

Thanh kiếm run rẩy, sau đó… tự bay vào tay hắn! 

Hắn mỉm cười: 

"Ta không tranh. Nhưng ta nhẫn đến cuối cùng. Và ta thắng." 

Tất cả tu sĩ có mặt đều run rẩy, không ai dám phản kháng nữa. 

Huyết Sát Ma Quân, Bách Biến Thần Quân, Hoàng Tuyền Lão Nhân, Thánh Chủ Bạch Nhật… tất cả đều lặng lẽ rời đi, không dám nói một lời! 

Nhẫn Đạo Âm Mưu Trong Bóng Tối 

Sau khi Nhẫn Đạo Trưởng Lão lấy được Kiếm Thai Chí Tôn, thiên địa rung chuyển, tu chân giới chấn động. 

Nhưng… có kẻ không phục. 

Dù không ai dám ra mặt tranh đoạt công khai, nhưng trong bóng tối, vô số âm mưu đã bắt đầu khởi động. 

Tại Bạch Nhật Thánh Địa. 

Trong đại điện u tối, Thánh Chủ Bạch Nhật ngồi trên bảo tọa, ánh mắt thâm trầm. 

Bên dưới, một nam tử áo đen quỳ một gối, giọng nói lạnh lùng: 

"Thánh Chủ, thuộc hạ đã điều tra. Nhẫn Đạo Trưởng Lão tuy đạt đến cảnh giới tối cao, nhưng… hắn vẫn có nhược điểm." 

"Nói." 

Nam tử áo đen nhếch môi: 

"Hắn không thể ra tay trước." 

Ánh mắt Thánh Chủ Bạch Nhật lóe sáng. 

"Ý ngươi là…?" 

"Chỉ cần ép hắn phá vỡ Nhẫn Đạo trước, hắn sẽ mất đi toàn bộ ưu thế. Lúc đó, chúng ta có thể… diệt trừ hắn!" 

Thánh Chủ Bạch Nhật bật cười: 

"Hay lắm! Nhưng chỉ bấy nhiêu là chưa đủ. Ta cần một kế hoạch hoàn hảo." 

Nam tử áo đen cúi đầu: 

"Thuộc hạ đã chuẩn bị sẵn. Chúng ta sẽ khiến chính Thiên Kiếm Tông… phản bội hắn!" 

Ánh mắt Thánh Chủ Bạch Nhật càng trở nên sắc bén. 

Tại Ma Môn. 

Huyết Sát Ma Quân cau mày, ánh mắt tràn đầy sát ý. 

"Tên già Nhẫn Đạo kia… không thể để sống lâu hơn được!" 

Bên cạnh hắn, một lão giả bí ẩn nhếch môi cười: 

"Ma Quân, ngài quên sao? Thiên Kiếm Tông không chỉ có một Nhẫn Đạo Trưởng Lão. Hắn còn có… Trần Bất Nghi." 

Huyết Sát Ma Quân híp mắt: 

"Tên chưởng môn cáo già đó?" 

"Đúng. Nếu hắn tin rằng Nhẫn Đạo Trưởng Lão là mối nguy cho tông môn… hắn sẽ tự ra tay giết chết đồng môn của mình." 

"Hahaha… thú vị! Rất thú vị!" 

Huyết Sát Ma Quân cười to, ánh mắt lóe lên một tia tàn nhẫn. 

"Vậy thì… để ta giúp một tay vậy." 

Bên trong Thiên Kiếm Tông. 

Trần Bất Nghi đứng trên đỉnh Thiên Kiếm Phong, nhìn xuống vạn dặm giang sơn. 

Bên cạnh hắn, Hoàng Bất Bại cung kính hỏi: 

"Sư tôn, có vẻ các thế lực lớn không cam lòng từ bỏ Kiếm Thai Chí Tôn. Ngài định làm gì?" 

Trần Bất Nghi thản nhiên đáp: 

"Không cần làm gì cả. Họ sẽ tự nhảy vào bẫy." 

Hoàng Bất Bại hơi ngạc nhiên: 

"Bẫy?" 

Trần Bất Nghi mỉm cười: 

"Bọn chúng tưởng rằng có thể dùng ta để đối phó Nhẫn Đạo Trưởng Lão… nhưng thực chất, ta đang dùng Nhẫn Đạo Trưởng Lão để đối phó bọn chúng." 

Hoàng Bất Bại ngẩn người. 

Trần Bất Nghi vươn tay, chạm vào hư không. 

"Một con cờ… cũng có thể là một con hổ. Hãy để họ tự lộ đuôi trước." 

Âm mưu trong bóng tối đang dần trỗi dậy. Nhưng ai sẽ là kẻ cười sau cùng?

Nhẫn Đạo - Cục Diện Tan Vỡ 

Một ngày trước đại hội Thiên Kiếm Tông. 

Bên trong Kiếm Các, một bóng đen vụt qua như quỷ mị. 

Hắn di chuyển không một tiếng động, chỉ để lại hư ảnh mờ ảo. 

Mục tiêu của hắnKiếm Thai Chí Tôn! 

Vừa chạm tay vào, một luồng kiếm ý kinh thiên động địa bùng nổ! 

ẦM!!! 

Một giọng nói lạnh lùng vang lên: 

"Ngươi đến muộn rồi." 

Trần Bất Nghi xuất hiện! 

