Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1176: . Đuổi - trốn (p4)



Giận thì giận, Đường Kiếp cũng không có cách nào. Hơn nữa hắn cũng biết Đồ Đồ đã tận lực. Không có biện pháp, Đồ Đồ mới vừa phân thần, Hỏa Thiên Tôn đã là Địa Tiên đỉnh cao, giữa hai bên chênh quá xa.

Đúng vậy, Địa Tiên đỉnh cao.

Đường Kiếp vừa rồi không dốc toàn lực cũng là muốn thăm dò Hỏa Thiên Tôn đáy. Bởi vì trường kỳ tiếp xúc với Vân Thiên Lan, Đường Kiếp không còn xa lạ với Tiên Đài. Chẳng qua trước kia chỉ tiếp xúc với mình Vân Thiên Lan không có ai để so sánh, lần này tiến vào Vạn Giới Vương Đình, nhìn thấy nhiều Tiên Đài cũng có thêm lý giải. Hắn vừa rồi liên tục ra tay, liên tục quan sát, chính là muốn thăm dò xem lão khốn này rốt cuộc có bao nhiêu thực lực.

Sự thật chứng minh, tên này đã là Địa Tiên đỉnh cao.

Chỉ nhìn một cách đơn thuần, hắn đang bay như chim, tiên khí hùng hậu, mãi chưa hết tiêu hao.

Mặc dù như thế, Địa Tiên đỉnh cao vẫn bị ba kiện thần trân của Đường Kiếp làm mặt xám mày tro, chỉ có điều hận ý trong mắt không giảm, truy đuổi Đường Kiếp như thường.

- Đúng là âm hồn không tiêu tan, ngươi muốn chơi đúng không? Được, lão tử chơi với ngươi!
Đứng trên lưng Đồ Đồ nhìn ngọn lửa kia đuổi theo, Đường Kiếp cũng không vội vàng gì.

Hắn tiện tay lấy ra một vật, cứ như vậy cầm trong tay, chờ Hỏa Thiên Tôn tới gần.

Mắt thấy hắn tới càng ngày càng gần, Đường Kiếp giơ tay lên, ném một vật ra.

Hỏa Thiên Tôn kêu to một tiếng, tiên khí bảo hộ kích động, chợt nghe bùng một tiếng, vật thể nổ thành quang diễm đánh vào tiên khí bảo hộ lên, nhưng không gợn nổi sóng.

Hỏa Thiên Tôn ngẩn người, này mới phát hiện thứ Đường Kiếp ném tới chỉ là một kiện pháp bảo.

Tên chết tiệt khốn khiếp lại lừa dối mình!

Tuy nhiên vì tiết kiệm tiên khí, Hỏa Thiên Tôn hạ bảo hộ xuống, đang định đuổi theo thì thấy xa xa rầm rầm liên tục có quyền đập tới.

Hỏa Thiên Tôn không ngờ Đường Kiếp còn có ngón này, bị một quyền đánh trúng, dù chi tiên thể dũng mãnh nhưng chưa bằng Thể Tu liên hoàn, bị đánh bay ngược về.

- Đường Kiếp ngươi đê tiện!
Hỏa Thiên Tôn phẫn nộ kêu to.

Đường Kiếp thu hồi nắm tay, lẩm bẩm nói:
- Đã lâu không có ai để cho ta đê tiện qua.

Đúng vậy.

Từ khi thăng tiến Tử Phủ, đối thủ ít ỏi, làm việc đại phải đường đường chính chính nên đã lâu không có ai khiến Đường Kiếp phải đê tiện qua, thế cho nên rất nhiều người đều quên Đường Kiếp lập nghiệp từ thủ đoạn âm mưu, là tính kế, là chiến thuật!

Đánh bừa với ngươi?

Ta không phải đối thủ.

Nhưng ta có thể dùng đủ loại phương pháp suy yếu ngươi, mỏi mệt ngươi, tiêu hao ngươi, mê muội ngươi, đến khi thực lực ngươi hạ thấp, sẽ cùng ngươi liều chết quyết đấu!

Chính vì vậy, Đường Kiếp không dùng Phù Sinh Vạn Tượng.

Hắn cùng với Hỏa Thiên Tôn chiến một hồi, tạo kỳ tích Xuất Khiếu diệt Tiên Đài kỳ.

Hóa hồn thắng Tử Phủ là việc trước nay hiếm có, nhưng ít ra còn có người nếm thử.

Xuất khiếu chiến Tiên Đài, đó là việc nghĩ cũng không dám nghĩ, xuất khiếu đối mặt Địa Tiên hoảng sợ còn chưa xong nói gì tới luận chiến.

Khoảng cách hai giai bậc này là vách đá ở Tinh La Đại Thiên Giới đã ngàn vạn năm, không ai có thể vượt qua!

Nhưng Đường Kiếp hôm nay muốn sáng tạo kỳ tích.

Đương nhiên, kỳ tích không phải do công bằng quyết đấu.

Đường Kiếp còn chưa tự đại đến mức cho rằng công bằng quyết đấu có thể đánh được Tiên Đài, hơn nữa hắn cũng chưa phải đỉnh cao mà mới vừa vào xuất khiếu, Thể Tu chỉ là tiên linh trung kỳ, năm đó vượt cấp chiến Linh Lung dùng hóa thần, hiện giờ chiến Tiên Đài, cho dù muốn sáng tạo kỳ tích thì ít nhất cũng phải là xuất khiếu đỉnh cao thêm tiên linh đỉnh cao mới có thể.

