Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1049: . Cường công (p2)



Tu giả không ngừng va chạm vào trận thủ hộ kích phát hào quang, mà ngay cả mười Tử Phủ hai Địa tiên quyết đấu phía xa cũng ảm đạm đi nhiều.

Ngay sau đó chỉ thấy vô số tu giả Thất Tuyệt Môn lao chạy ra ngoài, có người thực lực yếu kém mất chiến pháp bảo hộ, bị lửa đốt thành tro tàn.

Càng lúc càng có thêm nhiều tụ tập cùng một chỗ, đem tất cả lực lượng ngưng tụ lại mượn dùng cho đại trận, không ngừng tự đề thăng chiến lực, đuổi theo Quý Thanh Phong công kích Bích Tẩy Kim Hà đang điên cuồng bùng nổ.

Chỉ có điều Bích Tẩy Kim Hà trận uy năng lợi hại, mặc dù bên trong đã bị phá hư, chỗ bạc nhược chỗ đã bị hơn vạn tu giả công kích, nhưng vẫn phát huy ra uy lực vô cùng, không chỉ ngăn trở thế công mà còn không ngừng bắn ra kim quang.

Mỗi một kim quang bắn ra đều có tu giả ngã xuống, mà ngay cả một Tâm Ma hóa hồn cũng không thể ngăn cản.

Nhưng mà tu giả Thất Tuyệt Môn lại không sợ chết cường công, đây là thù hận hai môn phái giằng co đã ngàn năm, không chết không lui.

Chưởng phong, pháp thuật như dời non lấp biển lao tới đại trận, mơ hồ có thể thấy được trong Thiên thần sơn, vô số đệ tử bôn ba bận rộn, ngẫu nhiên cũng có sương khói sinh ra, có thể thấy được bên trong đó cũng có chiến đấu, đó là nội ứng hai phái đang vừa hoàn thành nhiệm vụ bừa toàn lực tự bảo vệ mình. Chỉ cần kéo được đại quân tiến vào, bọn họ sẽ thắng, nhưng cũng có nhiều người không chờ được tới đó.

Đường Kiếp và Hồng Thần Cơ không ngừng tìm kiếm chỗ suy yếu của đại trận.

Trận pháp giống như Bích Tẩy Kim Hà, muốn dùng thủ đoạn bình thường một lần đánh tan là không thể nào, nhất định phải không ngừng phát hiện vấn đề của nó, tìm được vấn đề của nó, sau đó làm nó suy yếu mới là chính đạo.

Đường Kiếp vận Thiên nhãn đến tận cùng, mỗi chỗ yếu của Bích Tẩy Kim Hà đều bị hắn tìm ra, cho dù có thay đổi gì cũng sẽ bị hắn phát hiện.

Hồng Thần Cơ thì phụ trách tập kích, hắn cũng không lấy lực cường công, mà là vận dụng nhiều thủ pháp tìm ra cách phá giải tốt nhất.

Hai người phối hợp kín kẽ không chút khe hở.

Thời khắc này Đường Kiếp lại tìm được một điểm nút, chỉ xuống dưới nói:
- Tốn vị 233!

Để tiện chỉ đường, Đường Kiếp họa Thiên thần sơn thành bàn cờ, mỗi vị trí đều có chữ và số đối ứng. Theo lời Đường Kiếp, Hồng Thần Cơ đã tìm được mục tiêu, trên một vùng thổ địa bằng phẳng giữa núi, chỉ có một tảng đá lớn màu xanh.

Nhãn lực hắn mặc dù không theo kịp Đường Kiếp, nhưng kinh nghiệm trận đạo phong phú, vừa nhìn là biết tảng đá kia chỉ là ngụy trang, dưới tảng đá mới là điểm nút mấu chốt. Hắn cười dài bắn chỉ vào điểm nút kia.

Một đạo Kim Hà dựng lên, chắn lại chỉ phong.

