Địa Tiên biết không hảo, không có khả năng kéo dài thêm, quyết định lấy ra một kiện bảo vật học theo Đường Kiếp, trực tiếp tự bạo thần trân để mong thoát thân.
Chỉ có điều lúc Đường Kiếp tự bạo trong thời điểm nào?
Đối phó với nửa cái mạng một lần bạo bốn kiện, sau khi tăng thêm thủ đoạn phòng ngự thì tự bạo một lúc mười hai kiện.
Với hệ thống phòng ngự của Địa Tiên, một lần tự bạo một kiện.
Ngươi đùa cái gì vậy?
Kết quả chính là Hoàng Vô Cực đỡ thần trân tự bạo kia còn hất ngược xuống, ngược lại đánh Địa Tiên ở giữa không trung bổ nhào. Nếu không phải Hoàng Vô Cực có Đạo Binh mới còn chưa quen thuộc với tác dụng và uy năng, chưa thể chân chính phát huy hiệu quả thì nhất định sẽ làm tên kia bị thương nặng.
Dù là như thế, Địa Tiên cũng bị đánh cho gân róc xương nứt, thương thế không nhẹ, lảo đảo giữa không trung.
Đường Kiếp thấy vậy cười lạnh nói: - Nhân vật lớn như vậy mà bủn xỉn như thế, mệt cho ngươi là Địa Tiên, vẫn xem thủ đoạn của ta đi.
Y Y bên cạnh cười ha hả, dưới chân xuất hiện một đám dây leo, đảo mắt hoá sinh thành một gốc đại thụ. Cánh đại thụ như tay, trên mỗi một nhánh đều treo một kiện thần trân, nhiều tới hoa cả mắt, Địa Tiên kia nhìn thấy thê thanh kêu lên: - Linh Lung hoàn, Bát Bảo đăng, Vô Thường kiếm, Ly Biệt câu, Sương Nguyệt kính, Hồng Nghê tụ, Thiên Tâm thạch, Hải Vân tỏa, Mê Tỏa Tinh Thần võng, Hổ Báo hãm trận xa, thiên hoa loạn trụy bảo liên tọa... Điều này sao có thể, làm sao có thể?
Liên tiếp mấy cái làm sao có thể, triển khai hiện ra rung động thật lớn trong lòng.
Những bảo vật này hắn có chút nhận thức, có chút không rõ, nhưng biết đây gần như là bảo vật người trong môn sử dụng, không biết đã thấy qua trong tay bao nhiêu người Tinh La môn. Số lượng chừng hơn một trăm kiện, ý vị như thế nào không cần nói cũng biết.
Hơn một trăm Tử Phủ!
Cứ như vậy chết!
Địa Tiên khóe mắt muốn nứt, lần này cho dù hắn có chạy được thì biết công đạo thế nào?
Mà ngay cả Hoàng Vô Cực cũng khiếp sợ, đáy lòng chấn kinh nhưng lại khiến Địa Tiên kia có được chỗ trống, toàn lực bay ra ngoài.
- Chạy đi đâu! Y Y cũng đã chọn được thần khí tự bạo, cành liễu vung lên, cứ rầm rầm có một thần khí bảo vật sắp xuất hiện đi, vừa có đao thương kiếm kích phủ câu xiên vừa có hung binh thần khí, cũng không thiếu những thứ trong cuộc sống hàng ngày như nồi bát muôi chậu cầm kỳ thư họa, lúc này toàn bộ ném ra, bắt đầu là bốn kiện phân chắn bốn phương, ầm ầm nổ không một khe hở, tiếp theo lại là bốn kiện, cũng tập trung một chút, chấn động sóng lớn kinh sợ, liên miên phá không, khiến không gian chấn động khiến độn pháp không thể sử dụng, tiếp theo lại là bốn kiện, đằng vân khóa sương, khống chế tứ phương, khiến không khí ngưng dính, giảm bớt tốc độ bay.
Liên tiếp mười hai kiện thần trân, không phải dùng để giết địch, mà để ngăn địch, chặn đường cướp của.
Tiếp theo lại là ba mươi sáu kiện thần trân tế ra, Đường Kiếp liên tục ra chỉ, phân biệt chia ba mươi sáu thần trân đánh vào các vị trí, khóa càn định khôn, nhưng lại tạo thành một trận pháp, tập trung vào phiến không gian, khiến Địa Tiên kia không thể trốn chạy.
Tuy rằng trận pháp lâm thời bỏ sót nhiều lắm, nhưng Đường Kiếp không sao cả, dù sao thần trân trong tay hắn nhiều, tiêu hao một kiện bổ sung một kiện.
Làm xong việc này, Y Y đã bắt đầu chọn bảo bối.
Lần này không còn là ôm đồm, mà là cẩn thận phân tích từng kiện, nhìn rốt cuộc xem hy sinh cái nào tốt đấy? Hy sinh cái này tốt. Căn cứ theo công năng, cấp độ,phẩm chất cùng với trình tự sử dụng.
Địa chủ cũng không có lương thực dư đâu.