Nhưng nếu chỉ là giết chết đối phương thì không cần suy xét nhiều như vậy.

Không ngừng làm mệt, tiêu hao và suy yếu đối thủ.

Trước tiên kéo đối phương xuống trình độ của mình, lại dùng kinh nghiệm phong phú của mình đánh bại đối thủ.

Đây là ý nghĩ của Đường Kiếp.

Một quyền đấm lui Hỏa Thiên Tôn, Đường Kiếp niệm động pháp sinh, trên bầu trời đao luân oanh xuống, đúng là Cửu Trọng Thiên kiếp đao tái hiện.

Cảnh tượng Đường Kiếp đối phó tư anh lúc trước tái hiện.

Hỏa Thiên Tôn không biết Đường Kiếp đã coi hắn là yêu vật chơi đùa, tuy nhiên hắn cũng không phải tư anh, sao dễ đối phó như vậy, cười lạnh một tiếng:
- Ánh sáng của đom đóm mà cũng muốn so với mặt trăng.

Chỉ tay bắn ra, một biển lửa bùng lên đón lấy mưa đao, kịch liệt va chạm.

Không hề nghi ngờ, Đường Kiếp thảm bại.

Biển lửa lấy xu thế thiêu tận trời cao thổi quét Càn Khôn, đốt sạch cửu trọng Thiên kiếp đao, dư thế đuổi theo Đường Kiếp.

Phía sau Đường Kiếp hiện ra một ảo ảnh, chỉ một điểm về phía xa đè ép biển lửa lại, đúng là Đại Ma La Thiên Vương Chú pháp. Chỉ có điều pháp thuật tiêu hao lớn với Đường Kiếp mà nói giờ chỉ là tiểu kĩ, uy lực lại lớn hơn trăm lần. bức biển lửa lui về.

Nếu đổi lại lúc trước, Hỏa Thiên Tôn chỉ cần tiếp một phần lực có thể khiến biển lửa tiếp tục thổi quét, hoàn toàn áp đảo đối thủ.

Nhưng giờ phút này hai người bay với tốc độ cao, thời cơ trôi qua. Bàn tay Kim Thân khổng lồ vừa mới đè làm giảm biển lửa, Đồ Đồ mang theo Đường Kiếp bay xa.

Hỏa Thiên Tôn không thể không biến lửa đuổi theo, nghênh đón hắn lại là cửu trọng Thiên kiếp đao, cảnh tượng lúc trước lại lần nữa trình diễn.

Song phương cứ như vậy trốn trốn đánh đánh, Hỏa Thiên Tôn phát hiện mình nhất thời lại không làm gì được Đường Kiếp.

Chủ yếu do con thỏ kia chạy trốn thật sự quá nhanh, làm cho Hỏa Thiên Tôn và Đường Kiếp không thể chính diện giao thủ, mỗi lần đều là chợt hợp rồi phân ly. Xuất khiếu yếu hơn Tiên Đài, ngăn một hai chiêu con có thể, nhưng Đường Kiếp trường kỳ đi theo Vân Thiên Lan, sớm thích ứng với tiên nhân uy áp, bình thường không chấn động nổi tinh thần của hắn.

Kết quả là song phương đấu pháp, tuy rằng mỗi lần Hỏa Thiên Tôn đều bị Đường Kiếp đánh, nhưng có con thỏ chạy chối chết nên chỉ chiếm ưu thế chứ không được thắng thế.

Hỏa Thiên Tôn kỳ thật cũng có vật cưỡi nhưng nó chỉ có hai loại tác dụng đơn giản. Một là thay đi bộ, hai là tốc độ. Nếu tốc độ vật cưỡi còn kém hơn chủ nhân, vậy chỉ có tác dụng đi bộ tiêu dao, không có tác dụng trong chiến đấu.

Tọa kỵ của Hỏa Thiên Tôn chính là như thế, mặc dù tốc độ cũng không chậm, nhưng so với Đồ Đồ lại kém xa, thà không dùng còn hơn.

Thời khắc này mắt thấy Đường Kiếp ỷ vào vật cưỡi trêu chọc mình, trong lòng Hỏa Thiên Tôn càng thêm tức giận.

- Tiểu nhi, thực sự nghĩ rằng ta không có cách bắt ngươi sao?
Hỏa Thiên Tôn hít sâu một hơi, biển lửa mãnh liệt cuốn về, tiến vào thân thể của Hỏa Thiên Tôn, thân hình Hỏa Thiên Tôn bắt đầu không ngừng phát triển lớn, dần dần nhưng biến thành người khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất, uy phong lẫm lẫm, ngạo nghễ tứ phương, toàn bộ thế giới như trong bàn tay hắn.

Nhìn Đường Kiếp, Hỏa Thiên Tôn phát ra âm thanh ù ù:
- Nghiệp chướng, có thể trốn đi đâu?

Rồi giơ chân hướng Đường Kiếp đạp xuống.

Một cước này vượt qua trăm núi ngàn sông, bỏ qua mọi trở ngại và khoảng cách, trực tiếp hiện ra trên đỉnh đầu Đường Kiếp, trong mắt Đường Kiếp hiện tinh quang:
- Ngươi cho là... chỉ mình ngươi biết biến thành khổng lồ sao?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com