Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1017: Duy Ngã Chân Bản Tướng (p1)



Với lực lượng của Tinh La Ma Cương cũng chỉ có thể làm được một bước này, thứ nhất bởi vì số lượng của Ma Cương không đủ, vẫn chưa cô đọng được khiến uy lực không đủ, thứ hai chính là bản thân của Vương Tuyệt Diệt thật sự quá mạnh mẽ.

Dù là như thế, chúng cao tầng của Thất Tuyệt Môn nhìn thấy cũng đều đau lòng, không nghĩ đạo pháp của Đường Kiếp lại lợi hại như vậy.

Trong Vạn Cổ Trọng Lâu, Tử Hắc Ma Yên phóng lên cao, quang hoa máu thịt nở rộng bốn phương.

Đường Kiếp cao cao tại tượng, nhìn Vương Tuyệt Diệt phía dưới bị hãm thân trong trận, khuôn mặt ác nghiệt.

Hắn biết bây giờ Vương Tuyệt Diệt còn lâu mới tới tuyệt cảnh.

Hắn còn có sát chiêu!

Quả nhiên, Vương Tuyệt Diệt ngẩng đầu nhìn Đường Kiếp, hắc thanh cười nói:
- Quả nhiên là đủ mạnh! Thật là một pháp Ngũ Hành đại đạo tốt, cô đọng vạn cổ, sinh diệt thiên thu, hóa lực sinh linh dung nhập trận, giống như Tử Phủ thông thiên, Đường Kiếp, thủ đoạn của ngươi quả là rất cao. Bất quá ta còn chưa thua đâu, lần này sẽ để ngươi nhìn thấy thu hoạch lớn nhất trên Vô Sanh đường của ta.

Nói xong hai cánh tay của hắn rung một cái, phát ra một tiếng rống.

Tiếng hô này như sấm vang vọng chín tầng mây, chấn động khiến mọi người đều choáng váng.

Kim Cương chiến ý!

Dưới sự trợ giúp của Kim Cương chiến ý, khí thế của Vương Tuyệt Diệt giống như phát triển tới mức vĩnh viễn không thấy cuối.

Trên người hiện ra hào quang kim sắc, trong đôi mắt ẩn hiện thần quang, thoạt nhìn giống một pho tượng thần ngạo mạn, cao cao tại thượng.

Hắn cứ đứng như vậy, phát ra tiếng động ù ù:
- Đường Kiếp, cảm thụ một chút đạo pháp của ta đi, Duy Ngã Chân Bản Tướng!

Ầm!

Trong Vạn Cổ Trọng Lâu, một lực lượng khổng lồ phóng lên cao.

Trong lực lượng hung mãnh này, mọi người thấy toàn thân Vương Tuyệt Diệt lóe ra hào quang màu vàng, giống như thiên thần giáng lâm uy phong lẫm liệt đứng ở trong đại trận.

Cầu Long Ma Văn toàn thân đã phát sáng, hóa thành một đạo long đồ đằng cự đại chạy trên người của Vương Tuyệt Diệt, chiến ý như lửa giống như thực chất, ngưng tụ thàng ngọn lửa giống như thiêu đốt trên người hắn.

Dưới chiến ý hừng hực này, Tử Sát Ma Cương của Đường Kiếp lại không tới gần được, ma khí màu tím đen vừa tiếp cận đã bị khí tức sinh mệnh đậm đặc của Vương Tuyệt Diệt hòa tan thành hư không.

- Duy Ngã Chân Bản Tướng!
Ánh mắt Đường Kiếp khẽ co rút lại, tuy rằng không biết đạo pháp này ảo diệu ở đâu, nhưng một khắc này hắn cảm nhận được uy năng của phương pháp này cường đại.

Hoàn toàn như trước đây, Vương Tuyệt Diệt trên con đường tu luyện của mình là chiêu số bạo lực đơn giản, cho dù hắn cô đọng ra đạo pháp cũng là như thế.

Thời điểm này nhìn Đường Kiếp, Vương Tuyệt Diệt đã cười nói:
- Duy Ngã Ý Chí, bất tử bất diệt, dưới Duy Ngã Chân Bản Tướng của ta, cho dù lửa ma của ngươi ngập trời cũng đừng mơ có thể lay động được.

Nói xong đã sải bước di về phía Đường Kiếp, cho dù năng lượng đại trận Tinh La Ma Cương tấn công trên người của hắn cũng không thể tổn thương đến một sợi tơ của hắn.

Ngược lại Vương Tuyệt Diệt lại bắt đầu oanh kích một vòng thiết quyền mới, mà dưới sự giúp sức của đạo pháp, công kích này trở nên càng thêm vô biên, vô cùng rộng rãi, quyền phong che trời phủ đất quét ngang cả phiến thiên địa.

Cuối cùng Đường Kiếp thấy rõ đây là một đạo pháp phòng ngự, cũng lấy dũng mãnh tự thân lầm cơ sở. Người đi vào Sinh Mang đại đạo, vốn là lấy lực sinh mạng hùng mạnh không dễ bị giết mà đi, giờ đi con đường này cũng không có gì lạ.

Mà Duy Ngã Chân Bản Tướng của Vương Tuyệt Diệt hiển nhiên không chỉ là phòng ngự đơn giản như vậy, hắn không ngừng kích ra chiến ý ngút trời, đốt hắn, năng lượng sinh mang hóa thành lực hải không cung, dũng mãnh tiến vào thân thể của hắn, khiến lực lượng của hắn tăng cao.

