Thân ảnh của Tiêu Biệt Hàn hiện ra trước dãy núi, cầm kiếm đứng thẳng, hỏi: - Đường Kiếp, vẫn có khả năng tiếp tục chiến đấu chứ?
Đường Kiếp cắn răng muốn đứng lên, vừa mới đứng dậy chỉ thấy một đạo kiếm quang lại lần nữa từ phía trên đánh xuống.
Tiêu Biệt Hàn ra tay không chút lưu tình, một kiếm này gần như chém nát cả người hắn rồi.
Nếu không phải hắn đã thăng tiến Hóa Thần, có thể điều động năng lượng ở một trình độ nhất định để điều chỉnh thân thể, chỉ sợ một kiếm này có lẽ thật sự đưa hắn tới tây thiên luôn.
Quỳ một chân trên đất, Đường Kiếp há miệng hộc ra một ngụm máu to.
Phần thưởng khi hắn tấn công thành công, chính là Tiêu Biệt Hàn vô tình cho hắn một đòn phủ đầu đau, khiến hắn hiểu bản thân kiêu ngạo quá sớm.
- Hai năm. Tiêu Biệt Hàn kéo dài âm thanh nói: - Ngươi còn có hai năm thời gian củng cố cảnh giới, tăng thực lực lên. Chỉ cần ngươi có thể chống đỡ được Tinh quang tru tuyệt của ta, như vậy cũng có thể đi đánh với Linh Lung một trận. Đến lúc đó ngay cả không thắng, cũng có thể tự bảo vệ mình, cùng lắm thì thua nhưng chưa hẳn sẽ chết. Nhưng nếu ngươi ngay cả Tinh quang tru tuyệt đều không chống đỡ nổi, trận chiến này vẫn là không cần tham gia thì tốt hơn. Linh Lung chỉ cần dùng một cái đầu ngón tay là có thể nghiền chết ngươi, dựa vào hận ý của bà ta với ngươi, và sự kiêng kị đối với Tẩy Nguyệt phái chúng ta, ta tin tưởng nếu có thể giết ngươi bà ta tuyệt sẽ không bỏ qua.
Tinh quang tru tuyệt...
Nghe được tên này, Đường Kiếp cũng thở dài.
Đây là một trong những sát chiêu lớn nhất trong tay Tiêu Biệt Hàn, cho dù là ngày đó đối phó Mạnh Quan Sơn Đô cũng không sử dụng tới, nhưng vào hôm nay lại dùng để đối phó Đường Kiếp.
Khi gã sử xuất Tinh quang tru tuyệt, toàn bộ không trung đều tràn ngập kiếm quang của Tiêu Biệt Hàn.
Mỗi một điểm kiếm quang liền giống một vì sao, xoay quanh, xuyên qua hết thảy, dường như toàn bộ vũ trụ đều bị một kiếm này xoắn thành một hắc động lớn, cắn nuốt vô số năng lượng.
Đây là lần đầu tiên Đường Kiếp nhìn thấy sự khủng bố của Tiêu Biệt Hàn khủng bố, lần đầu tiên nhìn thấy thủ đoạn mạnh mẽ nhất của Tiêu Biệt Hàn, thế cho nên Đường Kiếp kinh ngạc, thần thông tại sao có thể có uy lực lớn như vậy, không hề kém hơn so với đạo pháp, kinh ngạc tới mức ngay cả Vạn Cổ Trọng Lâu đều không ngăn cản được.
Lúc đó, Đường Kiếp điều động tất cả thủ đoạn của chính mình, Vạn Cổ Trọng Lâu, tiên linh hộ thể, Kim Thân che chở, vòng bảo hộ chân cương, thậm chí ngay cả chiến giáp Vân mẫu tinh kim đều đem ra dùng hết, khó khăn lắm mới ngăn trở được công kích đáng sợ nàyy.
Nhưng mà lực lượng kia vẫn mãnh liệt như cũ đả thương nặng hắn, khiến hắn hoàn toàn không còn sức lực tái chiến.
Một kiếm này chém xuống, có thể khiến bất cứ hào quang nào đều phải ảm đạm thất sắc.
Mà đây vẫn mới chỉ là ba phần sức mạnh của Tinh quang tru tuyệt mà thôi.
Cũng là một kiếm này, khiến Đường Kiếp hiểu được cái gì gọi là Thiên kiếm Thần Quân.
Mắt thấy Đường Kiếp bái phục, Tiêu Biệt Hàn thu hồi Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm, ném nó vào trong không trung, kiếm kia hóa thành đỉnh núi hạ xuống.
Lúc này gã mới chắp tay sau lưng rời đi.
Tiêu Biệt Hàn vừa rời đi, Lăng Tiêu đã tới.
- Sư tôn, đệ tử vô năng, bị sư thúc đánh bại dễ dàng. Đường Kiếp thở dài nói.
Lăng Tiêu cũng lơ đễnh nói: - Ngươi nếu có thể thắng gã, ta ngược lại mới thấy kỳ quái xem thế gian này còn có ... thiên lý hay không nữa.
