Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1105: Từ biệt (p1)



- Sau khi phá công sẽ như thế nào?
Đường Kiếp vội hỏi.

- Vấn đề sau khi phá công cũng không lớn, thực lực tu luyện vẫn được giữ lại, chẳng qua nếu muốn ở trên cơ sở này tinh tiến tiếp lại rất khó khăn.
Lão Long trả lời.

Nghe được chẳng qua là khó tinh tiến, Đường Kiếp nhẹ nhàng thở ra:
- Chỉ như thế thôi à?

Lão Long thở dài:
- Còn có chính là sẽ gặp phải một ít cắn trả của từng lực lượng.

- Từng lực lượng cắn trả?
Đường Kiếp khó hiểu.

Lão Long nói:
- Ngọc Nữ Băng Tâm quyết là tôi luyện tinh thần, ý chí kiên định, tự đối kháng nhất là các loại pháp môn ảo thuật, độc công và ma công. Một khi tu luyện thành công có thể nói là trừ tà bất xâm. Cũng vì thế, người tu luyện Ngọc Nữ Băng tâm quyết không chỉ không sợ tà ma ngoại đạo mà ngược lại còn thường dùng cái này làm ma luyện. Năm đó Cơ Dao Tiên tu luyện tới công này liền gặp rất nhiều nguy hiểm, độc, ác, tuyệt địa, ma, trải qua vô số tuyệt địa phàm trần mà không bị nhuộm, được xưng là Thanh Liên, ra khỏi nước bùn mà không vấy đen được gọi là Liên Nữ.

Nghe nói như thế, sắc mặt của Đường Kiếp đã có chút thay đổi.

Hắn đột nhiên nhớ tới Băng Hoàng cũng tu luyện công này, còn có trong ma huyệt trào ra ma khí vô tận kia.

Một ý niệm không tốt từ trong đáy lòng dâng lên.

Đường Kiếp nói:
- Ngươi đừng nói với ta là sau khi phá công sẽ bị ma khí cắn trả?

Lão Long hừ lạnh nói:
- Đâu chỉ có thể. Mà khí bình thường cắn trả bất quá chỉ làm người ta nếm chút khổ sở, nhẹ thì công lực bị hao tổn, nặng thì tính mạng gặp nguy hiểm. Ngọc Nữ Băng Tâm quyết lại đáng sợ hơn thế, bởi vì hàng năm tu luyện trong hoàn cảnh ma khí, kỳ thật trên người đã sớm lây dính số lượng lớn tà ma uế khí. Nếu Ngọc Nữ Băng Tâm quyết chưa phá, ma khí không thể gây ảnh hưởng tới người tu hành, ngược lại có thể xúc tiến đối phương ma luyện. Chỉ khi nào bị phá sẽ khiến phòng ngự không còn, ma khí sẽ lập tức công tâm, trong nháy mắt xâm chiếm thể xác và tinh thần một người, khiến cho nhập ma, rơi vào ma đạo! Cơ Dao Tiên năm đó chính là vì thế mà nhập ma.

Ầm!

Đường Kiếp chỉ cảm thấy đầu óc mình muốn nổ tung.

Rơi vào ma đạo!

Một khắc này hắn hoàn toàn hiểu rõ.

- Băng Hoàng…
Đường Kiếp thốt ra.

Nghe một tiếng gọi này, lão Long giống như ý thức được cái gì:
- Tiểu tử, ngươi đừng nói cho ta là ngươi có bằng hữu tu luyện Ngọc Nữ Băng Tâm quyết?

Đường Kiếp vô lực gật gật đầu.

Nếu Cơ Dao Tiên không phải “sư nương” của hắn, hắn sẽ không để Băng Hoàng tu luyện pháp môn mà Cơ Dao Tiên đưa.

Nhưng sau khi chính mình lấy được An Phủ Dưỡng Thần Kinh, Đường Kiếp đã không tự chủ có thêm vài phần tín nhiệm đối với Cơ Dao Tiên.

Loại tín nhiệm này đến từ Binh Chủ, đến từ thân phận sư nương, thế cho nên mặc dù hắn có cẩn thận thế nào vẫn đều bị tính kế.

Giờ khắc này, trong lòng Đường Kiếp đã vô cùng hối hận.

Lão Long khẩn trương:
- Mau bảo nàng dừng lại, thoát ly ma khỉ, lấy nước Binh Hải Thanh tuyền rửa sạch bản thân, lại dùng ba vị Chân Dương hỏa nung nướng, cứ lặp lại như thế trong chín chín tám mươi mốt ngày, có thể tiêu trừ ma khí trong cơ thể. Dù vậy cũng chớ kích thích nàng, cẩn thận phá công!

- Đã chậm rồi!
Đường Kiếp từ từ thở dài một tiếng.

- Ngươi nói cái gì?
Lão Long và Vân Thiên Lan cùng run rẩy.

Ngữ khí của Đường Kiếp trầm trọng:
- Cách đây không lâu, khi ta ở Thanh Nguyệt Giới, Băng Hoàng đã tỏ tình với ta nhưng ta đã cự tuyệt, mà nàng lại tu luyện Ngọc Nữ Băng Tâm quyết.

Lão Long và Vân Thiên Lan dùng chấn trụ.

