Lúc Hà Xung đuổi tới cũng không khỏi hoảng sợ: - Khi nào thì yêu ma nơi này trở nên cường đại như thế này?
Đường Kiếp cẩn thận quan sát một chút, rốt cục phát hiện vấn đề: - Yêu ma này tạo ra ở sâu trong nước, cách chúng ta quá xa, cho nên vẫn không có phát hiện. Thời gian khiến nó phát triển, bởi vậy có thể thấy được, yêu ma cũng sẽ không ngừng trở nên mạnh mẽ. Đáng tiếc thần niệm của ta mặc dù có thể đạt tới ngàn dặm, nhưng không có khả năng trải rộng toàn Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Hà Xung hiếu kỳ nói: - Đạo vận mệnh của Thiên tôn cũng không được sao?
Đường Kiếp với ba người này cũng không giấu diếm nhiều, bởi vậy hắn nhập đạo vận mệnh là chuyện tất cả mọi người đều biết.
Đường Kiếp lắc đầu: - Nơi này không có lưới vận mệnh, ta không thể mượn nó quan sát toàn cảnh.
- Vậy không thể dệt thêm một tấm lần nữa sao? Đoàn lão tứ hỏi.
- Có thể, tuy nhiên cần quá nhiều thời gian. Nơi đây vô đạo, phí thần phí lực, ta hiện giờ còn đang bề bộn ...
Đường Kiếp nói đến đây đột nhiên dừng lại, trong miệng lẩm bẩm nói: - Thiên đạo chi hạ, vận mệnh cầm đầu. Ta là thiên đạo, phát ngôn vận mệnh... Ta là thiên đạo, phát ngôn vận mệnh... Đáng chết, ta như thế nào lại không nghĩ đến điều này!
Đường Kiếp lập tức hô lên.
Ba người nhìn hắn, chỉ thấy Đường Kiếp đã phi thân lên, ngón tay còn tản ra nhiều điểm sáng.
Đó là vô số lực lượng nhân quả đang từ đầu ngón tay hắn bay ra, quấn quanh giữa vạn vật.
Nhân quả bắt đầu không ngừng tăng trưởng, lấy Đường Kiếp làm trung tâm, bay vụt ra xung quanh.
Cho dù lấy lực lượng của Đường Kiếp, tốc độ như vậy cũng cảm thấy mệt mỏi.
Hắn không thể không nghỉ ngơi một chút rồi lại tiếp tục.
Từ nơi này, hắn bắt đầu rồi quá trình dệt vận mạng.
Giống như con nhện dệt lưới, đem tấm lưới vận mệnh trải rộng tới cả nơi hẻo lánh.
Đây là một tấm lưới vận mệnh hoàn toàn mới, không giống với Tinh La Đại Thiên Giới, mà chỉ thuộc về Đường Kiếp.
Bởi vì không có hệ thống cũ trở ngại, Đường Kiếp dệt rất thuận lợi, quan trọng nhất là sau khi nó hoàn thành sẽ không biến mất.
Lưới vận mệnh cứ như vậy dần dần lan ra, trải rộng tới các hẻo lánh, cả vùng không gian không nhìn thấy, lần lượt có thêm những sợi dây nối nhau tới tương lai.
Thiên đạo chi hạ, vận mệnh dẫn đầu.
Ta là thiên đạo, là phát ngôn của vận mệnh!
Một thế giới mới, đầu tiên là thành lập mạng lưới vận mệnh.
Lúc lưới vận mệnh bắt đầu hình thành dưới hình thức đơn giản nhất, Đường Kiếp cũng đã cảm nhận được một loại hơi thở hoàn toàn khác.
Đó là một loại hơi thở tuyệt đối nắm trong tay.
Không thể diễn tả bằng ngôn từ, Đường Kiếp chỉ biết trong tiểu thế giới này, hắn có thể cảm nhận được mỗi chuyện phát sinh trên lưới vận mệnh.
Không cần tính toán, không cần hao tâm tốn sức tự hỏi, cố sức kiên trì, chỉ cần nhẹ nhàng suy nghĩ, thế giới này cứ theo tâm ý của hắn mà phát sinh.
Loại cảm giác này quả thực quá tuyệt vời, cho dù là chưởng đạo vận mệnh cũng không làm được tới bước này.
Một bước này rốt cuộc là gì, Đường Kiếp không biết, nhưng hắn ở trong thế giới của mình, khi hắn ở trong đại đạo do mình bày ra, không thể nghi ngờ hắn chính là cấp bậc cao nhất.
Điều này cũng có ý nghĩa là thông qua phương thức này, hắn đã cảm nhận được vị trí tối cao của mình.
Đó là một loại cảm giác không thể dùng ngôn ngữ hình dung, tất cả mọi thứ đều nằm trong tâm niệm của ngươi, do ngươi khống chế.
Ở thế giới này, hắn chính là thượng thần, vạn vật đều do hắn đến nắm trong tay, không gì không biết, không gì không làm được, là Thượng Đế toàn trí toàn năng.
Nếu như nói lúc này còn có gì có thể giỏi hơn hắn, đó có lẽ là triết học.
Giống như bảo hắn tự nhấc đầu mình ra, loại yêu cầu này hoàn toàn mâu thuẫn.