Đạo pháp còn có thân thể, tại thời khắc này tiến hành kết hợp thành một khối hoàn mỹ, do đó hình thành một pho tượng cường nhân độc hậu, uy thế tràn ngập bốn phương, đệ tử Thất Tuyệt Môn nhìn thấy gần như muốn quỳ bái, mà ngay cả đám người Quý Thanh Phong cũng lâm vào kích động.

Quý Thanh Phong run rẩy nói:
- Thành công, rốt cục đã thành công rồi!

Bất kể trận chiến này là thắng hay bại, chỉ dựa vào một chuyện Vương Tuyệt Diệt tu thành đạo pháp liền có thể lưu danh thiên cổ, ngạo mạn cổ kim.

Đương nhiên, Đường Kiếp cũng tu thành đạo pháp, nhưng so về uy lực, rất rõ ràng đạo pháp của Đường Kiếp không bằng với Vương Tuyệt Diệt, thời khắc này đại trận trong Vạn Cổ Trọng Lâu đang bị hắn từng chút một phá hủy, khoảng cách với Đường Kiếp cũng càng ngày càng gần, mà chiến ý không ngừng thiêu đốt Vương Tuyệt Diệt, thực lực đã tăng tới cực hạn, mỗi tiếng nói hay hành động đều là phong phạm bá giả.

Đây chính là chủ ý của Duy Ngã Chân Bản Tướng, bất kể bên ngoài mưa gió như thế nào, ta vẫn đứng bất động, Duy Ngã Bản Tướng sừng sững như thể thiên thu vạn thế.

Đại trận Tinh La Ma Cương của Đường Kiếp bị Vương Tuyệt Diệt phá hủy, tuy rằng còn có Đế Nhận và Thập Tuyệt Sát Nhận, nhưng trong lòng Đường Kiếp có cỗ ngạo khí, Vương Tuyệt Diệt không cần vũ khí, hắn cũng không muốn dùng, kể từ đó, thứ có thể tạo thành uy hiếp với Vương Tuyệt Diệt cũng chỉ còn Diệt Ma Quyền.

Nhưng sau khi sử dụng Diệt Ma Quyền phải trả cái giá quá lớn, một kích đánh bại đối thủ nhưng chính mình cũng phải nằm dưỡng thương. Mà với khí thế kia của Vương Tuyệt Diệt, Duy Ngã Bản Tướng, cho dù là thiên quân vạn mã tới cũng không lay động được khí thế vô thượng này, Đường Kiếp đặc biệt không có nửa phần nắm chắc.

- Cái này thật đúng là có chút phiền phức.
Lúc này Đường Kiếp cũng không kiềm được thì thào tự nói.

Thanh âm tuy rằng không lớn nhưng vẫn bị một đám đệ tử Thất Tuyệt Môn vận nhĩ lực hết sức nghe thấy, một tràng tiếng hoan hô vang lên.

- Đệ nhất thiên tài Tê Hà Giới là Thất Tuyệt Môn chúng ta!
Không biết là ai đã cao giọng hô lên như thế.

Trên không Cầm Sắt cung liền vang lên tiếng gào thét.

Chỉ có Mục Nghị lại có nhíu mày, thấp giọng tự nói:
- Đại sư huynh thật là cố chấp.

Mà giữa đất trời, Vương Tuyệt Diệt vẫn đang tiến về phía Đường Kiếp, Tinh La Ma Cương đại trận bị nghiền ép phá hủy. Cũng may đại trận này liên kết cùng một chỗ với Vạn Cổ Trọng Lâu, cho dù là phá hủy thì Đường Kiếp cũng có thể nhanh chóng xây dựng lại, tiêu hao bất quá chỉ là pháp lực và lực Ngũ Hành đại đạo.

Mặc dù laf như thế, Đường Kiếp chưa kịp xây dựng lại, Vương Tuyệt Diệt đã xông tới, mỉm cười nói:
- Kỳ thật ta không nghĩ làm như vậy, dù sao chiêu thức ất còn chưa lộ mặt ở Tê Hà Giới, có thể có nhiều tấm át chủ bài luôn tốt. Nhưng vì hai kỳ kia, bại lộ liền bại lộ vậy.

Vừa nói chuyện, Vương Tuyệt Diệt đã chém ra một quyền, Đường Kiếp cũng quay lại đón quyền.

Nhưng một quyền này cũng không phải đụng vào Vương Tuyệt Diệt mà là quần ẩu vào nhau.

Trong hai tiếng bang bang vang dội, trên mặt của Vương Tuyệt Diệt khẽ biến, lùi lại phía sau mấy bước, Đường Kiếp tức thì bị đánh tới gân đứt xương gãy, nội tạng tổn hại, huyết mạch đứt từng khúc, máu tươi chảy như điên, Vạn Cổ Trọng Lâu dưới tình huống như vậy ầm ầm tan biến, không còn tồn tại.

Vương Tuyệt Diệt hô to nói:
- Đường Kiếp, còn không ngoan ngoãn nhân thua đi!

Đã nhanh chóng phóng về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp lại chỉ mỉm cười nói:
- Vậy phải xem ngươi có thể vượt qua cửa ải này hay không?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com