Đường Kiếp chậm rãi đứng lên:
- Hiện giờ đã qua hơn mười ngày, có chuyện gì cũng đã chậm. Nếu không có gì ngoài ý thì nàng đã nhập ma, nàng đã thành ma liền cứu Cơ Dao Tiên, giờ khắc này sợ là Cơ Dao Tiên đã thoát khốn.

- Ôi!
Vân Thiên Lan phát ra tiếng thở dài thật mạnh.

Ma đạo cự nghiệt như thế một khi thoát khốn, đúng là đả kích rất lớn đối với Thanh Vân Giới. Chỉ một mình nàng cũng có thể hủy diệt toàn bộ Thanh Vân Giới.

Nghĩ tới đây, sắc mặt của Vân Thiên Lan và lão Long đều thay đổi.

Ai có thể nghĩ đến Cơ Dao Tiên sẽ giảo hoạt như thế, không ngờ lại giả mạo Cửu Thiên Ngọc Nữ, hèn gì nàng lại có nhiều việc không rõ đối với Binh Chủ, bởi vì nàng căn bản không phải là ngọc nữ.

Đường Kiếp cũng căm hận chính mình quá sơ sót.

Hắn lẩm bẩm nói:
- Là sai lầm lớn do ta tạo ra,

Vân Thiên Lan thấy thần sắc của hắn không ổn, vội khuyên nhủ:
- Kiếp nhi đừng tự trách như thế, đều do Cơ Dao Tiên kia quá mức giảo hoạt, nàng ẩn nhẫn tính kế hai trăm năm, rốt cục vì đợi một ngày này. Chỉ có suốt ngày làm kẻ trộm chứ đâu có ngươi nào suốt ngày đề phòng cướp chứ.

- Nhưng chung quy cũng do ta.
Đường Kiếp trả lời.

Hối hận trong lòng đã ngưng tụ thành một cỗ bồi hồi mênh mông không tan.

Chưa bao giờ Đường Kiếp lại căm hận chính mình như lúc này.

Hắn có thể đê tiện, có thể vô sỉ, thậm chí có thể lòng lang dạ sói, nhưng hắn vẫn còn có ranh giới cuối cùng và nguyên tắc.

Mà ma thì không có ranh giới cuối cùng, không có nguyên tắc.

Bọn họ chính là ác, là đối lập với thiện, là ngọn nguồn tội ác.

Một ma đầu Đại La Kim Tiên có thể tạo thành thương tổn to lớn với thê giới, căn bản không thể tưởng tượng nổi, có thể cả đời hắn cũng không thể nào đền bù lại được.

Nghĩ tới đây, Đường Kiếp lại không tự trách nữa.

Hiện giờ Đường Kiếp không giống trước kia, sau khi trở thành Tử Phủ, ánh mắt không còn thiển cận. Đang ở chỗ cao, ngay tiếp theo sẽ có trách nhiệm đối với thế giới này.

Khi thấy vì mình mà khiến thế giới gặp nguy hiểm, Đường Kiếp cảm thấy bản thân cần phải xoay chuyển tất cả.

Một khắc này, hắn đột nhiên quyết định.

Hắn ngẩng đầu, nói ra từng chữ một:
- Ta muốn đi Thanh Vân Giới!

Mặc dù biết chuyến đi này muôn trùng nguy hiểm, nhưng Đường Kiếp vẫn quyết định phải đi.

Không vì cái gì khác, có một số việc chỉ có tận mắt nhìn thấy mới có thể yên tâm.

Nếu Cơ Dao Tiên thật sự thoát khỏi vây khốn, như vậy điều thứ nhất Đường Kiếp cần phải làm là thừa dịp Cơ Dao Tiên còn không qua được bên này liền hủy diệt trận Truyền Tống, nếu không hắn không biết Cơ Dao Tiên còn có thể nghĩ ra biện pháp dì để giải quyết vấn đề của trận Truyền Tống. Một khi để nàng tiến vào Tê Hà Giới, không thể nghi ngờ chính là tai họa ngập đầu của Tê Hà Giới.

Vân Thiên Lan tất nhiên phản đối kế hoạch này.

Bất kể như thế nào hắn cũng không thể ngồi nhìn Đường Kiếp làm loại chuyện chịu chết này.

Tuy nhiên Đường Kiếp đã quyết định chính mình phải đi.

Hắn nói:
- Trận Truyền Tống nối thẳng Bí Cảnh, ta không hy vọng tiết lộ chỗ của Bí Cảnh ra ngoài.

Vân Thiên Lan tức giận tới mức dựng râu trừng mắt:
- Tiểu tử ngươi tưởng ta già nên hồ đồ rồi sao? Thời điểm đánh cuộc với Linh Lung ngươi cũng dám lấy Bí Cảnh ra đánh cuộc, hiện tại lại nói không muốn tiết lộ? Ngươi chính là biện minh mà thôi!

- Vâng, ta chính là muốn biện minh cho mình. Ta không thể để người khác thay thể ta, đây là họa do ta gây ra, không thể để cho người khác thay ta gánh vác. Huống chi Cơ Dao Tiên là nhân vật cỡ nào chứ, tu giả bình thường sợ rằng ngay cả mặt cũng không thấy đã bị nàng khống chế, đi cũng là uổng phí.
Biết không thể gạt được, Đường Kiếp liền thừa nhận.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com