Phản ứng này ý nghĩa đây đúng là một chỗ trọng yếu.

Ngay sau đó Chu Phu Tử đã tế lên một tấm phù.

Phù kia hóa thành một đạo hỏa quang bay ra, nghênh hướng Kim Hà làm nó mờ nhạt đi, Đường Kiếp nhìn xem cũng hơi ngạc nhiên, chỉ thấy Chu Phu Tử lộ vẻ đau lòng. Thứ phù này còn có thể chống được một kích của Tử Phủ.

Đầu ngón tay của Hồng Thần Cơ đã chỉ vào chỗ lần trước, chỉ thấy mây đen tản ra, chợt nghe rắc kêu vang, điểm nút đã bị phá huỷ.

Đường Kiếp thán phục nói:
- Thần cơ Thượng nhân thủ pháp huyền bí, Đường Kiếp khâm phục.

Cần biết này đại trận thủ hộ điểm nút nghiêm mật, bản thân cũng không dễ phá hủy. Nhìn như Hồng Thần Cơ chỉ thoải mái ra một chỉ, kỳ thật ẩn chứa trong đó là kinh nghiệm và lực lượng của một vị đại tông sư trận đạo mới có hiệu quả này. Mà nếu tấn công thất bại, điểm nút sẽ tăng mạnh phòng ngự, muốn phá hủy sẽ rất khó.

Hồng Thần Cơ nói:
- Tiêu Dao Thiên Tôn tuệ nhãn vô song, Hồng Thần Cơ ta cũng khâm phục vô cùng.

- Các ngươi đừng ngừng lại, mau mau cố gắng hủy trận này thì mới có thể xông vào giết thống khoái.

Vừa lúc Đường Kiếp tìm thêm một vị trí.

Lỗ Tửu Tiên ngậm một ngụm rượu lớn phun ra ngoài.

Lại có Kim Hà đột kích, lần này là Thiết Luyện giơ tay lên, mười ba hàn quang đoản kiếm bay ra, cũng chặn một kích của Kim Hà, chỉ có điều trong mười ba đoản kiếm đã có một thanh đã hơi gấp khúc, khiến cho vị khí đạo đại tông sư buồn bã.

Có lần ngăn cản này, Lỗ Tiên Tửu đã dừng ở điểm nút lên, tiếp theo Chu Phu Tử dùng một tấm hỏa phù, vừa lúc kết hợp với rượu kia thành đại hỏa, trực tiếp phá hủy điểm nút.

Lỗ Tửu Tiên thở dài:
- Đáng tiếc cho rượu ngon của lão tử.

Rượu này do hắn thu thập vô số linh dược ủ thành, luận giá trị không kém chu phu tử phù, thiết luyện kiếm, thời khắc này phun ra từng ngụm, mặt cũng trắng bệch.

Trên Thiên Thần Sơn, một hồi đại chiến long trời lở đất cứ như vậy triển khai.

Lần lượt từng tu giả ngã xuống, lần lượt từng điểm nút bị phá hủy.

Trên Thiên Thần Sơn, huyết chiến mấy ngày liền!

Biến hóa mãnh liệt đến từ Thiên thần sơn đương nhiên không thể gạt được mấy người đang ác chiến trên không trung, nhưng vào thời khắc này, bọn họ cũng đang khó bảo toàn bản thân.

Chiến Vô Thương vừa chết, tình thế lập tức nghịch chuyển. Tuy rằng Huyền Nguyệt bị thương nặng không thể tham chiến, nhưng lực lượng của Đường Kiếp cũng không thể bỏ qua.

Sau khi hăng tiến thân thể tiên linh, thân thể của Đường Kiếp đã xảy ra biến hóa cực lớn, một chút tiên linh nguyên khí kia đã cải biến Đường Kiếp, khiến khí huyết chuyển biến thành tinh thuần hùng hậu, càng mơ hồ có vô số huyền ảo linh hối trong đó.