Bóng đen lùi lại, nhưng không kịp! 

Chỉ trong nháy mắtHắn bị trấn áp hoàn toàn! 

Nhưng ngay lúc đó 

BÙM! 

Cả Thiên Kiếm Tông rung chuyển! 

Một lực lượng cường giả đồng loạt ra tay, phong tỏa toàn bộ kiếm phong! 

Thánh Chủ Bạch Nhật, Huyết Sát Ma Quân, Hoàng Tuyền Lão Nhân… Tất cả đều xuất hiện! 

Trần Bất Nghi vẫn ung dung, chắp tay đứng thẳng. 

"Thì ra, đây mới là chiêu chính của các ngươi?" 

Thánh Chủ Bạch Nhật mỉm cười: 

"Trần chưởng môn, Thiên Kiếm Tông quá mạnh rồi. Nếu không chém đi một cánh tay… các tông môn khác sao có thể an tâm?" 

Huyết Sát Ma Quân cười lạnh: 

"Ngươi nghĩ chỉ mình ngươi có thủ đoạn sao?" 

Hắn vỗ tay. 

ẦM! 

Một bóng người khác bị ném xuống! 

Là Hoàng Bất Bại! 

Toàn thân hắn đầy thương tích, máu đen chảy dài. 

Nhưng điều đáng sợ nhấttrên tay hắn đang cầm một bức mật thư! 

Trần Bất Nghi nhìn thoáng qua… đáy mắt lóe lên sát ý! 

Mật thư này… ghi rõ lệnh giết Nhẫn Đạo Trưởng Lão! 

Thánh Chủ Bạch Nhật cười nhạt: 

"Trần chưởng môn, đây là người của ngươi ra tay. Ngươi có gì để nói?" 

Không gian tĩnh lặng đến đáng sợ. 

Tất cả ánh mắt đổ dồn vào Trần Bất Nghi. 

Hắn đã bị ép vào đường cùng! 

Nếu hắn thừa nhậnThiên Kiếm Tông sẽ đại loạn! 

Nếu hắn phản bácNhẫn Đạo Trưởng Lão sẽ nghi ngờ hắn! 

Nhưng đúng vào khoảnh khắc này 

Nhẫn Đạo Trưởng Lão xuất hiện. 

Hắn vẫn ngồi xếp bằng, đôi mắt khẽ mở, giọng nói bình thản: 

"Ngươi định giết ta sao, Trần chưởng môn?" 

Bầu không khí căng như dây đàn. 

Tất cả chờ đợi phản ứng của Trần Bất Nghi. 

Nhưng hắn… chỉ cười nhạt. 

"Giết? Tại sao ta phải giết một kẻ đã chết?" 

Ánh mắt Nhẫn Đạo Trưởng Lão hơi co rút. 

Trần Bất Nghi bước lên một bước, giọng nói sắc bén như kiếm phong: 

"Nhẫn Đạo của ngươi… thực sự là Siêu Thoát sao?" 

Nhẫn Đạo Trưởng Lão im lặng. 

Trần Bất Nghi tiếp tục: 

"Ngươi không động, không phản kháng, không sát ý. Nhưng ngươi có biết… thế gian này có một loại 'nhẫn' khác?" 

Hắn vung tay. 

Một luồng kiếm khí lạnh lẽo cắt ngang bầu trời. 

"Là nhẫn để đợi thời cơ." 

ẦM! 

Ngay lúc đóKiếm Thai Chí Tôn bùng nổ! 

Từ trong kiếm thai, một bóng kiếm khổng lồ hiện ra, chém thẳng về phía Nhẫn Đạo Trưởng Lão! 

Không thể tránh! 

Hắn không độnghắn không thể động! 

Chỉ trong một sát na 

KIẾM QUANG BAO TRÙM THIÊN ĐỊA! 

… 

Khi ánh sáng tan đi, tất cả đều sững sờ. 

Nhẫn Đạo Trưởng Lão… đã biến mất. 

Chỉ còn lại một vệt máu kéo dài trên mặt đất. 

Huyết Sát Ma Quân cười ha hả: 

"Tên ngu xuẩn, ngươi nhẫn cả đời, cuối cùng vẫn chết dưới kiếm!" 

Nhưng Thánh Chủ Bạch Nhật thì cau mày. 

Hắn có cảm giác… có gì đó không đúng. 

Hoàng tuyền lão nhân chợt biến sắc bởi vì

Trước mặt sau lưng trần bất nghi đồng loạt bước ra các thân ảnh.

Mê nguyên thành chủ tu vi hóa thần

Tĩnh Hải tông đại trưởng lão

Thiên Hồng phái chưởng môn Tô Tiểu kì

Và vô số cường giả từ các tông phái khác

Các ngươi... Các ngươi

Ầm

Trong chốc lát đại chiến bùng nổ

Huyết sát ma quân, bạch nhật thánh chủ, hoàng tuyền lão nhân, bách biến thần quân lần lượt bị tiêu diệt.

Trần Bất Nghi vẫn đứng yên, ánh mắt sâu thẳm như biển lớn. 

Hắn lẩm bẩm: 

"Nhẫn đến cực hạn… chính là không còn gì để nhẫn nữa." 

"Vậy thì… kế hoạch tiếp theo, bắt đầu thôi." 

Một ván cờ lớn hơn đã mở ra.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com