Bởi vì Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm là bảo vật trấn phái không dễ vận dụng, Trường Không Biệt Ly Kiếm mới là vũ khí Tiêu Biệt Hàn. Tiêu Biệt Hàn đối với kiếm này cực kỳ trân trọng, cũng không biết đầu tư vào bao nhiêu tài liệu, không ngừng đề thăng, chính là muốn thăng nó làm Đạo Binh. Đáng tiếc Đạo Binh cần có Đạo Niệm chống đỡ, Tiêu Biệt Hàn mình cũng chưa phải thiên tôn, chỉ ngộ đạo sát lục. Nhưng ít ra trong tài liệu, Trường Không Biệt Ly Kiếm đã không thua bất cứ thần vật nào.
Lưỡng nghi kiếm linh dung nhập, có thể nói bổ sung điểm thiếu sót này của Trường Không Biệt Ly Kiếm, do đó trực tiếp thăng tiến Đạo Binh.
Biến hóa như vậy Đường Kiếp cũng thật không ngờ, không khỏi cười: - Quả nhiên có một số việc vẫn phải tìm đúng chủ nhân mới được sao?
Tiêu Biệt Hàn cũng bật cười ha hả: - Ha ha, hảo tiểu tử, lễ vật tốt!
Rồi một kiếm chém sang Thích Vô Niệm.
Vẫn là Trường Không Biệt Ly Kiếm, nhưng uy lực ẩn chứa đã khác nhau rất lớn, một khắc này Thích Vô Niệm đã cảm nhận được uy hiếp như khi đối mặt với Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm, nhưng cũng có chỗ khác.
Luận uy lực, Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm vẫn là đạo binh số một phái Tẩy Nguyệt, uy năng to lớn không thể chống cự. Trường Không Biệt Ly Kiếm mặc dù tiến lên Đạo Binh, nhưng rốt cuộc vẫn là Hậu Thiên Đạo Binh, so với Tiên Thiên thì kém hơn. Nhưng rốt cuộc vẫn là kiếm Tiêu Biệt Hàn dùng đã quen, càng dùng càng tiện. Hơn nữa Đạo Binh yếu cũng dễ khống chế hơn, không giống Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm, bởi vì quá mức hùng mạnh nên Tiêu Biệt Hàn cũng không thể tùy ý phát huy tác dụng của nó.
Bởi vậy cảm giác nguy hiểm từ Trường Không Biệt Ly Kiếm không mạnh nhưng độ linh hoạt gia tăng, thời khắc này từng kiếm một chém tới, Thích Vô Niệm nào dám cứng rắn chống đỡ. Dù là Thiên Thần Cung tôn xưng chống đỡ đệ nhất, nhưng đối mặt với đạo binh có thể trảm thần diệt phách thì cũng sợ tới mức liên tiếp lui về phía sau, trực tiếp nâng cao bản thân, dùng thần thông biến hóa, lẩn tránh chém giết. Dù vậy, khi một đạo kiếm khí ngẫu nhiên lướt qua cũng khiến Thích Vô Niệm kinh tâm động phách, tình thế lập tức nguy cấp.
Người xui xẻo cũng không chỉ có Thích Vô Niệm.
Theo sự xuất hiện của Đường Kiếp, Chiến Vô Thương chết trận, cán cân lập tức nghịch chuyển.
Tuy rằng Huyền Nguyệt bị thương nặng, để tránh lưu lại hậu hoạn mà tạm thời không lên sân khấu, phái Tẩy Nguyệt vẫn nhiều hơn một Đường Kiếp.
Đừng nhìn mới có Dục Anh Kỳ, thực lực của Đường Kiếp không hề yếu hơn hóa thần nào.
Một kích đạt được, hắn cười dài tế lên Vạn Tiên Đỉnh, lao tới áp chế Hàn Vô Tâm.
Hàn Vô Tâm dù chưa gặp qua vật ấy, nhưng vẫn là nghe nói ở trận chiến Thiên Bình Sơn, vừa nhìn đã biết đó là thần đỉnh đạo binh trấn áp ban chích, nào dám để vật ấy trấn áp mình, giống như Thích Vô Niệm, đánh không lại liền bay ngược về sau.
