Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1221: . Rời đi



Đường Kiếp ngẫm nghĩ một chút trả lời:
- Quân Bạch Mi đuổi theo nguyên thủy thiên ma không có kết quả, tất nhiên sẽ quay về tìm người, chúng ta nhất định phải nhanh rời khỏi đây. Mộ tiên đế này không phải là mộ thật, tuy rằng hùng mạnh, nhưng nếu Quân Bạch Mi và các tiên liên kết, thêm vào Đa Bảo thiên quân ở bên trong phối hợp, cuối cùng sẽ mở ra. Nếu để đám người kia chết ở trong mộ không bằng tương kế tựu kế.

Nghĩ vậy, Đường Kiếp cầm cánh tay Đa Bảo thiên quân bị cắt kia, gỡ xuống một đoạn ngón tay, lại từ trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ lấy ra hai cỗ thi thể đặt ở trước mộ tiên đế, rồi nhét ngón tay vào ngực một thi thể, một người khác dựa vào cửa, làm như đang xuất toàn lực đóng cửa lại.

Nhìn cục diện này, mọi người đều cười:
- Hay cho kế vu oan giá hoạ.

Tin tưởng đám Quân Bạch Mi nhìn thấy sẽ giận dẽ như điên. Bọn họ một khi mở ra mộ tiên đế sẽ không bỏ qua cho Đa Bảo thiên quân.

Vân Thiên Lan nhìn Đường Kiếp:
- Ta nghĩ sau khi ngươi tu tới Tử Phủ đã không còn dùng những thủ đoạn này.

- Đối phó so với bản thân đương nhiên là không cần, đối phó với kẻ mạnh thì vẫn có chỗ hữu dụng.
Đường Kiếp cười đáp.

- Đúng đúng, có thể dùng trí sẽ không dùng lực, đây là thượng sách.
Hoàng Vô Cực cũng có chút ủng hộ cách làm của Đường Kiếp.

- Thời gian không nhiều lắm, những người này chắc sắp trở về, chúng ta rời khỏi đây trước rồi nói sau.
Đường Kiếp nói xong thuận tay đặt xuống một thông linh tuệ nhãn. Có tiên mộ đại trận che dấu, không lo bị phát hiện.

Tiếp theo ở trên đại trận lưu lại chỗ sơ hở, dùng để cho người sau mở ra, rồi mọi người cũng bay về phương xa.

Bọn họ rời đi không lâu, đám Quân Bạch Mi trở về, chỉ có điều so sánh với lúc truy kích hăng hái, cả đám thần sắc bại hoại, mà ngay cả Địa Tiên cũng thiếu mất hai người.

Thời khắc này đi tới trước mộ tiên đế thì thấy cửa mộ đóng chặt, hai cỗ thi thể vắt ngang phía trước, Quân Bông Mi trong lòng run lên, biết việc lúc trước lo lắng rốt cục đã ứng nghiệm rồi, trong mộ tiên đế xảy ra biến cố, hơn nữa nhìn như biến hóa không nhỏ.

- Tại sao có thể như vậy?
Diễm Bi Thu cũng hoảng sợ.

Đây chính là hơn một trăm Tử Phủ, còn có hai Địa Tiên, ai có thể giết bọn họ bỏ chạy?

Quân Bạch Mi lấy trên người ra một đoạn ngón tay, khí tức cường đại làm hắn run lên, bật thốt:
- Chân Tiên!

Có một vị Chân Tiên ở bên trong, Quân Bạch Mi không ôm nhiều hi vọng, hy vọng duy nhất là đối phương vẫn còn sống.

Hắn phẫn nộ quát:
- Mở cửa mộ ra!

Rầm rầm rầm rầm!

Bàn tay liên tiếp đặt lên mộ tiên đế, lay động đại trận, kẽ hở lúc trước Đường Kiếp lưu lại dần dần mở ra. Mọi người thấy có cơ hội liền gia tăng công kích. Bọn họ mặc dù không hiểu trận pháp, nhưng hơn mười vị tiên nhân thực lực dữ dội cậy mạnh công phá đại trận.

Chợt nghe ầm một tiếng, cửa mộ mở ra.

Mọi người còn chưa kịp thở, chỉ thấy trong mộ lao ra một người, đúng là Đa Bảo thiên quân tức giận như điên, quát:
- Chết cho ta.

Một cỗ tiên triều cuốn tới.

—————————————

Bay hơn một ngày, mọi người rốt cục trở lại Đa Bảo cung.

Lại nhìn nơi này đã thành đống hoang tàn.

Lúc này thời gian bọn họ ở Vạn Giới Vương Đình không ngắn, Vương đình cũng đã sắp đóng cửa.

Bởi vậy mọi người cũng không lưu luyến, trực tiếp bay ra ngoài Vương đình, sớm rời khỏi đây chính là chính đạo.

Lại bay mấy ngày, rốt cục đi ra tới ngoài Vương đình, Đường Kiếp trực tiếp mở ra Vạn Cổ Trọng Lâu. Ngũ Hành Đạo pháp phòng ngự chắn hết cương phong tới gần người, kết quả là ngay cả Vân Thiên Lan Hoàng Vô Cực cũng dựa vào Đường Kiếp để dễ dàng vượt qua khu cương phong tử vong khủng bố kia.

Vì thế Hoàng Vô Cực cũng tán thưởng không ngừng.