Nói xong trên mặt Lăng Tiêu lộ ra nụ cười mỉm, ông tiếp tục nói: - Kỳ thật ngươi sở dĩ thất bại, ngoại trừ việc ngươi vừa mới nhập Hóa Thần, căn cơ không vững ra, còn có một nguyên nhân trọng yếu chính là giống như Biệt Hàn nói, tăng trưởng của Thể Tu quá chậm, không thể giống như quá khứ trở thành ngươi có khả năng chốn đỡ hùng mạnh. Ngươi không phải đã nói, Ly Kinh phải đầu tư rất lớn, có thể dùng số lượng bù chất lượng sao? Chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, là có thể bù lại thời gian hạn hẹp?
- Vâng, nhưng hao phí tài nguyên tiên linh thân thể rất nhiều, hơn nữa cũng không phải là tài nguyên bình thường có thể bù lại. Cho dù là lấy số lượng bù chất lượng, cũng cần ít nhất là linh thảo mấy trăm năm tuổi trở lên, vả lại số lượng cần dùng cực lớn, mặc dù đệ tử có mậu dịch lưỡng giới mang đến nhiều của cải, nhưng cũng không thể đồng thời đủ để tấn công Hóa Thần và nâng cao tiên linh thân thể. Đường Kiếp bất đắc dĩ trả lời.
- Dựa vào ngươi tự mình đương nhiên không đủ, như vậy Tẩy Nguyệt phái muốn nâng phái lực, dùng tài nguyên của cả Văn Tâm, bất kể phí tổn, không tiếc giá phải trả lời mà nói... có đủ hay không?
Đường Kiếp nghe vậy chấn động: - Sư tôn!
Lăng Tiêu chắp tay phía sau: - Đường Kiếp, ngươi đã tạo ra rất nhiều kỳ tích, nhưng ngươi nhất định chỉ có một mình, chỉ trông chờ vào chính bản thân ngươi, kỳ tích chung quy là có hạn đấy. Lúc này đây hãy để cho Tẩy Nguyệt hái trở thành chỗ dựa cho ngươi tạo ra kỳ tích huy hoàng hơn nữa.
Sức mạnh môn phái, dốc toàn lực trợ giúp!
Còn có cái gì so với việc này khiến người ta phấn chấn hơn chứ?
Đường Kiếp nghe xong không khắc chế được kích động.
Phải biết rằng điều này cũng không phải đơn giản như khiến các đệ tử đi bắt yêu thú như trước kia, mà đó là nhiệm vụ tự do, không phải mỗi người đều đi làm, cho dù là làm đa phần đều là đệ tử cấp thấp, tiêu hao cũng đa phần là tài nguyên bên ngoài.
Hiện tại theo lời Lăng Tiêu nói, chính là cả môn phái tất cả mọi người đều phục vụ cho Đường Kiếp, hơn nữa xuất phát từ việc tìm kiếm tài nguyên, không phải là từ bên ngoài tìm về, mà là tài nguyên của Tẩy Nguyệt ngàn năm nay tích lũy được, toàn bộ đều dùng trên người của Đường Kiếp.
Tích lũy qua ngàn năm của một đại phái, trên cơ bản không hề giữ lại toàn bộ giao cho Đường Kiếp, là chân chính không vì Đường Kiếp, mà vét sạch vốn liếng của mình.
Chính vì nguyên nhân này, nên khi nghe Lăng Tiêu nói như thế, Đường Kiếp cũng chấn kinh.
Lăng Tiêu chỉ khẽ mỉm cười: - Ngươi cũng chớ quá kích động, sư thúc đã nói cho ta biết, không ngoài năm năm, y tất đột phá. Mà hết thảy điều này, đều là bởi vì ngươi. Ngày Tẩy Nguyệt ta quật khởi, đặt ở trên người sư thúc, tương lai sẽ phải rơi trên người ngươi. Nay đại hưng, minh có kế thừa, thiên hạ còn có điều gì tốt chuyện so với điều này chứ. Lăng Tiêu ta có đồ đệ như thế, có thể Tẩy Nguyệt phái trong tay ta có thể hưng thịnh phát triển, là đã không làm thất vọng liệt vị sư tổ của Tẩy Nguyệt, trong lòng không thẹn, đã có thể thỏa mãn.
Những lời này, cũng là ám chỉ tương lai Tẩy Nguyệt phái định trước sẽ do Đường Kiếp chủ quản.
- Sư tôn! Đường Kiếp quỳ trên mặt đất, một câu đều nói không nên lời.
Lăng Tiêu chỉ là mỉm cười phất tay: - Tốt lắm, tốt lắm, cũng không phải sinh ly tử biệt, chẳng qua là phó thác trọng trách cho ngươi, tại sao hai mắt đẫm lệ như vậy chứ. Ngươi dầu gì cũng là một thế hệ Thiên Tôn, tương lai là lãnh tụ Tẩy Nguyệt phái, cũng phải chú ý hình tượng chứ.