Tốc độ của hắn có nhanh thì tốc độ Vạn Tiên Đỉnh cũng không kém, chỉ có thể không ngừng bay ziczac.
Kim Vô Dục hừ một tiếng, Vạn Pháp Thần Binh Thư tái hiện, một đám phù kim nhảy lên, nhằm phía Vạn Tiên Đỉnh, chợt nghe đinh đinh đang đang, Vạn Tiên Đỉnh bị vạn pháp tiên binh đánh, ngược lại đạo vân dao động, chấn động ngũ phương, nổi lên một vòng sáng.
Đường Kiếp biết Vạn Tiên Đỉnh không thích hợp cứng rắn đối chiến, có chút bị Vạn Pháp Thần Binh Thư khắc chế, đang muốn thu hồi thì thấy Càn Khôn kính lần nữa quét qua. Tam đại Đạo Binh va chạm, kích phát ra vô tận Đạo Niệm, ầm ầm chấn động lòng người.
Chỉ thấy núi lớn phía xa vỡ vụn, một ngọn lại một ngọn hóa thành tro tàn.
Mà ngay cả Diệp Vân Tử cùng Vân Thiên Lan hai tổ sư Địa Tiên đều lâm vào kinh hãi, không thể tưởng được bên kia có thể đánh kịch liệt như thế.
Diệp Vân Tử nhìn ánh mắt đầy thù hận của Vân Thiên Lan, lại hoàn toàn bất đắc dĩ, bởi vì hắn phát hiện, Vân Thiên Lan đã hoàn toàn chìm vào thế giới của mình.
Số mệnh 130 năm, Đại La Kim Tiên và Vô Thượng Chân Tiên, rốt cục khiến cho vị Địa Tiên này có lợi ích kinh người, tuy rằng vẫn chưa thăng tiến Chân Tiên, nhưng cũng có đột phá, bước được nửa bước vào Chân Tiên.
Dưới tình huống như vậy, Diệp Vân Tử không phải là đối thủ.
Một khắc này, hắn đột nhiên hiểu được, hôm nay chỉ sợ Thiên Thần Cung đã đến lúc diệt vong.
Cùng lúc đó, Vân Thiên Lan cũng nhíu mày, lắc đầu nói nhỏ: - Tiểu tử thối, dám tính kế ta.
Ở phía xa, Lăng Tiêu nghi ngờ nói: - Đường Kiếp, ngươi không đi Thiên Thần Cung, lại tới nơi này làm gì?
Dựa theo kế hoạch lúc đầu, hai phe đại chiến, Đường Kiếp phải nhân cơ hội đi Thiên Thần Cung cướp đi Thần Niệm Kim Thân trợ giúp lão tổ đột phá.
Nhưng hiện tại Đường Kiếp không đi Thiên Thần Cung, lại đến chiến trường đã hoàn toàn phá vỡ kế hoạch.
Đường Kiếp đã liên tục vung quyền hướng Kim Vô Dục, đồng thời trả lời: - Chưởng giáo, ngài không thấy là trước diệt Thiên Thần Cung, rồi lấy Thần Niệm Kim Thân càng tốt hơn sao?
- Cái gì? Lời vừa thốt ra, mọi người đều kinh hãi.
Có lẽ là do không phải là tử địch, phái Tẩy Nguyệt với Thiên Thần Cung vẫn không có thù hận gì quá lớn, mặc dù Thiên Thần Cung năm đó từng quy mô tấn công Thiên Bình Sơn, nhưng bởi vì bọn họ thất bại mà về, không tạo thành thương tổn gì với phái Tẩy Nguyệt, bởi vậy hận ý không sâu. Nếu không, bởi vì lo lắng Thiên Thần Cung diệt hậu là vận mệnh hỗn loạn không khống chế được, đối với tương lai khó có thể nắm chắc thì họ cũng không nguyện ý chủ động đánh vỡ cục diện bế tắc này, càng không vì vậy diệt Thiên Thần Cung.
