Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1052: . Trường sinh kiếm + Chương 789: Lạc nhật nỗ xạ tiên xa (p1)



- Tiên linh lực, diệu hóa vạn thiên.
Đường Kiếp nói. Sau khi tu thành tiên linh thân thể, tiên linh nguyên lực liền biến thành quân bài chưa lật lớn nhất của hắn, mặc dù lấy thân Thể Tu cũng có thể sử dụng thần thông thuật pháp, vô tận ảo diệu. Vừa rồi đạo của Hàn Vô Tâm là bị tiên linh nguyên lực ngăn cản. Có thể ngăn đạo lực xâm nhập, có thể thấy tiên linh nguyên lực rất mạnh, đáng tiếc nhất sau khi ngăn cản đã tiêu hao không ít. Đường Kiếp vất vả trăm năm được chút nguyên lực nhưng lại bị tiêu hao mất một phần ba, quả nhiên đau lòng vô cùng. Chút tiên linh nguyên lực còn dư lại đã bị hắn thúc giục thi triển trường sinh kiếm. Lúc đáp lời Cửu Hoa, Đường Kiếp nói:
- Sư thúc vì cứu ta không tiếc bản thân, vẫn nên an dưỡng đi, về phần Hàn Vô Tâm, để ta đối phó là được.

Nói xong kiếm quang tái khởi, đâm một kiếm tới Hàn Vô Tâm.

Hàn Vô Tâm bất đắc dĩ vung kiếm, hắn còn muốn thi triển hàm sa sạ ảnh, nhưng Đường Kiếp căn bản không cho hắn cơ hội, kiếm quang liên miên không dứt.

Trường sinh kiếm một khi triển khai, tựa như trường giang cuồn cuộn không thôi, liên miên không dứt, làm Hàn Vô Tâm liên tục bại lui.

Đường Kiếp thuận buồm xuôi gió, chỉ cảm thấy ảo diệu vô cùng, so với thần thông của phái Tẩy Nguyệt không biết mạnh hơn bao nhiêu lần. Hiếm có là môn thần thông này hợp với Thể Tu. Dùng nguyên linh lực ngự sử, hoàn toàn có thể phát huy ra đặc điểm của thần thông.

Hàn Vô Tâm hoàn toàn không ngờ Đường Kiếp dùng kiếm cũng sắc bén và trí mạng như thế.

Kiếm hoa thành đóa, như bạch liên đoạt mệnh nở rộ trước mắt Hàn Vô Tâm.

Vốn lấy thực lực hóa thần của Hàn Vô Tâm thì có thể đối phó với Đường Kiếp mới có chút thành tựu về tiên linh thân thể. Nhưng sau khi thúc giục đạo lực giết người không có kết quả, thực lực của hắn không chỉ suy yếu, mà uy thế của trường sinh kiếm lại đáng sợ ngoài dự liệu.

Kiếm quang mang theo vô số ảo diệu, mỗi chiêu thức như mang theo sao băng lưu chuyển làm Hàn Vô Tâm run như cầy sấy, cũng làm cho Đường Kiếp kinh ngạc không hiểu.

Thân là Thể Tu, vấn đề Đường Kiếp vấn đề lớn nhất chính là khó có chiêu thức có thể chân chính phát huy chiến kỹ của Thể Tu, cho đến tận lúc này cũng chỉ có Diệt Ma Quyền.

Nhưng Diệt Ma Quyền quá nhiều điểm yếu, tuy rằng Đường Kiếp ở Thiên Hỏa Tháp khi cũng từng sưu tập và học qua một ít chiến kỹ của Thể Tu, nhưng hết thảy đều là thô lậu, không có một môn chiến kỹ nào có thể phát huy thực lực của hắn, thậm chí rất nhiều thời điểm hắn chỉ có thể cậy mạnh tác chiến.

Điểm này so với Cầu Long Ma Thể Kim Cương Chiến Ý của Vương Tuyệt Diệt cách nhau xa, đây cũng là lý do lúc trước hắn bị Vương Tuyệt Diệt áp chế.

Đến khi lần đầu tiên ngự sử trường sinh kiếm, Đường Kiếp mới phát hiện trường sinh kiếm quá phù hợp, có thể bù chính mình khuyết thiếu của mình. Dùng nguyên linh lực vận dụng, khiến lực lượng của bản thể thông qua kiếm pháp phát huy, uy năng trường sinh kiếm bổ sung chỗ thiếu hụt của Thể Tu khi biến hóa.

Lúc này trường sinh kiếm tận tình triển khai, chỉ thấy kiếm quang như nước, nhưng mỗi một đạo kiếm quang đều tràn ngập năng lượng.

Đó là khi tu vi đạt tới tiên linh thân thể, lại thông qua kiếm quang mềm dẻo mới có thể phát huy được, tuy rằng thiếu chút ngạo khí thiên hạ, nhưng có tác dụng mê hoặc đối thủ.

Dao nữ!

Trong đầu của Đường Kiếp bỗng dưng nghĩ tới điều này.

Trong lúc đó hắn đã hiểu ra.
Trường sinh kiếm phát hiện ở mảnh vỡ Vương đình, cũng ở ngay chỗ pho tượng dao nữ kia.

Nói cách khác, môn thần thông này rất có thể do dao nữ Cơ Dao Tiên phát minh. Nàng và Binh Chủ tình đầu ý hợp, vì hắn, nghiên cứu một môn thần thông thích hợp Thể Tu, thế nên khó trách môn thần thông này phù hợp như thế.

Trong lòng hiểu ra, kiếm trong tay cũng càng thêm linh hoạt, sắc bén.