Nhưng thoát ly logic, hắn chính là Thượng Đế, có thể làm được bất kỳ chuyện gì mình muốn.
Ánh mắt mới nhẹ nhàng chuyển động, dưới vô số sợi vận mệnh dẫn dắt, một ngọn núi lớn đột ngột từ mặt đất mọc lên.
Nó ầm ầm đứng dậy, nện bước đi nhanh tới dưới chân Đường Kiếp quỳ xuống, thể hiện vè thâm trầm, kính sợ.
Đường Kiếp đi về phía trước một bước, nhẹ nhàng vuốt ve đầu người khổng lồ.
Một khắc này hắn đã hiểu, ở thế giới này, hắn chính là vô địch.
Đây là vận mệnh!
Tuyệt đối ý chí, tuyệt đối là chúa tể!
Có lưới vận mệnh của mình, Đường Kiếp là có thể thông qua đến hoàn toàn quán triệt ý chí của mình, đem tâm niệm hóa làm đạo niệm vào thế giới.
Thiên đạo chi hạ, vận mệnh đại hành!
Dù vậy đây cũng không phải chuyện dễ dàng gì, nhưng Đường Kiếp ít nhất đã thành công tìm được cửa khẩu đột phá.
Sở dĩ không dễ dàng là vì lưới vận mệnh của Đường Kiếp còn rất thô sơ.
Lưới vận mệnh liên hệ đến vạn vật trên thế giới, dùng từ vạn hình dung số lượng thực sự quá nhỏ bé, nhỏ đến một hạt cát đều có thể chất chứa ngàn vạn lần nhân quả, trong thế giới vi mô, một hạt cát một thế giới, một bông hoa một vũ trụ.
Mà nếu muốn tập trung tâm niệm hóa thành đạo niệm ẩn giấu vào trong đó, lưới vận mệnh phải không ngừng phát triển.
Lưới vận mệnh càng dày, đạo niệm gia tăng càng sâu.
Đồng dạng, lưới vận mệnh càng tinh xảo, trình độ toàn năng của Đường Kiếp cũng càng sâu.
Cho tới hiện tại, bởi vì lưới vận mệnh quá thô sơ giản lược, Đường Kiếp chỉ có thể dùng tâm niệm sinh ra người khổng lồ. Nếu phải sinh ra một vật thể nhỏ, Đường Kiếp ngược lại không làm được, bởi vì lưới vận mệnh của hắn chưa đạt tới bước kia.
Đường Kiếp toàn trí toàn năng, hoàn toàn trên cơ sở thành lập mạng lưới vận mệnh.
Từ điểm này, Đường Kiếp ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ phát triển con đường hoàn toàn khác với Tinh La Đại Thiên Giới.
Ở Tinh La Đại Thiên Giới, Đường Kiếp trước hết ngộ đạo, rồi nhập đạo, chưởng đạo, cuối cùng tấn công tới cảnh giới tối cao.
Nhưng ở trong này, hắn vừa mới bắt đầu chính là đáng tối cao, là người đứng đầu đại đạo. Nhưng đạo của hắn quá thô sơ giản lược, giống như trẻ con tập tễnh trưởng thành. Cho nên hắn nhất định phải không ngừng đào tạo, khiến đạo trưởng thành, hắn cũng mới có thể cường đại hơn.
Đây là hai phương hướng hoàn toàn đối lập, mục đích lại hoàn toàn nhất trí.
Trên đạo đồ, Đường Kiếp rốt cục thấy được một đường ánh rạng đông, cũng rốt cuộc hiểu rõ những chuyện trước kia mình chưa bao giờ hiểu được.
Lập đạo!
Đây đúng là ý nghĩa của tiểu thế giới với tu giả, dùng tiểu thế giới tiến hành bắt chước, cảm thụ phương thức tồn tại và ý nghĩa của đại đạo, có thể trợ giúp đạo giả dễ dàng đề thăng đạo của mình.
Như vậy cũng tốt hơn so với hai người cùng sờ soạng, một người đau khổ tìm kiếm đạo, người khác đã thấy được trước tất cả đạo, do đó rõ ràng đạo của mình, vì vậy phương hướng sáng tỏ, đạo dĩ nhiên trống trải.
Nếu trên cơ sở này có thêm một tác dụng, đó chính là sân nhà.
Nếu gặp được kẻ thù không thể địch lại, có thể dẫn vào nơi đây, ở trong này, trừ khi chênh lệch thật sự quá lớn, nếu không giới chủ chính là vô địch.
Về phần tài nguyên cùng lắm là mang vào.
Về phần tiểu thế giới thì càng không cần phải nói, sau khi Đường Kiếp thăng tiến Tử Phủ đã hoàn toàn không cần.
Hiểu hết những điều này, Đường Kiếp chân chính bắt đầu bước lên con đường lập đạo.
Mỗi ngày, hắn dành một ít thời gian đi mở rộng lưới vận mệnh, sau đó mượn dùng cái lưới này, đem tâm niệm hóa làm đạo niệm, tiến sâu vào thế giới.
Đầu ngón tay điểm ra từng sợi chỉ, thoạt nhìn như đơn giản nhưng lại ngưng tụ vô thượng tinh thần, thành tâm thành ý, ý chí bất diệt của hắn, hóa thành từng sợi đạo niệm dung nhập vào trời đất.