Sở dĩ cướp đoạt Thần Niệm Kim Thân, chủ yếu vẫn là vì để Vân Tổ đột phá.
Theo bọn họ, chỉ cần Vân Tổ đột phá, phái Tẩy Nguyệt dĩ nhiên độc đại, cần gì mạo hiểm cường chiến, ngược lại chết quá nhiều, càng để người khác có cơ hội thừa dịp.
Nhưng Đường Kiếp không như vậy.
Từ lúc bắt đầu hắn hận nhất là Thiên Thần Cung, với hắn mà nói, kẻ thù số một vĩnh viễn là Thiên Thần Cung chứ không phải là Thú Luyện Môn.
Sở nguyện của hắn là tiêu diệt Thiên Thần Cung.
Phái Tẩy Nguyệt sẽ không nghĩ tới Đường Kiếp cổ động Vân Tổ tham dự trợ giúp hắn cướp đoạt Thần Niệm Kim Thân, hắn đã quyết định muốn biến trận chiến tranh đoạt thành diệt môn Thiên Thần Cung.
Thần Niệm Kim Thân?
Như lời Đường Kiếp, diệt Thiên Thần Cung, cái đồ chơi này còn không phải tự động biến thành chiến lợi phẩm, làm sao phải cố ý chém giết.
Huống chi ở trong mắt Đường Kiếp, cái gọi là đợi Vân Tổ đột phá rồi mới xưng bá quá mức bị động.
Ai biết phải nhất định là Vân Tổ đột phá?
Có thể có tổ sư môn phái khác đi trước Vân Tổ một bước?
Số mệnh quan hoài không phải duy nhất, ai mạnh hơn ai cũng không biết, nhưng Đường Kiếp biết, thiên hạ vận mệnh khẳng định không phải luôn công bằng mà luôn có mạnh có yếu. Tỷ như trong lục đại phái tác dụng mạnh nhất cũng không phải là phái Tẩy Nguyệt mà là Thiên Nhai Hải Các.
Ai có thể bảo đảm lão tổ tông Thiên Nhai Hải Các cũng sẽ không đột phá trước Vân Tổ?
Cho nên chờ đợi, không bằng trái lại, trước xưng bá cướp đoạt tài nguyên, sau trợ Vân Tổ đột phá, như thế tốt hơn!
Ít nhất theo hắn, làm như vậy càng đáng tin cậy.
Huống chi lấy tính tình của hắn, vốn cũng không tính ký thác vận mệnh vào kẻ khác.
Bởi vậy hắn ngang nhiên lập nhiều kế hoạch, trực tiếp dụ dỗ Vân Tổ và cao tầng Tẩy Nguyệt.
Đương nhiên hắn sẽ không trực tiếp tiến lên, cũng là muốn tìm giúp đỡ, xem cơ hội.
Ở trong chuyện này, Tiêu Biệt Hàn, Minh Dạ Không chính là người ủng hộ kế hoạch của hắn.
Về phần cơ hội.
Toàn diệt Thiên Thần Cung là thượng sách, cướp đi Thần Niệm Kim Thân vì trung sách, vì báo thù chiếm chút tiện nghi bước là hạ sách, mà hết thảy đều phải xem tình huống phát sinh. Lúc cơ hội tới, Đường Kiếp sẽ dứt khoát lựa chọn thượng sách, chấp hành cơ hội toàn diệt.
Hiện giờ đại chiến dâng cao, cao tầng Thiên Thần Cung nguy ở sớm tối, cho dù là Vân Thiên Lan muốn nhận thủ, Diệp Vân Tử cũng không làm.
Giờ mọi người giờ mới hiểu được kế hoạch của Đường Kiếp.
Thích Vô Niệm tức giận nói: - Hư Mộ Dương dạy ra thằng nhãi con vô sỉ, tuy nhiên chỉ bằng các ngươi cũng muốn diệt Thiên Thần Cung ta sao, còn kém xa lắm! Chúng ta rút lui, về trận phòng thủ!