Xoát!

Một đạo kiếm quang xẹt qua.

Hàn Vô Tâm lần này không thể ngăn cản.

Kiếm quang xẹt qua thân thể của hắn, nhìn như ôn nhu nhưng lại mang theo năng lượng hủy diệt, nháy mắt đã đánh nửa người Hàn Vô Tâm thành phấn vụn.

Tuy rằng Hàn Vô Tâm độn thuật vô song, nhưng năng lực khôi phục không coi là hùng mạnh, chỉ cần một kích đã gần như lấy đi nửa cái mạng của hắn. Thần hồn trong trán chợt lóe lên, đúng là thần hồn của Hàn Vô Tâm, không ngờ đang cầm một lưỡi dao sắc bén đâm tới Đường Kiếp, đồng thời còn hô to:
- Chết đi!

Hóa làm một đạo ánh sáng, kình xạ Đường Kiếp.

Đây là một kích toàn lực của hắn, nhưng ngay lúc thần hồn lao tới, một đạo lục quang vừa lúc ngăn trở, đúng là mệnh xà của Cửu Hoa. Mệnh xà hung hăng đâm vào thần hồn, khiến thần hồn nhanh chóng khô héo.

- Cửu Hoa!
Hàn Vô Tâm thê thanh kêu lên.

Cửu Hoa Chân Quân cười ha hả:
- Đa tạ.

Cánh tay vung lên, mệnh xà trở về đâm vào ngực Cửu Hoa ngực, năng lượng sinh mệnh rót vào bản thân, lúc trước vì cứu Đường Kiếp mà tiêu hao giờ đã được bổ sung lại.

Đồng thời kiếm trong tay Đường Kiếp vung lên, vô tận kiếm quang đánh thẳng vào Hàn Vô Tâm.

Đánh hắn thành bột mịn.

Thiên thần sơn.

Một hồi đại chiến vẫn đang hừng hực khí thế.

Phía tiến công cố nhiên là thế công dào dạt, uy giết ngàn dặm, phía phòng ngự dựa vào địa thế hiểm yếu cố thủ, kết trận tự bảo vệ mình.

Trong đại trận thỉnh thoảng có phi kiếm, bảo quang bay ra, bắn tới khắp nơi —— thiết kế đại trận của Thiên Thần Cung chính là tấn công được ra ngoài, đương nhiên sẽ không cản trở công kích nhà mình.

Tuy nhiên Thất Tuyệt Môn cũng không phải không có chuẩn bị, ngoại trừ có đệ tử phụ trách công kích, cũng có người phụ trách phòng ngự. Phần lớn tu giả ở Thiên thần sơn kết thành quân trận, trong tay cầm gương đồng hai mặt. Gương đồng là pháp bảo của Thất Tuyệt Môn, một mình sử dụng uy lực bình thường, nhưng kết hợp vận dụng lại có thể phát huy ra uy lực vô cùng.

Bị hàng trăm hàng ngàn tu giả cầm trong tay kết hợp lại một chỗ, tất cả gương đồng cùng chiếu tới, ở trên không trung kết thành một quang trận.

Quang trận trên không trung như trường thành ngăn cản công kích từ trong Thiên thần sơn, khiến thương vong của Thất Tuyệt Môn được giảm bớt.

Tuy nhiên thủ đoạn tiên gia tuy nhiều hơn phàm nhân nhưng bản chất không sai biệt lắm, cũng có công có thủ, có thi triển thủ đoạn….

Lúc Thất Tuyệt Môn thi triển ra quang trận, Thiên Thần Cung đẩy tới một loại xe tự chế.

Xe kia to như xe ngựa, có hai con phong hống kéo, thân xe có Xà Tử Lân Phong Điện Giao như sợi dây thừng quấn trên xe, phát ra tiếng thống khổ rên rỉ, toàn thân còn đùng đùng sấm sét điện mang. Thân xe bốn phía khắc đầy trận vân, ở giữa có một cây tiễn đen thô to, đầu tiễn là kim long, đuôi tiễn dùng một loại lông yêu cầm chế tác thành, mũi tên thân thon dài mà tràn ngập khí tức giết chóc, đó là Sát lục đạo, có thể cho thấy sự khủng bố của tên nỏ.

Nỏ này tên Lạc Nhật Nỗ, xe tên Xạ Tiên Xa.

Thiên Thần Cung đẩy tới tổng cộng bốn xe, mỗi xe ba nỏ.

Mười hai cái nỏ thời khắc này đang hướng tới quang kính trận.

Làm thứ nhất bắn ra, toàn bộ bình nguyên ngàn dặm tối sầm lại.

Tên nỏ đánh vào quang trận như trường mâu đâm vào đống lửa, pháo hoa tung tóe.

Ánh sáng sặc sỡ lan tràn không trung, lại lần nữa thổi quét đại địa, tuy rằng hào quang hôm nay đã đủ nhiều, nhưng sự bùng nổ vẫn làm người ta hoa mắt.

Lạc Nhật Nỗ khiến quang kính không gì phá nổi rốt cục hiện ra một vết nứt.

Loạt thứ hai, thứ ba, thứ tư lần lượt bắn lên.

Theo đó là tiếng trời rung đất chuyển, người nghe đinh tai nhức óc, ánh sáng chói lóa làm người ta muốn mù mất.

Sau loạt va chạm, quang kính trận thêm nhiều vết nứt như mạng nhện dầy đặc.

Lần thứ sáu va chạm, quang kính trận rốt cục bộc phát tiếng vỡ vụn như trời long đất lở.

Hơn 7600 mặt gương đồng thời vỡ tan.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com