Nếu nói nguyên cớ, bản thể Đường Kiếp giờ giống như yêu thú, có máu tươi của mình. Mỗi một giọt máu huyết đều ẩn chứa nguyên lực tiên linh, có vô tận lực lượng dư thừa càng khiến Đường Kiếp trong lúc mấu chốt có thêm thủ đoạn.

Lúc này chỉ thấy cánh tay Đường Kiếp chấn động, Đế Nhận lóe sáng kim quang chỉ vào khoảng không, đâm vào cây trâm cài hỏa phượng của Hồ Tuyết Hoa.

Binh Tự Quyết là quân bài hắn vẫn giấu kín chưa lật ở Tê Hà Giới, lúc trước đâm thủng Thiên Thần Giáp cũng chỉ thể hiện Đế Nhận sắc bén chứ chưa phải ý nghĩa của binh đạo, cho nên Hồ Tuyết Hoa cũng không để ý.

Ngược lại là Thích Vô Niệm cảm nhận được điều gì, kêu lên:
- Hồ lão cẩn thận!

Hồ Tuyết Hoa còn chưa kịp trở tay, chỉ thấy Đế Nhận đã điểm lên trâm cài hỏa phượng.

Nữ nhân này bĩu môi, cây trâm này do tinh phách hỏa phượng biến thành, cho dù bị ngươi chém thành ngàn vạn lần cũng có thể dục hỏa trùng sinh, trong lòng cũng không để ý.

Không ngờ ngay sau đó chợt nghe hỏa phượng thất thanh gào thét, giống như gặp chuyện gì đó vô cùng thống khổ, ngọn lửa đột nhiên cuốn trở về, thân thể co rút biến lại thành hình trâm cài, rồi trâm cài đột nhiên bừng sáng, kịch liệt lay động mới dần dần bình phục lại.

- Đã có chuyện gì?
Hồ Tuyết Hoa kinh ngạc không hiểu.

Đường Kiếp thì bĩu môi:
- Quả nhiên vẫn kém một chút sao?

Hắn đã cố ý buông tha cho Đạo Binh không đi tiến công, mà chỉ dùng Binh Tự Quyết đi hủy hoại, không ngờ hỏa phượng lại có khả năng hộ chủ, bảo vệ trâm cài tóc không vỡ. Nhưng nhìn biểu hiện, Đường Kiếp cũng nhận thấy vật ấy tự bảo vệ mình rất miễn cưỡng, ý nghĩa khoảng cách tới mức có thể đánh vỡ tan không xa.

Hiểu ra rồi, Đường Kiếp lơ đễnh cười nói:
- Kính xin sơn lão bám lấy lão bà này giúp ta, ta đến đối phó thần trân.

- Được.
Băng sơn đồng tử lớn tiếng đáp.

Hắn mặc dù không biết Đường Kiếp dùng thủ đoạn gì, nhưng cũng có chút hiểu biết về uy năng trâm cài hỏa phượng, Đường Kiếp có thể giúp đỡ hắn giải quyết cái này thần vật này, hắn chẳng cần kiêng sợ Hồ Tuyết Hoa nữa. Theo tiếng hô ứng, băng sơn toàn lực vung quyền tới Hồ Tuyết hoa. Hắn rõ ràng là pháp tu, nhưng phong cách chiến đấu lại giống Thể Tu, cứ như vậy từng quyền đập xuống, thế sấm sét như vậy, Hồ Tuyết Hoa ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao còn tâm lo lắng cho thần vật.

Đường Kiếp cười ha hả một tiếng, đâm thêm một kiếm tới trâm cài hỏa phượng.

Một kích không thành, ta thêm mấy kích nữa nữa, không tin ngươi vẫn có thể ngăn trở.

Lại là một kiếm đâm ra, trâm cài xung động, hỏa phượng gào thét, lộ ra tiếng khóc thống khổ tuyệt vọng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com