Bên kia Đường Kiếp đã tế lên vạn vật âm dương lô.
Lại là ánh sáng do một trăm lẻ tám kiện thần trân ngưng tụ khiến Hoàng Vô Cực nhảy dựng. Nghĩ tiểu tử này còn đa bảo hơn so với Đa Bảo thiên quân, số thần trân kia phải hơn hai trăm kiện, thật sự là hù chết người.
Vạn vật âm dương lô chiếu lên Địa Tiên, tư vị liền lại không giống với lúc trước. Nó không có uy năng cực lớn do thần trân tự bạo, nhưng rất lâu dài, sinh sôi không ngừng, chỉ xét riêng uy năng mà nói thì đã không thể kém so với kiện thần trân tự bạo nào.
Lúc này chiếu lên người Địa Tiên tương đương với mỗi thời mỗi khắc đều chịu một kiện thần trân tự bạo.
Địa Tiên làm sao có thể thừa nhận được, toàn lực phá vây, chỉ có điều bên trong có Hoàng Vô Cực ngăn trở, ngoài có khóa thiên cục vây khốn, hắn muốn chạy cũng đâu được? Hắn chỉ có thể không tiếc hao tổn tiên khí cường xung, khi hắn cường ngạnh lao vào thì nghe ầm một tiếng, nhất kiện thần trân cấu thành tỏa thiên đại trận bùng nổ. Nhấc lên một luồng sóng lớn đánh vào người Địa Tiên, Địa Tiên kia cũng không để ý, liều mạng xông ra ngoài chỗ hổng.
Y Y cũng đã chọn ra một kiện chuẩn bị tự bạo, Hứa Diệu Nhiên trước cầm lấy nhét vào chỗ lỗ hổng, tiếp theo vị trí bị thiếu đã được bổ sung, phối hợp kín kẽ không chút sơ hở.
Địa Tiên một lần phá vây thất bại.
Kế tiếp, Địa Tiên liên tục vài lần phá vây, tuy nhiên cũng bị đám Đường Kiếp dùng phương thức này ngăn cản.
Địa Tiên tả xung hữu đột không ra được, trong lòng tuyệt vọng, biết sợ là khó thoát liền cầu khẩn nói: - Hai vị đạo hữu, lúc trước là tại hạ đắc tội. Tại hạ nguyện ý bồi tội, hai vị đừng nên chém tận giết tuyệt.
Đánh không lại bỏ chạy, chạy không thoát liền cầu xin tha thứ. Chuyện này Đường Kiếp cũng thấy nhiều, nghe xong cười nói: - Hoàng huynh không cần nương tay, người này là người Tề Thiên tông, chuyện hôm nay nhất định phải giữ bí mật, nếu không truyền ra sẽ chẳng có cơm ngon mà ăn.
- Bản nhân hiểu rõ. Hoàng Vô Cực cười nói. Nếu lúc trước Đường Kiếp gọi hắn hoàng huynh, hắn hơn phân nửa sẽ cảm thấy tiểu tử này vô lễ, cấp cho chút màu sắc đã muốn tự mở phường nhuộm. Nhưng sau khi tự lực oanh bạo một địa tiên, Đường Kiếp xưng hô như thế, Hoàng Vô Cực không còn nghĩ vậy nữa.
Bởi vì hắn có tư cách này.
Bên kia Địa Tiên nghe nói như thế, trong lòng tuyệt vọng: - Các ngươi tất không chết tử tế!
Trong tiếng rít gào một cỗ ý chí triển khai, tràn ngập thiên địa.
Hoàng Vô Cực nói: - Cẩn thận, hắn dùng Nguyên Thần truyền niệm, thông tri người hai phái.
Nguyên Thần truyền niệm đi ngay ngàn dặm, đây cũng là vì sao Địa Tiên chân không bước ra khỏi nhà mà cũng biết chuyện thiên hạ.
Đường Kiếp lạnh nhạt nói: - Cũng không phải chưa biết gì về Địa Tiên, thật coi những bố trí của ta đều là giả sao?
Nói xong ngón tay bắn ra, trên không trung có ba mươi sáu kiện thần trân cùng nhau ngân dài, kích động thiên địa, lay động không gian, hình thành một cỗ Nguyên Thần phong bạo, thần niệm Địa Tiên tuy rằng hùng mạnh, nhưng khuyết thiếu tiên thể bảo hộ, lại bị phân tán trong gió, bị Đường Kiếp dùng ba mươi sáu thần trân tỏa thiên trận đồng thời run rẩy, cả phiến thiên không đều rung chuyển, đâu có chỗ cho Nguyên Thần sống yên ổn, mới vừa xuất hiện đã bị gió lốc phá thành mảnh nhỏ, nửa điểm tin tức cũng không lộ ra.
Không chỉ như thế, Đường Kiếp lại mượn cơ hội phản kích, một ngón tay đưa ra, nguyên thần Địa Tiên Nguyên Thần lập tức bị thương, đau đến hét lên: - A! Tiên thần chỉ... Làm sao ngươi biết...