Đợi ra khỏi cương phong, trở về thế gian vô kinh vô hiểm, mọi người mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.

Chuyến đi này, ai cũng lấy được lợi ích ở Vạn Giới Vương Đình.

Người thu hoạch nhiều nhất đương nhiên là Đường Kiếp, không chỉ thu hoạch được nhiều bảo vật mà còn tăng cường tu vi, từ Hóa Thần Kỳ lên tới Xuất Khiếu đỉnh cao.

Thời khắc này Vân Thiên Lan nói:
- Lần này ở Vương đình, mọi người đều có ích, tự tìm kiếm địa phương tu hành, cũng dễ tiến thêm một bước. Các ngươi cũng đừng chậm chạp thế, mau mau trở về Tê Hà.

Đám người Tiêu Biệt Hàn vốn còn muốn tham quan Hồng hoang đại lục, nghe Vân Thiên Lan nói như vậy cũng chỉ có thể thất vọng đồng ý.

Đường Kiếp cười nói:
- Tiêu sư thúc khó lắm mới đến Hồng hoang đại lục một chuyến, cần gì vội vã đuổi người, tốt xấu cũng cho họ ngắm phong cảnh rồi đi không muộn.

Người khác không dám nói, hắn lại hoàn toàn không sợ Vân Thiên Lan.

Vân Thiên Lan thở dài nói:
- Ta đây không phải là vì bọn họ sao. Tinh La môn Tề Thiên tông không phải dễ lừa như vậy, bọn họ lúc này hơn phân nửa đã phát hiện có quỷ. Một khi phục hồi tinh thần tất nhiên sẽ tìm những người từng xuất hiện ở mộ tiên đế. Chúng ta dù chưa cùng họ đối mặt, nhưng Hỏa Thiên Tôn đã gặp qua. Hắn còn sống thì sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ quan hệ giữa ta và ngươi.

Đường Kiếp nghiêm nghị:
- Đệ tử hiểu.

Nếu Vân Thiên Lan nói như thế, mọi người cũng không dám đi nữa, chỉ có thể sớm quay về Tê Hà.

Bên này Vân Thiên Lan nói với Hoàng Vô Cực:
- Thượng nhân cũng từng đối mặt với hai phái, vì an toàn, hãy cứ tiếp tục dạo chơi đi.

Hoàng Vô Cực gật đầu xác nhận.

Vân Thiên Lan hướng Đường Kiếp:
- Ngươi thì sao?

- Đệ tử muốn chuẩn bị tấn công Tiên Đài, hy vọng có thể lưu lại chỗ này.

Vân Thiên Lan cúi đầu suy tư một chút gật đầu nói:
- Nếu tấn công Tiên Đài, đích xác ở lại Hồng hoang tốt hơn Tê Hà.

Tấn công Tiên Đài, không chỉ cần tu vi cảnh giới, còn phải có tích lũy, có nhãn giới, có lĩnh ngộ.

Mà mấy thứ này, rõ ràng Hồng hoang nhiều hơn Tê Hà.

Bởi vì cái gọi là hoàn cảnh tạo nên, Hồng hoang đại lục có thể có nhiều Tiên Đài như vậy tuyệt không chỉ do nơi này nhiều người đất rộng, mà hơn nữa là bầu không khí hình thành nơi này, các phương diện khác là điều kiện may mắn. Thậm chí bao gồm cả Vạn Giới Vương Đình cũng là một trong những điều kiện đó.

Mà điều kiện giống như vậy, Hồng hoang đại lục kỳ thật còn rất nhiều.

Đường Kiếp nếu muốn tấn công Tiên Đài, tốt nhất phải lưu lại nơi đây. Như vậy cũng tốt hơn so với tiểu tử ở nông thôn muốn phát tài, nhất định phải đi ra khỏi sơn thôn đóng kín.

Vân Thiên Lan hiểu được đạo lý này, cho nên mới cho phép Đường Kiếp lưu lại.

Về phần bản thân ông, bởi vì phải thủ hộ môn phái nên trong khoảng thời gian ngắn vẫn không dám rời đi. Nếu có một ngày, Lăng Tiêu hoặc Tiêu Biệt Hàn thăng tiến Địa Tiên, có lẽ ông sẽ lần nữa dạo chơi vạn giới. Từng ông nghĩ đây là chuyện không thể nào, hiện tại xem ra, cũng chưa chắc là không thể nào.

Chỉ cần Đường Kiếp có thể trưởng thành, tương lao phái Tẩy Nguyệt sẽ lại lần nữa lớn mạnh, đến lúc đó ở Hồng hoang đại lục khai sơn lập phái cũng không phải không thể.

Nghĩ vậy, Vân Thiên Lan xem xét Bình Thiên Quan trong tay:
- Bình Thiên Quan chính là Tiên Thiên Đạo Binh có năng lực phòng ngự rất mạnh, có thể mượn cơ hội lĩnh ngộ đại đạo, giao cho ngươi sử dụng.

Đường Kiếp không nghĩ Vân Thiên Lan sẽ đưa Bình Thiên Quan cho mình, vừa mừng vừa sợ.

Bình Thiên Quan, Hoàng Thiên ấn, Vạn Tiên Đỉnh, mình đã có ba kiện Đạo Binh rồi, còn chưa tính quan tài vĩnh hằng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com